Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó huyết nhục sau lưng Lâm Minh nhúc nhích, dùng tốc độ khôi phục mắt thương có thể trông thấy được khép lại, máu tươi cũng ngừng chảy ngay lập tức.

Lâm Minh đã mở sáu đạo cung của Đạo Cung Cửu Tinh, sức khôi phục của Mệnh Thai Đạo Cung không phải tầm thường, sau khi mở Mệnh Thai Đạo Cung, cho dù đứt tay đứt chân cũng có thể mọc dài ra lần nữa, thân thể bị xé ra lỗ hỏng cũng nhanh chóng khép lại, căn bản không thành vấn đề!

- Sức khôi phục thật mạnh!

- Bị người ta đánh trộm một thương, lại lật tay lấy đầu của đối phương!

Nhìn thấy tràng cảnh bực này, võ giả toàn trường trợn mắt há hốc mồm, loại phương thức tác chiến này quá cuồng mãnh, quả thật làm cho người ta sợ hãi.

Người khác công kích hắn, hắn ngạnh kháng không có việc gì, hắn lật tay công kích là lấy mạng đối thủ!

Vốn Lâm Minh đã cường đại, hơn nữa còn dùng phương thức tác chiến không muốn sống này, còn ai dám chiến một trận với hắn đây?

Mà thời điểm này Lâm Minh lại chém giết thần linh kim giáp!

Rầm rầm rầm!

Đạo văn màu vàng nhộn nhạo, mang theo pháp tắc sức mạnh to lớn, một thần linh kim giáp bị Lâm Minh đánh giết.

Lâm Minh ngạnh kháng nhiều thượng cổ thần linh giết ra một con đường máu, hắn trực tiếp nhảy vào trong kiếp vân màu vàng!

Oanh!

Lâm Minh một thương chém vào mặt hồ nước màu vàng, kích thích bọt nước màu vàng và sát khí ngập trời, nương theo pháp tắc đại đạo khôn cùng, ngưng tụ bên người Lâm Minh.

Lôi điện như nước thủy triều, mỗi đám thô to như núi, không ngừng xé rách phiến thiên địa này.

Còn có đại đạo chân âm vang vọng các nơi, giống như bổn nguyên vũ trụ chân âm, chẳng khác gì chuông sớm trống chiều khiến người ta tỉnh ngộ.

- Thượng cổ thần linh, thiên lôi trì... Đại đạo chân âm...

Thần Mộng nhìn qua lôi trì đang ngăn cản Lâm Minh, thì thào tự nói ra.

Đủ loại dị tượng thiên kiếp đều lộ ra trong thiên kiếp của Lâm Minh, chuyện này với võ giả khác là trí mạng, còn đối với Lâm Minh mà nói lại là một hồi đại tạo hóa.

Thần linh kim giáp bị Lâm Minh chém giết gần một nửa, mà thời điểm này Lâm Minh cũng không ngừng oanh kích hồ nước màu vàng.



Một kích lại một kích, Ám Long Thương triệt để hóa thành hắc long, tùy ý xé rách phiến kiếp vân này.

Mỗi giọt nước màu vàng nổ tung đều hóa thành vô số mảnh vỡ pháp tắc, những mảnh vỡ pháp tắc này đại bộ phận rơi vào tinh không vô tận, nhưng vẫn có rất nhiều bị Lâm Minh hấp thu.

Mà trong quá trình tiếp tục oanh kích, kiếp vân càng ngày càng mờ nhạt, những năng lượng áp súc cao độ không thể ngưng hóa thành hồ nước, mà lại biến thành từng tầng sương mù, sương mù càng ngày càng mờ nhạt, thân thể Lâm Minh ngâm trong đó trở nên mông lung.

Hắn tùy ý thôn phệ, hấp thu pháp tắc thiên đạo, dưới tay hắn mỗi một thần linh bị chém giết đều hóa thành tro bụi, trong quá trình chém giết này, lân giáp toàn thân Lâm Minh bị nghiền nát, toàn thân hắn là máu!

Huyết nhục không ngừng khép lại, mà lực lượng thiên đạo không ngừng yếu bớt.

Những thần linh thượng cổ kia bị Lâm Minh giết gần hết!

Nhìn thấy một màn này, rất nhiều Thiên Tôn, thần vương triệt để không còn gì để nói.

Bọn họ đã từng trải qua thiên kiếp, nhưng mà phương thức độ kiếp của đa số người đều là chờ năng lượng thiên kiếp phóng thích xong, bọn họ bị động thừa nhân, thừa nhận thiên lôi tẩy lễ.

Mà Lâm Minh lại trực tiếp giết thẳng lên trời chinh chiến thiên đạo!

Hành động điên cuồng như thế gần như tự sát, nhưng mà dựa vào chiến lực khó lường của Lâm Minh lại thành công.

Hắn đánh giết tất cả thần linh kim giáp và thiên phạt đánh xuống, hấp thu lực lượng thiên đạo!

Mọi người cũng biết rõ, vào lúc này Lâm Minh đã hoàn mỹ vượt qua thiên kiếp, hắn chân chính trở thành Thiên Tôn!

Ánh sao như nước, Tiềm Long tinh hệ lúc này tràn ngập mảnh vỡ pháp tắc, đây là thứ còn sót lại của thiên kiếp.

Cơ hồ tất cả võ giả ở đây đều có thể cảm nhận được pháp tắc chí lý của thiên đạo còn thừa.

Trên chín tầng trời, Đạo Cung Cửu Tinh dần dần biến mất, kiếp vân cũng tán đi, chỉ còn lại nước màu vàng còn sót lại, chúng giống như từng hạt trân châu màu vàng lấp lánh.

Lâm Minh đã thu hồi Ám Long thương, hắn đứng yên trong phiến thiên địa này, nhắm hai mắt lại, tóc dài bay nhẹ, giờ phút này hắn cảm thụ thiên địa đã có cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Trong mắt Lâm Minh, phiến thế giới này đã khác trước!

Sau khi đột phá Thiên Tôn, Lâm Minh nhìn thế giới có cảm giác hiểu ra.



Nếu so sánh vũ trụ với phong cảnh, như vậy trước khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn chỉ nhìn thấy phong canh mà thôi, tuy xinh đẹp nhưng thứ nhìn thấy lại có hạn!

Sau khi đột phá Thiên Tôn, Lâm Minh giống như đứng trên tòa lầu cao ngắm phong cảnh thiên địa, tầm mắt càng rộng, nhìn càng thêm rõ ràng, tất cả mỹ hảo đều nằm trong mắt,

Mà tòa lầu cao này chính là thiên địa pháp tắc.

Dưới Thiên Tôn, võ giả bị thiên đạo pháp tắc áp chế, sau Thiên Tôn thì pháp tắc của võ giả đã cùng cấp độ với thiên địa, cũng chẳng khác nào đứng trên tòa nhà cao tầng.

Lâm Minh không có nói chuyện, hắn chỉ lẳng lặng cảm thụ cảm giác sau khi đột phá Thiên Tôn, cảm giác này làm cho hắn si mê hấp dẫn.

Không gian chung quanh run động vì pháp tắc, hắn thu tất cả vào trong mắt, chỉ cần hắn tâm niệm khẽ động là có thể dễ dàng khống chế những pháp tắc này.

Nhưng mà đối với Lâm Minh bình tĩnh thì võ giả Nhân tộc đã kích động khó hiểu!

Lâm Minh là nhân vật ký thác toàn bộ hy vọng của Nhân tộc, hôm nay rốt cục đột phá Thiên Tôn!

- Thật đáng sợ, thiên kiếp vừa rồi quả nhiên thần uy cái thế, thiên kiếp đáng sợ như thế bị Lâm Minh vượt qua, chẳng lẽ nói Lâm Minh đã có thể chống lại thần vương?

- Đúng vậy a! Không chỉ như thế, hắn còn chém gông cùm xiềng xích Đạo Cung Cửu Tinh, ta đã có thể cảm nhận được lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh! Tuy còn có chút mơ hồ, nhưng mà nếu như ta thật sự tiếp tục đi lên con đường này, chưa hẳn không thể thành tựu Đạo Cung Cửu Tinh!

Một võ giả luyện thể kích động nói ra, lúc trước hắn đã biết rõ Lâm Minh chặt đứt trật tự thần liên là chuyện gì, đối với Nhân tộc mà nói đây là tin mừng lớn.

Trên thực tế trật tự thần liên bao quanh Đạo Cung Cửu Tinh vẫn còn một bộ phận nằm trong bản thể của Hoang, nếu như có thể chém toàn bộ thì mới hoàn toàn phóng thích Đạo Cung Cửu Tinh, làm cho võ giả Nhân tộc ai cũng có thể tu luyện.


Lúc này bên trong Thần Mộng Thiên Cung, Thần Mộng Thiên Tôn dáng người duyên dáng như thần nữ. Áo nàng bồng bềnh, trong mắt mang theo dị sắc.


Tính nàng trời sinh đạm mạc, không hề có chút gợn sóng nào, thực tế sau khi Nhân tộc lâm vào đại kiếp nạn, Thần Mộng ít biểu hiện thái độ của mình, nhưng hôm nay bởi vì Lâm Minh hoàn mỹ phá Thiên Tôn, trong lòng Thần Mộng sinh ra rung động mạnh, rất khó bình tĩnh được.


Về phần đám người Hạo Vũ Thiên Tôn, Đế Thích Già, Thác Bạt Khuê không có khắc chế như thế, bọn họ cực kỳ hưng phấn.


- Ha ha ha! Tốt!


Hạo Vũ Thiên Tôn cười to.


- A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai.


Đại Tự Tại Phật ung dung niệm một câu phật hiệu, chắp tay trước ngực nhẹ nhàng vân vê phật châu, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK