Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngũ phẩm thần văn phù? Ngươi xác định?

Có người kinh ngạc hỏi thăm ngũ phẩm Thần Văn Sư.

- Đương nhiên.

Tên Thần Văn Sư khó chịu nhìn qua người nghi ngờ hắn,

- Ta làm ngũ phẩm thần văn phù đã hơn năm nghìn năm, ta làm sao có thể nhìn lầm.

Tên Thần Văn Sư trong khi nói chuyện, rất nhiều người nhìn qua huy chương Thần Văn Sư trên ngực của hắn, tuy không phải huy chương của Thần Văn Sư công hội, nhưng mà hắn đúng là ngũ phẩm Thần Văn Sư không thể nghi ngờ.

Vốn mọi người cho rằng Lâm Minh lấy ra chính là thất phẩm thần văn phù tổ truyền, kết quả được chứng thực chỉ là ngũ phẩm!

- Ngũ phẩm thần văn phù còn muốn bán đấu giá ở Thần Văn Thành! Tiểu tử này là đến chơi xỏ lá sao?

- Ta hiện tại cảm thấy hắn có khả năng không phải là người gài bẫy của Thần Văn Sư công hội tìm tới, hắn tới đây chủ tâm là quấy rối, hô loạn giá, loại người này này chắc chắn sẽ bị Thần Văn Sư công hội nhốt vào lao ngục. Mười chín cái ngọc giản màu đỏ có thể là giả!

Lâm Minh không có phóng xuất điểm tích lũy ra ngoài, nếu như người không hiểu thần văn phù, rất khó nhìn qua ngọc giản mà phân thật giả.

- Những người đúng là mắt chó nhìn người thấp, rõ ràng dám nghi vấn giá trị thàn văn phù của Lâm ca...

Tiểu Ma Tiên trong gian phòng, nghe những người này nghị luận thì mắng nhỏ.

Tuy ngoài miệng của nàng nói như vậy, trong nội tâm lại ẩn ẩn cũng có chút bất an, hai mươi tấm thần văn phù này có giá trị bao nhiêu?

Lâm Minh cải tạo thần văn phù là lợi hại, nhưng dù sao chỉ có hai mươi tấm.

Đối với người khác nghi ngờ và xem thường, Lâm Minh trầm mặc không nói. Một đám thần văn phù lập lòe chìm nổi bên cạnh hắn.

Mà loại trầm mặc này khiến mọi người nghi vấn càng nặng.

Mắt thấy những người này nói chuyện càng ngày càng khó nghe, thời điểm này một giọng nói yểu điệu vang lên giữa biển nghi vấn, nó có vẻ lạc lỏng đột ngột.

- Đám người các ngươi quả thật là cô văn quả lậu, các ngươi không từng nghe nói qua Niết Bàn Thiên Hỏa Phù sao?

Giọng nói từ tính và mềm mại, giọng nói này vang lên từ phòng khách quý.

Mọi người nhìn theo giọng nói thì phát hiện một nữ nhân xinh đẹp, vô cùng sững sờ.

- Nữ nhân kia là ai?

Đa số người ở đây không biết Tô Nhã, nhưng mà bọn họ cũng nhìn thấy gian phòng của Tô Nhã ở, đó là nơi Thiên Tôn thánh địa tụ tập, cũng nói đúng hơn nữ nhân này cũng xuất thân từ Thiên Tôn thánh địa.

- Nàng là Tô Nhã tiểu thư của Tinh Cực thánh địa. Tinh Cực thánh địa đang khai chiến với Chiến Thiên thánh địa, Tô Nhã tiểu thư phụ trách thu thần văn phù ở Thần Văn Sư công hội!

Có người nhận ra Tô Nhã.

Mọi người nghe được đều nao nao. Người như Tô Nhã xem như là có thân phận, lúc này nói chuyện cũng có phân lượng.

Người bên ngoài kinh ngạc, Tô Nhã không có nghe thấy, đôi mắt của nàng sáng ngời. Lâm Minh trong suy nghĩ của nàng có giá trị cực cao, mà lúc này là cơ hội tốt nói chuyện thay Lâm Minh. Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi còn tốt hơn dệt hoa trên gấm.



Thời điểm này Tô Nhã đứng ra, Lâm Minh mỉm cười, lễ phép gật đầu với Tô Nhã, tỏ vẻ cảm tạ.

- Niết Bàn Thiên Hỏa Phù, đó là vật gì?

Rất nhiều người vẻ mặt mờ mọt, kỳ thật cũng không trách bọn họ vô tri, có thể đến Thần Văn Thành đấu giá hội đều là người có thân gia phong phú, xem như chư hầu một phương.

Nhưng mà không phải người trong nghề thì không biết tình hình trong nghề, bọn họ rất nhiều người không hiểu nhiêu về Thần Văn Sư, còn có một chút người cũng không phải Hồn tộc, mà đến từ các chủng tộc khác, Lâm Minh chế tác Niết Bàn Thiên Hỏa Phù, trong giới Thần Văn Sư, đặc biệt là tại Thần Văn Sư công hội nhấc lên địa chấn, nhưng mà với võ giả bên ngoài không có quá rõ ràng.

Thật sự là vì nội Tu La Lộ quá lớn, mặc dù có một ít người kiến thức uyên bác, cũng rất khó biết rõ quá trình khai chiến của Tinh Cực thánh địa cùng Chiến Thiên thánh địa bị cải biến chỉ vì một thần văn phù nhỏ bé.

- Niết Bàn Thiên Hỏa Phù là gì mà nữ nhân này tôn sùng như thế?

Tuy không biết Niết Bàn Thiên Hỏa Phù rốt cuộc là cái gì, nhưng mà có thể được nữ nhân này coi trọng như vậy, hiển nhiên là thứ tốt, thanh niên kia chế tác thần văn phù này?

Thời điểm rất nhiều người nghi vấn trong lòng, Tô Nhã mở miệng nói:

- Lâm công tử, nếu như ngươi muốn cạnh tranh Tử Kim Thương, ta trước cho ngươi mượn một tỷ điểm tích lũy!

Tô Nhã âm thanh không cao nhưng lại như sấm lọt vào tai mọi người ở đây. Mới vừa rồi đấu giá hội còn xôn xao, trong lúc nhất thời yên tĩnh tới mức quỷ dị.

Tô Nhã tiểu thư muốn cho thanh niên Thần Văn Sư này mượn một tỷ điểm tích lũy?

Một tỷ điểm tích lũy cũng không phải là con số nhỏ, nói mượn là mượn, điểm này chứng minh Tô Nhã vô cùng tín nhiệm Lâm Minh nam tử trẻ tuổi kia. Tín nhiệm nhân phẩm hắn, cũng tín nhiệm năng lực của hắn có thể trả lại!

Trước đó Tô Nhã nói Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, rất nhiều người chưa nghe nói qua, mặc dù rất nhiều người biết Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù chính là thần văn phù lợi hại nào đó mới xuất hiện của Thần Văn Sư, nhưng mà những người này vẫn bán tín bán nghi.

Nhưng mà bây giờ Tô Nhã nói thẳng cho Lâm Minh mượn một tỷ điểm tích lũy, điểm này chứng minh giá trị tuyệt đối của Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù giá! Nếu như không phải Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù giá trị kinh người, Tô Nhã làm gì có khả năng cho mượn số tiền lớn như vậy?

Thời điểm này trong gian phòng khách quý của Tô Nhã có một nam tử chừng ba mươi tuổi sắc mặt không tốt đi ra.

- Tô sư muội, ngươi đi vào đi.

Nam tử này là sư huynh của Tô Nhã, cũng là người được Tinh Cực thánh địa phái đến Thần Văn Thành đấu giá hội lần này.

Hắn cùng Tô Nhã hai người ở chung một chỗ, phụ trách mua sắm tài liệu mà Tinh Cực thánh địa cần, là "Bạch Dương Linh Căn", loại tài liệu này do cung chủ Tinh Cực Thiên Cung điểm danh muốn!

Cung chủ Tinh Cực Thiên Cung là nhân vật bực nào, thực lực của hắn trong Thiên Tôn cũng là nhất lưu, là thần tọa trấn của Tinh Cực thánh địa, bình thường chỉ cần nhắc tên của hắn, đệ tử Tinh Cực thánh địa đều câm như hến.

Tô Nhã có thể lăn lộn trong Tinh Cực thánh địa hỗn phong sinh thủy khởi, kỳ thật cũng là nhờ cung chủ Tinh Cực Thiên Cung thưởng thức năng lực giao tế của Tô Nhã.

Nhưng mà thưởng thức cũng không có nghĩa là cho Tô Nhã làm xằng làm bậy! Hiện tại Tinh Cực thánh địa tài phú có thể nói là giật gấu vá vai, lần này Tô Nhã và sư huynh của nàng tới Thần Văn Thành đấu giá hội chỉ mang theo hai tỷ năm, đều là tài sản tư nhân của cung chủ Tinh Cực Thiên Cung, chính là mua Bạch Dương Linh Căn, là tài liệu thiết yếu thăng cấp pháp bảo bổn mạng của cung chủ Tinh Cực Thiên Cung!

Nếu như chậm trễ chuyện này, ảnh hưởng tới cung chủ Tinh Cực Thiên Cung đề cao thực lực, Tô Nhã, kể cả sư huynh của nàng cũng phải chết!

Hiện tại Tô Nhã một hơi cho mượn một tỷ, bọn họ chỉ còn một tỷ năm, căn bản không đủ mua "Bạch Dương Linh Căn" !

Mà dựa theo quy định đấu giá hội, cơ hồ tất cả điểm tích lũy đều phải thanh toán xong trong mười ngày kết thúc đấu giá.

Nếu như Tô Nhã cấp một tỷ điểm tích lũy này cho Lâm Minh, còn muốn đồng thời mua sắm "Bạch Dương Linh Căn", vậy nhất định phải bảo Lâm Minh trong thời gian ngắn trả hết một tỷ này.



Mà bản thân Lâm Minh cũng cần mua sắm nhiều đồ vật.

Tô Nhã lại biết trên người Lâm Minh trừ hai tỷ điểm tích lũy ra, hắn chỉ có hai mươi tấm thần văn phù, nếu như Lâm Minh còn có tài phú khác, làm sao có thể trước đấu giá bán Niết Bàn Thiên Hỏa Phù giá thấp làm điều kiện vay tám ức của Tinh Cực thánh địa chứ?

Nhưng mà nàng vẫn cho mượn một tỷ, bởi vì Tô Nhã nghĩ lầm Lâm Minh thật sự muốn mua Tử Kim Thương.

Dù sao Lâm Minh là võ giả dùng thương, mà Tô Nhã biết đại khái, Lâm Minh trong tay có Phượng Huyết Thương nên đổi.

- Sư muội, ngươi điên rồi!

Sắc mặt sư huynh Tô Nhã phi thường khó coi, có chút hổn hển.

- Sư huynh, ngươi tin ta một lần, tuy ta và Lâm Minh tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng ta rất hiểu tính cách của hắn, Lâm Minh cũng không nói chuyện không nắm chắc, ta trước kia khinh thị hắn mấy lần, trong mắt của ta những nhiệm vụ đều là Lâm Minh không có khả năng hoàn thành, kết quả cuối cùng vẫn làm mặt mũi của ta mất hết, cuối cùng còn phải trơ mặt đi xin lỗi Lâm Minh, hắn dám nói ra thì tám phấn làm được.

Ngữ khí của Tô Nhã dường như không có lo lắng, kỳ thật giờ phút này nàng tuy biểu hiện trấn định, nhưng trong lòng bàn tay đã mướt mồ hôi.

Nàng lúc này cũng đang đặt cược lớn. Nàng đánh bạc hai mươi tấm thần văn phù trong tay Lâm Minh có thể sáng tạo kỳ tích.

Tô Nhã đã từng điều tra bối cảnh của Lâm Minh rất kỹ, phát hiện tên này dùng yêu nghiệt hình dung còn không đủ.

Hơn hai mươi năm trước hắn trong một ngày trở thành tam phẩm Thần Văn Sư, hai mươi năm sau hắn luyện chế ra Niết Bàn Thiên Hỏa Phù mà Hoắc Dật Lưu không cách nào phá giải được.

Trên người Lâm Minh nhất định có bí mật!

Nhưng mà mặc dù Tô Nhã liên tục cam đoan, sư huynh của nàng cũng không nghe vào

- Sư muội, ngươi bị ma quỷ ám ảnh, ta tuyệt không đồng ý ngươi cho mượn điểm tích lũy này, ta lui một vạn bước nói, cho dù Lâm Minh kia cầm hai mươi tấm thần văn phù đủ số tiền chúng ta cho mượn đi, sư tôn cũng sẽ trừng phạt chúng ta, bởi vì chúng ta tự tiện tham ô tiền mua sắm Bạch Dương Linh Căn, đây chính là trọng tội.

Sư huynh của Tô Nhã đang nói, mà lúc này Lâm Minh đột nhiên cười nói:

- Cảm ơn Tô Nhã tiểu thư, đấu giá Tử Kim Thương còn không có chấm dứt, cho nên trước đấu giá thần văn phù của ta và đấu giá Tử Kim Thương sau, Tống tiên sinh, người xem... Có thể an bài một chút không?

Lâm Minh nói xong, quay đầu nhìn qua Tống Văn.

Tống Văn đưa mắt nhìn qua thần văn phù của Lâm Minh, tuy hắn có thể cảm giác ra thần văn phù trong tay Lâm Minh bất phàm, nhưng vẫn cảm thấy vớ vẩn, hắn đương nhiên biết rõ Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, càng biết thần văn phù trong tay Lâm Minh dù nghịch thiên thế nào cũng không cầm hai mươi tấm thần văn phù này bán được bảy ức, dù sao nó chỉ là ngũ phẩm thần văn phù.

- Lâm tiểu huynh đệ...


Sắc mặt Tống Văn khó xử, hắn sợ hãi Lâm Minh quá tự tin, tuy thần văn phù giá cao, nhưng mà không có người ra giá thì đúng là chê cười rồi.


Lâm Minh tự nhiên biết rõ Tống Văn nghĩ như thế nào, hắn mỉm cười, nói ra:


- Tống tiên sinh yên tâm, ta không chỉ bán hai mươi tấm thần văn phù này, ta chỉ muốn bán danh ngạch mua bán trước mà thôi, khả năng bán mấy trăm tấm, cũng có thể bán mấy ngàn tấm, ai nguyện ý đặt mua thì người đó trả tiền.


Lâm Minh nói ra lời này làm cho rất nhiều người đấu giá muốn té ghế.


Thiếu nợ? Đặt mua?


Vài tỷ điểm tích lũy vậy mà trả tiền trước mua sao! ? Hắn cho rằng mình là ai? Loại ngu xuẩn mới mua!


Đấu giá hội từ xưa tới nay chưa từng có nghe nói còn có chuyện tạm ứng trước mua sau!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK