Vì làm xong những bố trí này, những thế lực lớn đã hạ vốn gốc.
Đây không riêng vì Lâm Minh, cũng vì nở mày nở mặt trong tiệc chúc mừng, ủng hộ sĩ khí Nhân tộc!
- Cung chủ Hạo Vũ Thiên Cung -- Hạo Vũ Thiên Tôn đến!
- Cung chủ Vô Ngân Cung -- Vô Ngân Thiên Tôn đến!
...
- Chủ nhân Chân Vũ Giới-- Chân Vũ Giới Vương đến!
- Đệ tử thủ tịch Hắc Ám Ma Quân-- Thiên Cốc chân nhân đến!
...
Người điều khiển đọc tên những nhân vật quan trọng đi tới đây, không ngừng báo tên từng đại nhân vật, những nhân vật này thân phận đều to đến dọa người, thế cho nên nửa bước Thiên Tôn, ba ngàn Đại Giới Giới Vương cũng phải sắp xếp ở đằng sau.
Các đệ tử thượng cổ phượng tộc chỉ nghe tên tuổi đã bị sợ hãi ngây ngốc.
Bọn họ trước kia, cho dù là bất cứ ngườ nào trong những cái tên được dọc còn chưa từng gặp qua, đối với võ giả bình thường mà nói, những người này chẳng khác gì thần linh!
Bởi vì cử hành sự kiện trọng đại này, thượng cổ phượng tộc có thể nói đã dùng toàn bộ của cải, mặt khác tộc trưởng ba thần thú gia tộc, các trưởng lão thấy thượng cổ phượng tộc có việc trọng đại, trong nội tâm cũng không biết có cảm giác gì.
Kỳ thật bọn họ là bốn thần thú gia tộc, là vì thời điểm ức năm trước thám hiểm, vào trong thần thú bí cảnh tìm được bốn xác ướp của bốn con thần thú, lúc này mới phát triển tới quy mô bây giờ, nhưng mà cũng giới hạn quy mô như hiện tại, muốn tiến thêm một bước thì nội tình chưa đủ, nhưng mà bây giờ thượng cổ phượng tộc bởi vì có người như Lâm Minh, nhảy lên trở thành thế lực đỉnh cấp của Thần Vực, ngay cả Thiên Tôn thiên cung cũng phải nể mặt vài phần.
Chênh lệch trong đó thật sự quá lớn.
- Ha ha, Lâm Minh, ngươi đột phá tới Thiên Tôn chắc không cần bao lâu đâu, thành tựu Chân Thần cũng chỉ là vấn đề tích lũy mà thôi.
- Hắc hắc, Hạo Vũ nói phải, hơn nữa Lâm Minh một khi thành tựu Chân Thần, chính là người nổi bật trong Chân Thần.
Rất nhiều Nhân tộc Thiên Tôn chúc mừng Lâm Minh.
Mà Lâm Minh cũng hành lễ vãn bối với bọn họ
Tuy những Thiên Tôn này ngang hàng luận giao với Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh không thể không cung kính, dù sao những người này đều là tiền bối, tuổi lớn hơn mình không biết bao nhiêu.
Lần chúc mừng này diễn ra suốt ba ngày
Mà tin tức đại kiếp nạn hàng lâm sớm, Thần Mộng Thiên Tôn cũng không có để lộ ra ngoài, nàng ý định sau hội chúc mừng chấm dứt mới triệu tập Thiên Tôn cử hành hội nghị bí mật, vì ngăn ngừa Nhân tộc khủng hoảng, việc này nàng không có ý định lộ ra.
Có thịnh hội lần này, rất nhiều Nhân tộc Thiên Tôn còn không biết đại kiếp nạn hàng lâm sớm, đang thoải mái chè chén.
Một là vì ăn mừng cho Lâm Minh, thứ hai cũng bởi vì Lâm Minh từ tay Tạo Hóa thánh tử lấy được phương pháp đột phá Chân Thần thích hợp cho Nhân tộc sử dụng, phương pháp đột phá Chân Thần này có Thiên Tôn nào không tha thiết ước mơ?
Hơn nữa theo lời Tạo Hóa thánh tử nói, hai bộ phương pháp đột phá Chân Thần này đều lấy được trong di tích thái cổ, không phải chuyện đùa, bọn họ phải nhìn mới được.
...
Năm ngày sau, màn đêm buông xuống...
Lâm Minh ngồi trong hoa viên có nhiều linh thực và linh hoa quý hiếm, trước mặt Lâm Minh là bàn đá, trên bàn đá đặt nhiều linh quả kỳ trân, còn có linh tửu cất giữ hơn mười vạn năm, những linh quả, linh tửu này võ giả tu vị thấp nếu chỉ ăn một miếng, uống một chén, tu vị sẽ đột nhiên tăng mạnh, đối với thân thể cũng có lợi ích thật lớn.
- Ca ca... Ngươi lại sắp đi sao?
Trước mặt Lâm Minh có ba nữ tử đang ngồi, chính là Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên cùng muội muội Lâm Hiểu Cáp.
Bởi vì danh vọng của Lâm Minh, ba nữ tử có quan hệ mật thiết với Lâm Minh cũng được vô số chú ý, rất nhiều chưởng môn nhân thế lực lớn gặp ba nàng đều cung kính.
Nhưng tiếc nuối duy nhất là, Lâm Minh là nam nhân trọng yếu nhất trong sinh mệnh của các nàng vẫn gặp ít chia tách nhiều, lúc này Lâm Minh vừa đi Tu La Lộ là sáu mươi năm, thật vất vả trở về lại đi tham gia thọ yến Yêu Đế, sau khi thọ yến Yêu Đế chấm dứt, Lâm Minh lại phải đi Hồn giới.
Mà Lâm Minh đi Hồn giới, lại không biết phải mất bao lâu.
Cũng chính vì tiệc chúc mừng vài ngày qua, Lâm Minh mới có thể gặp mặt đoàn tụ với Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ một chút, mấy ngày nay Lâm Minh cũng tạm buông tu luyện, mỗi ngày ở chung với Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên, hưởng thụ thời gian hạnh phúc khó có được.
Lâm Minh than nhẹ một tiếng, nói:
- Ta phải đi, nhưng mà trước đó ta còn có một chuyện hạ giới, các ngươi cũng đi theo ta đi...
- Hạ giới?
Mục Thiên Vũ nao nao, nói:
- Chẳng lẽ ngươi phải về Thiên Diễn Tinh?
- Đúng, ta phải về Thiên Diễn đại lục lấy một kiện đồ vật, với ta mà nói nó rất trọng yếu.
Lâm Minh vừa nói như vậy, Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên đều kinh ngạc, trong ấn tượng của hai nàng, Thiên Diễn đại lục chỉ là hạ giới vị diện nhỏ yếu, theo đạo lý cũng không nên có đồ vật quý giá khiến Lâm Minh chú ý tới.
Duy nhất Vạn Cổ Ma Khanh là di tích Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại, mà Lâm Minh đã đi qua rồi.
Thiên Diễn đại lục.
Trong khu vực đầm lầy hắc ám tám ngàn dặm mây đen trầm trọng, âm trầm như mực.
Ánh sáng duy nhất chính là lôi quang mơ hồ thoáng hiện.
Sâu trong lôi quang vô tận giống như có vô số chiến xa ầm ù, thỉnh thoảng có điện quang to lớn xé rách mây đen, lộ ra diện mục dữ tợn, tỏ rõ nơi này là cấm khu sinh mệnh trên Thiên Diễn Tinh -- kỳ tích chi hải!
Tại Thiên Diễn đại lục, cái gọi là cấm khu sinh mệnh có không ít, nhưng đại đa số cấm khu này không có tử địa tuyệt đối, cường giả tuyệt thế tiến vào trong đó, nương tựa tu vị đáng sợ của mình vẫn có thể bình an trở ra, duy chỉ có kỳ tích chi hải này, chỉ cần có cường giả xâm nhập vào thì chắc chắn phải chết.
Cho dù năm đó Dương Vân thiết trí âm mưu, mưu toan hốt gọn anh hùng thiên hạ cũng chỉ thừa dịp Kỳ Tích Thần Điện trên không trung kỳ tích chi hải bay ra mới bắt đầu động thủ, nếu không Dương Vân xâm nhập vào kỳ tích chi hải cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ngày hôm nay, Lôi Vực trên không trung đầm lầy tám nghìn dặm này không yên tĩnh.
Một đội ngũ hoàng kim chiến xa xuyên qua không trung, do từng con Phi Thiên Giao Long hộ vệ tiến vào bên ngoài Lôi Vực.
Trên hoàng kim chiến xa lớn nhất có hai thiếu niên thiếu nữ đang đứng.
Nam tử thanh niên phong thần tuấn lãng, mặt như ôn ngọc, nữ tử phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp không gì sánh được.
Hai người này đều là vương tử, công tử của Cửu Đỉnh Thần Quốc gần đó, là nhân vật như thiên kiêu.