Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Hoang hồn đã bị hàng phục triệt để, nhưng mà muốn tiêu hóa và triệt để khống chế nó, cần có thời gian nhất định mới được.

Hoang hồn mang tới chỗ tốt cực lớn với Lâm Minh, đầu tiên là hồn hải của Lâm Minh tăng trưởng thật nhanh.

Từ khi đạt được Hoang hồn tới khi du lịch vũ trụ đã qua hai tháng, Lâm Minh cảm giác hồn lực của mình tăng cường một phần rưới.

Tổng hồn lực của Hoang không giảm bớt bao nhiêu cả.

Chuyện này là sự cường đại trực quan nhất về Hoang hồn.

Như thế xem ra, mình trong không gian thí luyện cuối cùng đạt được ác ma xá lợi đại khái là sau khi chủ nhân Tu La Lộ luyện hóa xong, chỉ còn rất ít tinh hoa, cho nên mình mới có thể hấp thu nó hoàn toàn.

Nếu như là ác ma xá lợi bản đầy đủ, nó chắc chắn tiếp cận cấp bậc của Hoang, nó lưu lại tinh hoa, chỉ sợ mình dù là thượng vị Thiên Tôn cũng không ăn được.

Nhưng mà hồn lực Hoang hồn cường đại cũng mang tới phiền toái cho Lâm Minh.

Chính là trí nhớ ẩn chứa trong Hoang hồn.

Hoang sống tối thiểu cũng phải năm tỷ năm, thậm chí là lâu hơn, trí nhớ của nó không khác gì một bảo khố tin tức khó có thể tưởng tượng.

Trong đó đa số liên quan tới thâm uyên vực sâu, mười tỷ năm trước chủng tộc đại chiến, kể cả chủ nhân Tu La Lộ, Bất Hủ Quân Vương... Còn có các nhân vật kinh thiên động địa che giấu trong lịch sử.

Đạt được những tin tức này, đối với Lâm Minh mà nói có giá trị thật lớn.

Đáng tiếc Lâm Minh thử tìm kiếm thời gian trong trtis nhớ của Hoang, tinh thần chi hải của hắn chẳng khác gì bị khối đá ngàn cân đè sập.

Lâm Minh chịu đau đớn kịch liệt, thu được những trí nhớ này về.

Trí nhớ tích trữ trong hồn hải của Hoang thật đáng sợ, những trí nhớ này không đơn giản là chuyện nó trải qua trong vài tỷ năm, còn có trí nhớ của những cường giả mà nó cắn nuốt, những trí nhớ và kinh nghiệm này đều bị Hoang tồn trữ lại, bị phong ấn trong linh hồn của nó.

Lâm Minh muốn kiểm tra trí nhớ trong Hoang hồn, quả thật chẳng khác gì mò kim đáy biển, quá trình kiểm tra cũng làm hồn hải Lâm MInh khó thừa nhận được.

Chuyện này làm cho Lâm Minh cảm nhận được sự khác biệt của Nhân tộc và thâm uyên ác ma.



Thâm uyên ác ma như Hoang, bản thể to như tinh cầu, nó có khả năng thừa nhận không phải sinh vật trí tuệ có thể so sánh, kỹ năng thôn phệ là thiên phú của Hoang, từ điểm này trí tuệ tính mạng đã không bằng được.

Mà trí tuệ tính mạng có thiên phú lĩnh ngộ pháp tắc, thâm uyên ác ma cũng không bằng được.

Chậm rãi Lâm Minh tạm thời buông bỏ bảo khố trí nhớ này, khi cảnh giới của hắn tăng lên, hắn sẽ chậm rãi cắn nuốt trí nhớ trong Hoang hồn, vì chính mình sử dụng.

Mà thời điểm này Lâm Minh bất tri bất giác đã tiến vào của vào vũ trụ man hoang.

Sớm lúc trước, Lâm Minh cũng đã tăm dò cửa vào này rồi, đây là cửa vào Tạo Hóa Thánh Hoàng cho phân thân Hoang đi mở ra.

Cửa vào này đã tồn tại mấy trăm năm, nói đúng hơn, Thánh tộc vào mấy trăm năm trước đã tiến vào vũ trụ man hoang của Nhân tộc.

Nhưng mà Nhân tộc hiện tại không phải là không có sức chống cự như sáu ngàn năm trước.

Một là, thời gian lâu như thế, Nhân tộc đã có cường giả Chân Thần.

Hai là, Nhân tộc có thần minh pháp chỉ có thể đánh xuyên qua thán tức thần tường, lợi dụng thần minh pháp chỉ này có thể đánh kéo dài với Thánh tộc.

Thánh tộc lợi dụng Hoang mở thán tức thần tường cũng cần thời gian mấy trăm năm mới mở ra được một cái động lớn, mà thời gian này đủ cho Nhân tộc rút lui thong dong.

Thậm chí Nhân tộc còn có thể phái tiên phong đi vũ trụ mới tìm kiếm điểm dừng chân thật tốt, sau đó dùng linh hạm cỡ lớn mang theo các đồ vật đi, mang các tài nguyên và vật dụng chiến lược dời đi.

Nhưng mà...

Chiến thuật kéo dài cũng không thể sử dụng vô hạn, bởi vì vũ trụ Tam Thập Tam Thiên chỉ có mười bảy trọng thuộc về man hoang, hơn nữa mười bảy trọng này không phải mỗi cái đều thích hợp cho tính mạng trí tuệ ở lại, có chút vũ trụ man hoang cực kỳ đáng sợ, trong đó có lỗ đen vô tận và thời không phong bạo, cho dù là Đại Giới Giới Vương đi vào cũng phải chết, vũ trụ như thế không có khả năng làm đường lui của Nhân tộc.

Khấu trừ những vũ trụ không cách nào ở lại, như vậy vũ trụ có thể làm đường lui cho Nhân tộc không nhiều, có khả năng là bảy tám cái mà thoi, hơn nữa trong bảy tám vxu trụ này cũng không phải hoàn toàn năm sát nhau.

Nhân tộc muốn lui lại lui, rất nhanh sẽ không còn đường lui.

Đến lúc đó Nhân tộc phải đại chiến chính diện với Thánh tộc.

Mà kết quả trận chiến này có lẽ không cần suy nghĩ, Nhân tộc thua chắc.



Nhưng cho dù thua, Nhân tộc cũng phải chiến thật oanh liệt, Lâm Minh tin tưởng gần bảy ngàn năm này, trong Nhân tộc không có khả năng ăn xong ngồi chờ chết, bọn họ tất bồi dưỡng ra một ít lực lượng chống lại Thánh tộc.

nếu không Thần Mộng Thiên Tôn uổng công làm tộc trưởng Nhân tộc rồi.

Lâm Minh tin tưởng Thần Mộng Thiên Tôn sẽ không làm mình thất vọng, mà tác dụng của hắn chính là một phục bút, bởi vì thực lực Lâm Minh tăng nhanh hơn nữa cũng không có khả năng một người chiến thắng cả Thánh tộc.

Hắn cần lực lượng Nhân tộc phối hợp với hắn.

Lúc này Lâm Minh đã bay ra khỏi linh hạm, ý niệm của hắn khẽ động, chiếc linh hạm thu nhỏ lại bay vào nội thế giới của Lâm Minh.

Cửa ra vào vũ trụ man hoang có đóng quân, không phải hạm đội linh hạm, mà là một thần điện kim loại cực lớn, những thần điện kim loại này phần lớn là tọa giá của Thiên Tôn đỉnh cấp, nhỏ nhất cũng có đường kính mấy trăm dặm, lớn một chút có thể chiếu sáng so sánh với tinh cầu.

Thần điện kim loại này còn có rất nhiều linh hạm, linh thú bay qua bay lại, trong đó có nhiều võ giả tuần tra, vây lối vào không lọt giọt nước đi qua.

- Ngươi chuẩn bị đi qua thế nào?

Bên cạnh Lâm Minh, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hỏi, hắn biến ảo thành lão giả, sinh động không có điểm nào khác với người bình thường, đây là khí linh Thương Thiên Cổ Ấn do Phong Thần Thiên Ton tự tay chế tạo ra, năng lực này vẫn phải có, cho dù là đa số Thiên Tôn cũng không thể nhìn thấu bản chất nó là gì.

- Trà trộn vào đi!


Lâm Minh khi nói chuyện, đi nhanh vào cửa vào vũ trụ man hoang.


Thời điểm đi tới, thân ảnh Lâm Minh chậm rãi mơ hồ, hắn trốn vào không gian vặn vẹo, mặc dù là Thiên Tôn đỉnh cấp cũng không thể phát hiện ra vị trí của Lâm Minh.


Nhưng mà Lâm Minh vẫn phải cẩn thận, bởi vì Thánh tộc có ba Chân Thần.


Chân Thần chính là nhân vật đỉnh phong trên thế giới, thâm bất khả trắc, vạn nhất bọn họ hiện tại ở gần cửa vào vũ trụ man hoang, bản thân hắn sẽ gặp nguy hiểm.


Lâm Minh ngừng thở, lẳng lặng chờ đợi, thẳng tới khi hắn nhìn thấy một linh hạm Thánh tộc bay tới cửa vào, thân ảnh của hắn khẽ động, lựa chọn một chiếc linh hạm trong hạm đội không ngờ nhất, yên lặng tiến vào trong đó.


Tầng phòng hộ cuarlinh hạm không thể mang tới bất cứ ngăn cản gì với Lâm Minh, hắn xuyên qua như xuyên qua mặt nước, sau đó hắn đã xuất hiện trong khoang linh hạm.


Mà thời điểm này trước mặt Lâm Minh đang có võ giả Thánh tộc thủ vệ, hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Lâm Minh tiến vào, đang định hét lên đầy sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK