Nhưng mà Lâm Minh hiện tại đối mặt Kim Giáp Vũ Sĩ Trận nhìu ra ba phương vị, nhưng mà người nào nhìn cũng có cảm giác phù hợp, không có chút cảm giác không tốt nào.
Hô!
Bước chân của ba mươi sáu võ sĩ kim giáp này vòng liên tục bước theo trận đồ, cùng lúc đó bên người Lâm Minh có một đạo lực lượng vô hình đang bao quanh.
Đây là... Lĩnh vực?
Trong lòng Lâm Minh rùng mình, phải nói đây không phải lĩnh vực đơn thuần, hơn nữa còn là lĩnh vực đẳng cấp cao, lĩnh vực này do ba loại nguyên tố là thần nguyên, chân nguyên, cương nguyên tạo thành.
Ba loại lực lượng này dung hợp hoàn mỹ với nhau, tràn ngập không gian chung quanh, mà ba mươi sáu kim giáp võ sĩ phân thành ba tổ, mỗi một tổ mười hai người.
Trong mười hai người này một người là đầu lĩnh, mười một người còn lại đứng ở các vị trí khác nhau, thay đổi vị trí cho nhau, phải nói là rất thần diệu.
- Trận đồ này đúng là rát có môn đạo, đây là cánh cửa khó khăn đầu tiên của Tu La Lộ đặt ra cho trò chơi.
Trong cảm giác của Lâm Minh thì cửa khẩu của Tu La Lộ phân ra rất nhiều đẳng cấp, thí luyện giả phải thông qua tầng tầng sàng chọn, mới có thể hoàn mỹ hoàn thành thí luyện này.
Trên trăm triệu năm qua cũng chỉ nghe nói Thánh tộc Tạo Hóa thánh tử, còn có Hồn Tộc thiếu nữ thiên tài là hoàn thành được 80%.
Mà trò chơi trước mặt này hiển nhiên chính là cửa khẩu cấp độ đầu tiên, Lâm Minh đương nhiên phải hoàn thành nó hoàn mỹ.
Lâm Minh đang nghĩ ngợi, thời điểm này kim giáp võ sĩ đã động.
Chúng ra tay tập thể, mười hai người một tổ, công kích hội tụ thành ba dòng tấn công vào Lâm Minh.
Lâm Minh vận chuyển năng lượng toàn thân, Hồng Mông chi khí tỏa ra bốn phía, là Hồng Mông không gian.
Hô --
Khí tức mênh mông cuồn cuộn bao phủ hư không, năng lượng mạnh mẽ rót thẳng vào trong Hồng Mông không gian. Lập tức bị Hồng Mông chi khí mạnh mẽ gọt yếu đi mát.
Thời điểm đám võ sĩ tấn công Lâm Minh thì uy lực của nó còn lại không đủ một phần ba, đối với Lâm Minh mà nói căn bản không tạo thành uy hiếp gì.
- PHÁ...
Thương mang quét ngang, ba đạo lực lượng bị thương mang của Lâm Minh đánh nát thành tro bụi.
Cùng lúc đó. Lâm Minh bước trước một bước xông vào giữa một đám kim giáp chém giết.
Mà tổ võ sĩ kim giáp này đang sử dụng hệ thống tụ nguyên.
Lâm Minh rất rõ ràng, ba mươi sáu kim giáp tạo thành đại trận này, chỉ cần đánh gục ba mươi sáu người mới được, nhưng mà chỉ cần phá tính hoàn mỹ của nó, đối với chính mình sẽ không còn cấu thành uy hiếp gì.
Mà trong ba đại hệ thống thì Lâm Minh quen thuộc nhất, cũng là hệ thống nhân loại quen thuộc nhất chính là hệ thống tụ nguyên, cho nên hắn không sợ nhất cũng là địch nhân hệ thống tụ nguyên, đối phương có pháp tắc. Hắn cũng có thể có pháp tắc phá giải, công kích của hệ thống tụ nguyên bị phá dễ dàng.
Còn với hệ thống luyện thể thì lực phòng ngự của đối phương quá cường đại, ba luân công kích luân phiên không có kết quả, hệ thống tụ nguyên càng không cần phải nói, công kích linh hồn thần bí khó lường kia đối với Lâm Minh mà nói có quá nhiều tính không xác định và không biết.
Hô!
Sau lưng Lâm Minh xuất hiện hư ảnh Tà Thần Thụ, Tà Thần Thụ to lớn mang theo lôi hỏa song trọng lực lượng giáng xuống, quán chú vào trong Phượng Huyết Thương của Lâm Minh, trong lúc nhất thời cả phiến hư xuất hiện màu tím quỷ dị.
Một thương đâm ra và thần quang quét ngang thiên địa.
Công kích của Lâm Minh thật sự quá mạnh mẽ, cho dù là mười hai kim giáp liên thủ cũng khó có thể thừa nhận được một kích này, bị một kích của Lâm Minh đánh nát trận hình.
Oanh!
Trận đồ dưới chân của mười hai kim giáp này thoáng ảm đạm một chút, tinh quang trong mắt Lâm Minh lóe lên, cơ hội!
Lâm Minh đang muốn xuất thương thì hai mươi bốn kim giáp còn lại đồng loạt đánh tới, đánh thẳng vào Lâm Minh, nếu như Lâm Minh quay ngược đối phó chúng thì ưu thể vừa có trước hệ thống tụ nguyên sẽ không còn lại gì.
Lâm Minh không có ý định cho đối phương cơ hội thở dốc, hắn hét lớn một tiếng, mang Hồng Mông không gian thúc dục đến mức tận cùng, cùng lúc đó, trong cơ thể hắn bát môn độn giáp mở ra, lực phòng ngự cũng tăng lên tới cực hạn, hắn có ý dùng lực ngạnh kháng công kích của hai mươi bốn võ sĩ kim giáp, hắn dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay đánh thẳng vào hệ thống tụ nguyên, nếu như vậy trận pháp có thể bị phá.
Tạch tạch tạch!
Hai dòng năng lượng va chạm mạnh mẽ với Hồng Mông không gian, chúng tạo thành áp lực thật lớn với Lâm Minh, mà Lâm Minh không quan tâm ,đâm ra một thương mạnh mẽ.
Tam nguyên tụ đỉnh, hắc ám vĩnh hằng!
Một sát na kia tinh khí thần toàn thân của Lâm Minh dung hợp lại thành một loại, Phượng Huyết Thương phát ra tiếng ngâm mạnh mẽ, hạt giống hỗn độn đen như mực bay ra ngoài.
Hạt giống hỗn độn hấp thu tất cả vật chất, năng lượng, Lâm Minh lại dùng Hồng Mông không gian hạn chế hành động của mười hai kim giáp võ sĩ trước mặt, chúng chỉ có thể ngạnh kháng một kích này.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh đáng sợ vang lên, hạt giống hỗn độn nhấc nhấc lên vòng xoáy màu đen to lớn, có hai gã kim giáp võ sĩ bị cuốn vào trong vòng xoáy, mà trận đồ dưới chân của chúng cũng tan vỡ.
Kế tiếp thân thể của chúng bị vòng xoáy xoắn vỡ một lượt, thân vẫn tại chỗ!
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Hai huy chương khô lâu rơi vào trong tay của Lâm Minh, Lâm Minh hít sâu một hơi, một kích vừa rồi hắn vì chiến thắng cấp tốc, ngạnh kháng hạ công kích của hai phe cho nên bị thương một chút, nhưng so với thân thể cường đại thì chút thương tổn thương chẳng đáng là cái gì cả.
- Chấm dứt.
Ba mươi sáu kim giáp thiếu đi hai con, trận pháp này đã không hề hoàn mỹ, trước mắt đám kim giáp này không thể dựa vào đại trận đối phó Lâm Hi nữa.
Còn lại chỉ là vấn đề thời gian.
Vận chuyển năng lượng trong người tới mức tận cùng, Lâm Minh đè khí huyết xao động trong người xuống, trong tay của hắn cầm Phượng Huyết Thương và đâm thẳng ra ngoài, hắn giống như hổ vào bầy dê, đứng mũi chịu sào chính là đám kim giáp của hệ thống tụ nguyên, trực tiếp bị Lâm Minh đánh bay, chúng mất đi liên hệ với trận đồ dưới chân.
Đám kim giáp này mưu toan dùng không gian pháp tắc quay về trận đồ, nhưng mà không gian pháp tắc của Lâm Hi thành thục hơn chúng, chỉ dùng 1% nháy mắt đã thuấn di ra sau lưng, một thương đâm xuyên ngực của võ sí kim giáp và tiêu diệt nó!
Kế tiếp chiêu thức của Lâm Minh không có dừng lại, một chiêu hồi mã thương, quét cổ một võ sĩ kim giáp sau lưng.
Mà lúc này có một đám võ sĩ xông lên vây giết Lâm Minh, nhưng mà mất đi trận pháp nguyên vẹn, chúng trong mắt Lâm Minh chẳng khác gì con cọp mất đi nanh vuốt, thật sự không tạo thành uy hiếp.
Lại có hai kim giáp võ sĩ bị Lâm Minh dùng Thiên Đạo Tài Quyết đánh nát.
Chết càng nhiều người thì áp lực của Lâm Minh gặp phải càng ngày càng nhỏ, giải quyết cũng nhanh hơn.
Không qua một phút thì ba mươi sáu kim giáp võ sĩ bị Lâm Minh đánh chết toàn bộ, hóa thành ba mươi sáu huy chương khô lâu rơi vào trong tay của Lâm Minh.
Đến tận đây một trận chiến này chấm dứt hoàn mỹ.
- Hoàn thành, một trăm huy chương khô lâu, dùng độ khó của trò chơi thì bọn người Long Nha, Hành Si cũng có thể thông qua, nhưng mà phải phí một phen tay chân, thậm chí yếu một chút, nếu như dùng toàn lực và hơi có chút vận khí cũng không thành vấn đề, dù sao chỉ cần giết một con trong đó, kế tiếp sẽ giải quyết nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trong lòng Lâm Minh ước định độ khó của trò chơi trong lòng, đại khái cần thiên tài của một tộc là đủ rồi, nhưng mà không cần loại thiên tài tuyệt đỉnh cũng được.
- Hoàn thành, có thể đi ra ngoài.
Lâm Minh đang nghĩ ngợi thì không gian trước mặt vặn vẹo, tiếp theo là một đạo thần chi phù văn xuất hiện trước mặt Lâm Hi.
Trong đầu Lâm Minh vang lên một đạo thần niêm truyền âm.
- Trong ba trăm hô hấp phá được Kim Giáp Vũ Sĩ Trận, ngươi có thể lựa chọn khiêu chiến lần thứ hai, hoặc là rời khỏi trò chơi thợ săn và con mồi.
- Khiêu chiến lần nữa?
Lâm Minh sững sờ một chút, còn có thể khiêu chiến lần thứ hai?
Một trận chiến vừa rồi đối với Lâm Minh mà nói có thể nói thập phần nhẹ nhõm, chém giết ba mươi sáu người không tới ba trăm hô hấp, bình quân giết một người cần tám chín hô hấp.
Khiêu chiến lần thứ hai sẽ như thế nào? Đạt được thêm ban thưởng sao? Phần thưởng kia sẽ là cái gì?
Dựa theo tin tức ngay từ đầu mà Lâm Minh biết, hoàn thành một trăm huy chương khô lâu sẽ nhận được ban thưởng nhiệm vụ cấp Thái Huyền.
Trong lòng Lâm Minh nghi hoặc, hắn lựa chọn khiêu chiến lần nữa.
Sau khi Lâm Hi lựa chọn xong, thiên địa nguyên khí chung quanh lập tức kích động, cùng lúc đó đại lượng phù văn từ trên trời giáng xuống, rậm rạp chằng chịt nối thành một mảnh, khó biết được là bao nhiêu cái.
Lâm Minh tập trung nhìn vào, những phù văn này chính là nguyên khí phù văn, cũng chính là tiền thông dụng trong Tu La Lộ.
Mặc kệ ngươi tham gia vào trò chơi cũng tốt, hay là mua sắm huy chương nhiệm vụ cũng được, đều phải dùng tới nguyên khí phù văn, mà bây giờ nhiều nguyên khí phù văn trên trời giáng xuống như vậy, rồi sau đó thiêu đốt trên hư không.
Vù vù vù --
Hỏa diễm hừng hực, đây là thiên địa nguyên khí hóa thành hỏa diễm, mỗi một hơi có trên ngàn nguyên khí phù văn bị thiêu đốt thành năng lượng.
- Đốt nhiều nguyên khí phù văn như vậy, xem ra ta suy đoán lúc trước là đúng, thu nhiều nguyên khí phù văn như vậy là dùng vận chuyển đại trận của Tu La Lộ, mà một lần thiêu đốt nguyên khí phù văn nhiều như vậy, không biết nó sẽ đạt tới mức nào?
Không hề nghi ngờ, khiêu chiến lần nữa độ khó tăng lên, chỉ sợ Hành Si, Long Nha có tới đây cũng không có khả năng thông qua khảo nghiệm này.
- Khảo nghiệm nhắm vào thiên tài tuyệt đỉnh sao? Không biết lúc trước Tạo Hóa thánh tử phải chăng có trải qua khảo nghiệm này hay không? Thành tích của hắn là thế nào?
Khóe miệng của Lâm Minh cong lên, khiêu chiến càng khó khăn thì chiến ý trong người của hắn càng mạnh.
Mà lúc này bên ngoài trò chơi, thời gian chỉ mới qua một nháy mắt mà thôi.
Thường ngày võ giả bình thường cầm được năm mươi huy chương khô lâu là có thể lấy được ban thưởng nhiệm vụ Bích Hồn, nhưng mà thời gian cần thiết là bảy tám canh giờ, mà Lâm Minh đạt tới khiêu chiến cuối cùng chẳng qua chỉ mới năm sáu canh giờ.
Có thể dùng tốc độ như vậy là nhờ thực lực của hắn có thể giúp hắn vượt qua thử thách, thứ hai tự nhiên chính là tới từ cảm giác cường đại và nhạy cảm.