Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Minh dã tâm rất lớn, hắn muốn tinh khí thần kiêm tu, thiên địa vũ trụ cùng nhân thể vũ trụ dung hợp, khi đó khai sáng ra con đường võ đạo chưa ai đi.

Cho nên cổ chiến trường này chính là nơi tốt nhất.

Sau khi bốn trang sách màu vàng dung nhập vào trong thần hồn, Lâm Minh giờ phút này tâm tình giống như lão tăng nhập định, an tĩnh như nước.

Trong đầu của hắn đâu chỉ có trang sách màu vàng, còn có những tính mạng phù văn dung hợp vào trong huyết nhục của hắn.

Hắn lần này muốn lĩnh ngộ chân ý tánh mạng phù văn, dung hội bốn trang kim sách!

Trong cổ chiến trường tịch mịch này, Lâm Minh đi trong tinh không. Bước qua vô số ngôi sao nghiền nát, đi tới vùng đất trung ương.

Đây là nơi lạc ấn tinh thần lão tổ Hồn Tộc mạnh nhất, hắn tìm nơi dung nạp thân thể, lơ lửng trên ngôi sao vỡ nát, khoanh chân ngồi xuống.

Cách hắn không xa, Hồng nhi cũng đã đi ra.

Hồng nhi vừa xuất hiện, lạc ấn đen kịt chung quanh bị thiếu nữ áo đỏ quấy nhiễu. Chúng giống như nhìn thấy âm dương như, lao vào người của nàng, sau đó dung hợp với nàng.

Lâm Minh nhìn qua và nội tâm than nhẹ, Hồng nhi trời sinh có thân thể pháp tắc, nàng chẳng những có thể khám phá tất cả pháp tắc, hơn nữa pháp tắc lạc ấn còn chủ động theo đuổi nàng. Thật không biết nàng có lai lịch gì.

Lâm Minh rất nhanh tiến vào dung hợp võ ý, sau lưng hắn Bồ Đề Thụ chậm rãi tỏa cành lá sáng óng ánh ra, hắn bắt đầu tìm hiểu kim sách cùng tánh mạng phù văn.

Rất nhanh, tâm thần Lâm Minh đắm chìm vào trong cảnh giới phi thường huyền diệu, hoàn toàn dung hòa làm một thể với chung quanh.

Trong đầu của hắn, những cổ kinh trong kim sách không ngừng nổ vang, vô số chữ viết tối nghĩa chìm nổi như núi cao, có vô cùng ảo diệu ẩn chứa trong đó.

Trải qua Ham Thai ngộ đạo. Lâm Minh đọc những kim sách này nhẹ nhõm rất nhiều, cũng không còn cảm thấy hai mắt đau đớn. Không có thể thấy tình huống mọi vật, hắn chỉ nhìn nội dung phong phú trong đó, đã đắm chìm vào và không cách nào kiềm chế.

Trang sách màu vàng là thứ đồ vật vô tận tuế nguyệt trước lưu truyền tới nay, là đại năng sáng tạo ra, sáng tạo ra một vũ trụ của riêng mình. Muốn trong thời gian ngắn hoàn toàn thông hiểu đạo lí, ít khả năng.

Lâm Minh mỗi khi lĩnh ngộ một trang sách màu vàng. Cũng chỉ lĩnh ngộ một bộ phận mà thôi, còn có rất nhiều thứ như sương mù ngủ say, tối nghĩa không rõ.

Hắn lúc này muốn tiến thêm một bước dung hợp tinh hoa.



Mi tâm trên trán của hắn tỏa ra hào quang sáng ngời, một con mắt mở ra.

Con mắt thần bí này có thể chiếu sáng quá khú tương lai, làm cho những lạc ấn chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ và lão tổ Hồn Tộc trong hư không phải phóng xuất hào quang nhàn nhạt trong hư không, hiển hóa theo thứ tự.

Đây là con mắt kỳ lạ, chính là Thiên Mục Đạo Cung mà Lâm Minh mở ra không lâu.

Thiên Mục Đạo Cung xuất hiện giống như chiếu sáng vũ trụ, chiếu sáng tất cả những thứ yếu ớt không rõ.

Những trang sách màu vàng chìm nổi trong ý thức hải của Lâm Minh, rất nhiều chữ viết cổ kính tối nghĩa, bị Thiên Mục Đạo Cung chiếu hào quang vô lượng vào, rất nhiều chữ viết bắt đầu nổ vang to lớn, giống như cự phách khai phá thiên địa, rất nhiều sương mù tiêu tán đi.

Mỗi chữ viết hiện ra đều giống như một tôn thần vương, chúng không ngừng ngâm xướng âm điệu tối nghĩa.

Lâm Minh ngay từ đầu vẫn không hiểu đại đạo chân âm này, nhưng mà dần dần thân thể và thần hồn của hắn bị đại đạo chân âm này trùng kích.

Một ít chữ dấu bắt đầu xâm nhập vào thân thể gần như vô kiên bất tồi của hắn, bắt đầu nổi lên trên làn da, xuất hiện văn tự như nòng nọc xuất hiện, còn có vô tận cảnh tượng.

... Có vũ trụ đại năng thôn phệ ngôi sao, hóa thành mặt trời muôn đời...

... Có thần vương dùng huyết nhục cấu trúc thế giới, hà hơi thành mưa, thoải mái vạn linh...

Bắt đầu càng ngày càng nhiều chân ý bị thần hồn của hắn cảm ngộ, vô tận tin tức giống như nước biển rót vào thần hồn.

Mà bản thân hắn lĩnh ngộ trang sách màu vàng càng thâm thúy.

Trong phiến thiên địa này, những lạc ấn chiến đấu của lão tổ Hồn Tộc lưu lại yên lặng trong nhiều năm tháng, rốt cục bắt đầu lập loè, có cảm ứng kỳ diệu.

Những lạc ấn này là sợi khí màu đen, vô cùng linh động.

Mỗi một đạo hắc khí chứa đựng hình ảnh xa xưa của lão tổ Hồn Tộc. Hình tượng này chính là tình huống lão tổ Hồn tộc thi triển Thánh Điển áo nghĩa...

Từng đoàn hắc khí vây quanh Lâm Minh, phù văn màu vàng không ngừng nổ vang, những lạc ấn lão tổ Hồn tộc lưu lại phát sáng.

Lâm Minh đắm chìm trong cảm ngộ, không thể tự kềm chế.



... Vũ trụ... Thời không... Sinh diệt...

Dần dần những cổ kinh hiện ra trên làn da, huyết nhục, gân cốt của hắn không ngừng sáng lên, đều nổ vang cùng lúc.

Sau cú nổ vang này, hắn lâm vào một trạng thái quỷ dị, hắn bất động.

Tim đập dừng lại, máu đang lưu động đông cứng lại, hô hấp cũng chậm rãi thưa dần và biến mất...

Chiến trường cổ cô quạnh và tịch mịch. Giống như trong hư không chỉ còn mình hắn và tinh hạch đang ngồi mà thôi.

Không biết đi qua bao lâu, làn da và huyết nhục không ngừng khô héo. Trong xương cốt sinh ra ấn ký vòng tròn giống như vòng tuổi của cây..

Hắn vẫn không nhúc nhích, sinh cơ giống như đoạn tuyệt triệt để. Nếu có võ giả nhìn thấy bộ dáng này của hắn, khẳng định phải chấn động, bởi vì nhìn từ bên ngoài hắn chẳng khác gì tử vong rồi.

Không biết trôi qau bao lâu, làn da của Lâm Minh bong tróc từng mảng, hóa thành bụi bậm tiêu tán trong thiên địa, nhưng mà dưới làn da già nua kia là làn da óng ánh như da trẻ con xuất hiện, giống như cây khô gặp mùa xuân, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.

Thời gian trôi qua, khí huyết trên người của Lâm Minh càng ngày càng tràn đầy, cơ thể chẳng khác gì tài bảo quý giá nhất, có bảo huy bắn ra ngoài. Tánh mạng chi hỏa tràn đầy, lực lượng cường đại tỏa ra ngoài, mỗi lần hắn hô hấp đều hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, nếu như những tinh khí này bị thu lại có luyện thành đan dược.

Quá trình Lâm Minh ngộ đạo lần này, hắn đã tìm hiểu sâu về sinh mạng phù văn trong huyết nhục, trải nghiệm quá trình chuyển đổi sinh tử một lần.


Thân thể vốn đoạn tuyệt sinh cơ, tiếp theo là thời điểm sắp chết tỏa sinh cơ bừng bừng.


Lâm Minh mở hai mắt ra, trong ngân hà tối tăm này, con ngươi của hắn vô cùng thanh tịnh. Dường như bản thân chúng là ngôi sao.


Tóc đen bay lên, toàn thân Lâm Minh lỏa lồ, hắn chỉ cảm khái.


- Đáng tiếc, ta chỉ có sinh mệnh phù văn và bốn trang sách màu vàng, chưa hiểu toàn bộ Thánh Điển, thực tế không có hắc sách... Trang sách màu vàng chỉ là Thánh Điển sinh chi thư. Mà hắc sách mới là Thánh Điển tử chi thư, ta không có xem qua tử chi thư. Cuối cùng không có cách nào lĩnh ngộ sinh tử ý cảnh tới tận cùng!


Thông qua lần ngộ đạo này, Lâm Minh càng hiểu sâu về lý giải sinh tử của Thánh Điển.


Nếu như hắn có hắc sách nguyên vẹn, lĩnh ngộ tử chi ý cảnh tới tận cùng, hắn cũng không phải tróc da chết đơn giản như vậy, mà là có thể khiến thân thể hoàn toàn mục nát, huyết nhục tan vỡ, cải tạo cốt cách.


Đây mới là tử vong chân chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK