Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trên đại điện Thất Huyền cốc, Sử Tông Thiên sắc mặt hơi biến đổi:

- Xích Kim Quy... Không nghĩ tới, Mộc Cổ Bặc Vực đã có thể sử dụng con rối Xích Kim Quy rồi?

Là cốc chủ Thất Huyền cốc, Sử Tông Thiên coi như hiểu biết một ít công pháp của Khôi Lỗi tông, như Xích Kim Quy là một loại con rối phòng ngự, “chân nguyên lực trường” ẩn chứa ở trong hộ giáp con rối, đây là một loại lực lượng pháp tắc còn cao hơn Phong chi ý cảnh!

Chân nguyên lực trường thâm ảo tối nghĩa, không phải thiên tài trong thiên tài thì không thể lĩnh ngộ, là bí thuật bất truyền của Khôi Lỗi tông, chân nguyên lực trường cùng với cảnh giới Dung Nguyên đều trở thành hai đại kế thừa tối cao của Khôi Lỗi tông.

Mà độ khó lĩnh ngộ của chân nguyên lực trường, thậm chí so với cảnh giới Dung Nguyên chỉ có hơn chứ không kém! Sử Tông Thiên tuyệt đối không nghĩ tới, Mộc Cổ Bặc Vực còn nhỏ tuổi, mà lại đồng thời lĩnh ngộ được hai loại kế thừa tối cao của Khôi Lỗi tông này!

“Đây đúng là đệ nhất thiên tài mấy trăm năm nay của Khôi Lỗi tông! Thậm chí địa vị còn cao hơn một tầng so với Khương Bạc Vân ở Kiếm tông!”.

Sử Tông Thiên xoay người nhìn về phía đại trưởng lão Khôi Lỗi tông ngồi ở trong góc đại điện, một cách bất ngờ, trên mặt lão yêu quái cương thi mặt dài này đang lộ ra một vẻ tươi cười rất khó coi, hiển nhiên là cực kỳ vừa lòng với Mộc Cổ Bặc Vực.

Cảm nhận được ánh mắt của Sử Tông Thiên, đại trưởng lão Khôi Lỗi tông cười hắc hắc nói:

- Bặc Vực chỉ là lĩnh ngộ một da lông của chân nguyên lực trường, miễn cưỡng có thể sử dụng Xích Kim Quy cấp thấp nhất mà thôi! Tuy nhiên... Hắc hắc... Tuy rằng là một chút da lông, nếu muốn thắng trận đấu này cũng dư sức!

Trong lời nói của đại trưởng lão Khôi Lỗi tông tràn ngập tự tin. Lão đích xác cũng có lý do để tự tin, chân nguyên lực trường được xưng là phòng ngự tuyệt đối của con rối bọc thép, chỉ cần co rút ở bên trong Xích Kim Quy, Mộc Cổ Bặc Vực đã ở vào thế bất bại. Hơn nữa Mộc Cổ Bặc Vực còn có một con rối chế thành từ cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong, con rối này vào một năm trước từng được Mộc Cổ Bặc Vực sử dụng một lần, lúc ấy chiến lực của nó cũng đã vô cùng kinh người, hiện tại qua một năm, uy lực nói vậy còn mạnh hơn.

Chân nguyên lực trường cộng thêm con rối cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong, hai thứ kết hợp, đừng nói là Lâm Minh, ngay cả Khương Bạc Vân chỉ sợ cũng rất khó thắng Mộc Cổ Bặc Vực!

Chẳng trách Mộc Cổ Bặc Vực kiêu ngạo như thế, quả thật hắn có vốn để kiêu ngạo.

Sử Tông Thiên nghĩ đến đây lơ đãng liếc mắt nhìn đại trưởng lão Kiếm tông một cái, thấy sắc mặt lão ngưng trọng. Hiển nhiên cũng đang lo lắng cho trận quyết đấu giữa Khương Bạc Vân và Mộc Cổ Bặc Vực sắp tới.

Trên lôi đài, sau khi con rối xác ướp bị Lâm Minh giết chết, Mộc Cổ Bặc Vực đang co rút ở trong Xích Kim Quy lại thả ra một con rối mới. Như trước là con rối hình người, thân nó khoác chiến giáp màu đỏ tươi, toàn thân bùng cháy ngọn lửa sáng quắc, khí thế oai hùng phi phàm, nhìn qua giống như Hỏa Diễm Chiến Thần tắm trong lửa mà sinh ra!

“Xuy xuy!”.

Một chân đạp trên mặt đất, viên gạch lót nền lại trực tiếp bị nóng chảy ra! Năng lượng chân nguyên từ trên thân nó tản phát ra, cường đại không biết bao nhiêu lần so với xác ướp trước đó.

- Là Hỏa Tà Thần! Sau khi Khôi Lỗi tông tiêu diệt Hỏa Diễm tà giáo của Kính Thiền quốc, đã dùng thi thể của giáo chủ bọn họ làm thành con rối, đó là cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong!

- Hỏa Tà Thần so với thời điểm một năm trước ta nhìn thấy càng cường đại hơn. Khi đó trên thân nó còn không có chiến giáp, ngọn lửa cũng không có nóng rực như vậy!

Người xem ở chung quanh không kìm nổi cả kinh kêu lên thành tiếng, so sánh với chân nguyên lực trường, hiển nhiên một cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong uy danh hiển hách, mang đến lực chấn nhiếp tự nhiên càng lớn hơn một chút.

Đối mặt với Mộc Cổ Bặc Vực như vậy, Lâm Minh còn làm thế nào đánh?



“Thì ra là con rối dùng thi thể của cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong làm bản gốc chế tạo ra...”. Ánh mắt Lâm Minh chợt ngưng trọng: “Cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong được Mộc Cổ Bặc Vực chọn làm tài liệu con rối, khẳng định không phải là kẻ đầu đường xó chợ, ít nhất cũng là cùng cấp với Cầm Tử Nha, thậm chí có thể mạnh hơn so với Cầm Tử Nha. Người đó khẳng định không phải cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong xuất thân bình thường của ba mươi sáu nước có thể bằng được”.

Sau khi bị chế thành con rối, vì vướng tu vi của Mộc Cổ Bặc Vực, tuy rằng thực lực của nó sẽ suy yếu không ít, nhưng cũng không phải dễ đối phó. Cộng thêm Mộc Cổ Bặc Vực đang co rút ở bên trong Xích Kim Quy, còn có hai con rối cự ngạc và con rối nhện có được năng lực kìm chế... Bốn kẻ kết hợp, hợp thành một tổ hợp công phòng một thể, không có nhược điểm, cũng không có góc chết!

Cho dù là Khương Bạc Vân, nhìn thấy loại trạng thái chiến đấu của Mộc Cổ Bặc Vực này, cũng phải sắc mặt ngưng trọng, ba năm nay, không chỉ có hắn tăng tiến vùn vụt, Mộc Cổ Bặc Vực cũng như thế! Bản thân hắn có được năng lực đặc thù, Mộc Cổ Bặc Vực cũng không ngoại lệ!

- Bước đầu nắm giữ hai đại kế thừa tối cao của Khôi Lỗi tông, cộng thêm Hỏa Tà Thần một năm trước thanh danh đã lan truyền rộng khắp, hiện tại thực lực của Hỏa Tà Thần lại tăng cao thật lớn... Lâm Minh! Ta thực muốn nhìn xem ngươi làm thế nào chống cự...

Khương Bạc Vân ánh mắt sáng quắc nhìn Lâm Minh trong sân đấu. Dưới tình huống như vậy, đa số mọi người đều thấy Lâm Minh không còn ôm chút hy vọng gì nữa. Mộc Cổ Bặc Vực một lần tiếp một lần hiển lộ ra mặt cường đại vượt qua tưởng tượng của mọi người. Dùng đệ nhất thiên tài của Khôi Lỗi tông sáu trăm năm qua để hình dung hắn cũng không đủ!

Lâm Minh yên lặng nhìn chăm chú vào Hỏa Tà Thần. Đồng thời không ngừng rót chân nguyên vào hạt giống Tà Thần. Theo một tiếng vang nhỏ “xịch”, một cây cương châm màu tím không bắt mắt nhảy vào lòng bàn tay Lâm Minh. Cây cương châm chỉ dài hai tấc, trên thân châm khắc một con Giao Long màu tím, Giao Long quấn quanh chín vòng trên cây châm, giương nanh múa vuốt, lệ khí kinh người!

Ở trong hạt giống Tà Thần, Lôi Linh của Tử Giao Thần Lôi ngủ say một tháng, rốt cuộc thấy lại ánh mặt trời!

Tuy rằng trong Bàn Long cương châm ẩn chứa lôi đình lực vô cùng cuồng bạo, nhưng nhìn từ bên ngoài, hoàn toàn không nhìn ra mảy may chỗ khác thường, toàn bộ lôi đình lực bị nén ép cao độ ở bên trong cương châm, không tràn ra ngoài chút nào.

Mặc dù là cao thủ Tiên Thiên, cũng khó mà phát hiện cương châm trên tay Lâm Minh là do năng lượng tạo thành, mà sẽ nghĩ là một cây châm thực sự. Đây chính là dấu hiệu, lôi điện hóa hình của lôi điện đẳng cấp cao.

Năng lượng cùng chất lượng ở trên căn nguyên là không chia tách, chất lượng bùng cháy sẽ hóa thành năng lượng, khi năng lượng nén ép cao độ, cũng sẽ diễn hóa thành chất lượng thực chất.

Cái gọi là chân nguyên hóa hình, lôi điện hóa hình đều là như thế!

Bởi vậy, người ở đây trừ Mục Thanh Hồng ra, không ai chú ý tới đột nhiên trong tay Lâm Minh xuất hiện cương châm màu tím. Dù là Sử Tông Thiên cũng không ngoại lệ, nếu Sử Tông Thiên hết sức chăm chú dùng linh hồn lực tra xét, còn có thể phát hiện cây châm này không tầm thường, nhưng lão sao có thể nghĩ rằng Lâm Minh tùy ý xuất ra một cây cương châm lại ẩn chứa một lực lượng kinh thiên động địa như vậy.

“Rốt cuộc dùng đến rồi! Đây là Lôi Linh của Tử Giao Thần Lôi! Nếu không phải Thiên Vũ trước thời hạn báo cho biết ta, ta cũng sẽ không chú ý tới vật nho nhỏ này!”. Mục Thanh Hồng nhìn Bàn Long cương châm, trong lòng giật mình không thôi! Lôi điện lực nén ép đến trình độ khủng bố, rất khó tưởng tượng đây là một Lôi Linh địa giai hạ phẩm.

Lúc này trên lôi đài, Mộc Cổ Bặc Vực khai hỏa toàn bộ hỏa lực, cười to khặc khặc:

- Lâm Minh! Có thể bức ra toàn bộ thực lực của ta, ngươi đủ để kiêu ngạo đó! Hãy tiếp một kích mạnh nhất của ta, Hỏa Diễm Địa Ngục!

“Phù!”.

“Phù!”.

Con rối nhện phun ra tơ nhện, con rối cự ngạc mở ra miệng rộng phóng ra lực cắn nuốt, trực tiếp tác dụng trên thân thể Lâm Minh. Trong nháy mắt kìm chế tốc độ không gì sánh kịp của hắn.

Cùng lúc đó, Hỏa Tà Thần từ sau lưng rút ra một thanh hỏa diễm cự kiếm bùng cháy ngọn lửa sáng quắc, cự kiếm vừa xuất hiện, tầng tầng lớp lớp sóng nhiệt như thủy triều ập vào mặt, dường như không khí đều bị thiêu đốt.

Dưới năng lượng khủng bố dạng sóng triều này, quầng sáng thủ hộ phát ra hơi chấn động, chỉ là dư ba đã có uy thế bậc này, có thể thấy được một kích của Mộc Cổ Bặc Vực cường đại biết bao!

Tất cả người xem đều mở to hai mắt nhìn, như ngừng lại hô hấp. Trái tim trong ngực Tần Hạnh Hiên lại như trồi lên trong cổ họng, hai tay nhỏ nhắn nắm chặt nhau.



Một kích cường đại như thế, Lâm Minh làm thế nào chống đỡ? Mộc Cổ Bặc Vực khẳng định là hạng người lòng dạ độc ác, nhìn hắn đấu với Khương Lan Kiếm là biết. Tuy rằng hội võ tổng tông không cho phép giết người, nhưng nếu chuyện lỡ ra thì sao? Hoặc là tạo thành trọng thương gì đó không thể nói trước, vậy chẳng phải là một đời của Lâm Minh bị hủy hoại sao?

Ý thức được những điều này, trong lòng bàn tay Tần Hạnh Hiên đã thấm ra mồ hôi ướt đẫm.

Lúc này, Hỏa Tà Thần động rồi, nó vung hỏa diễm cự kiếm trong tay, chém thẳng vào Lâm Minh, không gian giống như bị xé rách, chỉ còn lại có màu đỏ bay múa đầy trời!

Khoảnh khắc đó, thậm chí ngay cả trưởng lão trọng tài đều vận chuyển toàn thân chân nguyên, tăng cao cảnh giác, chuẩn bị bất cứ lúc nào ra tay cứu Lâm Minh. Một thiên tài như vậy nếu như bị hại chết trên Diễn Võ trường thì chính là tổn thất không thể đo lường.

“Ong ong ong!!!”.

Không khí xao động, cự kiếm gào thét, ngọn lửa bốc lên, mà Lâm Minh ngâm mình tắm trong ngọn lửa thì lại nhắm nghiền hai mắt, trong lòng một mảnh trống không.

Linh hồn của hắn đã sớm xuyên thấu qua ngọn lửa, nắm trong tay mỗi một tia năng lượng ngọn lửa.

“Lực lượng của lửa còn cường hãn hơn so với Thâm Uyên chi hỏa! Không ngờ lại không có Hỏa Tinh để khống chế, mà chỉ dựa vào chín Ngụy Hỏa Tinh để chống đỡ. Thật khó tin! Một thân thể cất chứa chín Ngụy Hỏa Tinh, lại không xung đột lẫn nhau, đây là năng lực chỉ con rối mới có thể có hay sao?”.

Lực lượng của lửa không có Hỏa Tinh chống đỡ, thực dễ dàng bị hạt giống Tà Thần khống chế, Lâm Minh hoàn toàn không sợ hãi, toàn thân chân nguyên mãnh liệt rót vào bên trong Bàn Long cương châm, Lâm Minh búng tay bắn ra!

“Rắc!”.

Một cột sáng màu tím thô to ba thước thẳng hướng trời xanh, giống như trên chín tầng trời giáng xuống một đạo lôi kiếp, lôi đình lực nén ép cao độ trong Tử Giao Thần Lôi hoàn toàn bùng phát! Trong lúc nhất thời tiếng sấm nổ vang, tia chớp tím giăng tứ phía!

Lôi đình lực xoay chuyển ngược lại với lực lượng ngọn lửa, hai loại năng lượng cực kỳ táo bạo, cho dù không cần Lâm Minh cố ý khống chế, cũng đã xảy ra bùng nổ cuồng mãnh giống như Lôi Hỏa Sát!

“Ầm ầm!”.


Lôi Hỏa lực đáng sợ cuồn cuộn lan tràn ra, hình thành sóng xung kích đỏ tím xen nhau bắn ra bốn phía, toàn bộ trút xuống trên quầng sáng của pháp trận thủ hộ.


Ở trong không gian hoàn toàn phong kín phát sinh bùng nổ khủng bố như vậy, trong nháy mắt quầng sáng thủ hộ bành trướng chấn động kịch liệt, theo tiếng “rắc rắc...”, từng vết rạn hiện lên ở trong quầng sáng, “coong” một tiếng, toàn bộ pháp trận thủ hộ bị nổ nát!


Lâm Minh sớm đã có dự liệu, bước chân điểm một cái, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư cấp tốc thối lui, ở dưới lực chống đỡ của Tà Thần, Thanh Thương chân nguyên nén ép cao độ trải rộng toàn thân, thủ hộ các chỗ yếu hại.


Về phần con rối Hỏa Tà Thần Hậu Thiên đỉnh phong kia, thì đâu có ý thức như Lâm Minh, nó gần như bị vây ngay trung tâm bùng nổ, theo năng lượng khủng bố phát tiết ra, nó trực tiếp bị nổ chiến giáp vỡ tan, thân thể nổ văng tung tóe!


- Cái gì!?


- Như thế nào có thể!?


Mặc kệ là người xem, hay là trưởng lão trên đại điện, bao gồm đám người Khương Bạc Vân, Khương Lan Kiếm... Thấy một màn Hỏa Tà Thần vỡ nát này đều quá sợ hãi, vốn bọn họ đã nghĩ rằng sau khi Mộc Cổ Bặc Vực xuất ra con rối Hỏa Tà Thần mạnh nhất, tạo thành hệ thống công kích hoàn mỹ thì đã thắng hơn phân nửa. Tuyệt không nghĩ tới dưới một kích đó, Hỏa Tà Thần nhìn như vô cùng uy lực mà cứ như thế vỡ nát!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK