Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian khảo hạch qua mười hô hấp thì Lâm Minh đã thành công vẽ ra mười cấu kiện phù văn thật nhỏ, tốc độ vẽ đường vân của hắn rất chậm, nhưng mà lại vững vàng không ai có thể sánh bằng được.

Nhưng mà loại biểu hiện trong quy trong củ này trừ Lâm Minh hiểu rõ và Tiết lão đầu kinh ngạc ra, những người khác không ai đi chú ý Lâm Minh.

Mọi người tập trung chú ý vào Mộng Dao, Thanh Ảnh hai thiếu nữ xinh đẹp.

Thần văn phù của hai người như rồng bay phượng múa, đẹp không sao tả xiết. Ngón tay thon dài của các nàng xanh mướt phối hợp với thần văn bút tinh xảo hấp chất lỏng các loại tài liệu, lúc này hình thành cầu vồng xinh đẹp trên không trung.

Kỹ xảo tinh tế và thủ pháp hoa mỹ làm cho rất nhiều người khảo hạch quan sát, kể cả một ít chấp sự khảo hạch cũng than thở không thôi.

Nhìn thấy hai nữ vẽ thần văn phù chính là cảm giác hưởng thụ.

- Không hổ là đồ đệ do Tô lão cùng Tiết lão dạy dỗ, xem bộ dáng của các nàng thì bắt tư cách nhất phẩm Thần Văn Sư không có gì khó.

Mấy chấp sự dùng chân nguyên truyền âm với nhau, lão giả áo trắng cầm đầu nói ra:

- Đúng vậy, các nàng bắt được tư cách Thần Văn Sư không có gì khó, nhưng mà nhân vật chính hôm nay sợ rằng không phải các nàng, nhân vật chính còn chưa động thủ đấy.

Lão giả áo trắng nói xong, dùng ánh mắt nhìn qua, mọi người đang nhìn lại, lão giả áo trắng này nói chính là Thần Hư Thần Quốc xuất thân Tần Vương thế tử Tần Dật.

Khảo hạch bắt đầu hơn hai mươi hô hấp, Tần Dật vẫn khoanh tay đứng đó, không có động thủ.

- Hắn đang làm cái gì? Chẳng lẽ khiêm nhường sao?

Đám chấp sự nhìn qua Tần Dật vẫn còn bộ dáng khí định thần nhàn đều khẽ nhíu mày. Kỳ thật với thiếu niên thiên tài tới từ Thần Hư Thần Quốc này trong lòng bọn họ có kính sợ, nhưng cũng không muốn hắn đại phóng dị sắc áp hào quang thí sinh Thần Văn Sư bản địa.

Trận đấu bắt đầu lâu như vậy còn chưa động thủ, loại cách làm này tràng ngập hương vị "trang bức". (Trang bức ý nghĩa là giả tạo, làm ra vẻ)

- Thằng này quá ngạo mạn!

Có chấp sự khó chịu nói ra.

- Hắn có ý gì, cho chúng ta xem người khác họa trước, hắn lại đuổi theo biểu hiện cao thâm sao?

Lão giả áo trắng cười lắc đầu,

- Kỳ thật các ngươi hiểu lầm rồi, tuy Tần Dật ngạo khí, nhưng mà ngạo này nằm trong xương cốt rồi, bình thường sẽ không biểu hiện ra ngoài, hắn hiện tại không động thủ không phải là đang làm ra vẻ. Mà là đang cẩn thận cảm thụ kết cấu hoa văn và đặc tính của tài liệu, trong đầu đang vẽ phác thảo phù văn đấy. Làm như vậy một khi động thủ vẽ thì có thể làm liên tục.

Thời điểm họa sĩ đỉnh cấp vẽ cây trúc, bút không nhúc nhích nhưng trong lòng của hắn đã vẽ ra hình ảnh cây trúc nguyên vẹn rồi, Đây là cái gọi là tính trước, Thần Văn Sư vẽ thần văn phù cũng như thế, dùng thời gian cực ngắn vẽ xong phù văn trong lòng, bắt đầu vẽ như thần trợ.

Quả nhiên thời điểm lão giả áo trắng nói xong thì Tần Dật đã động thủ.

Hắn tiện tay cầm một cái tài liệu ném vào không trung. Linh hồn lực bắn thẳng vào và như lợi kiếm mổ xẻ tài liệu này.



Những thần văn phù dùng tài liệu nào cũng trân quý, Thần Văn Sư bình thường thì e sợ làm ra sai lầm gì, nhưng mà Tần Dật làm dứt khoát hẳn hoi, bởi vì hắn đã sớm quen thuộc kết cấu và đặc điểm của tài liệu tới mức không thể quen thuộc hơn, kể cả hoa văn và tài liệu thật nhỏ hắn cũng dùng cảm giác dò xét rành mạch, đây là năng lực do linh hồn lực Tần Dật cường đại mang tới.

Chỉ nghe "Xoạt xoạt xoạt!" vang lên, hơn mười loại tài liệu bị Tần Dật xử lý và hóa thành chất lỏng, hoặc là bị nghiền nát thành bụi phấn, hoặc là trộn vào thuốc khác.

Trong lúc nhất thời cơ hồ tất cả tài liệu đều hội tụ trong lòng bàn tay Tần Dật.

Một màn này làm cho lão giả áo trắng con mắt sáng ngời, hảo thủ pháp, tuổi còn trẻ như vậy đã xử lý hơn mười loại tài liệu!

Những Thần Văn Sư bình thường vẽ thần văn phù đều cầm từng loại tài liệu mà xử lý, dùng cam đoan xác xuất thành công sẽ cao, bởi vì nhất tâm nhị dụng cũng khó khăn, thao tác hơn mười loại tài liệu độ khó to lớn có thể nghĩ!

Đương nhiên chỗ tốt chính là có thể giúp vẽ thần văn phù tăng lên nhanh chóng, những Thần Văn Sư chưa thành thục không dám làm như vậy.

- Tiểu tử này, thực lực còn lợi hại hơn dự đoán của ta nhiều! Ta thấy hắn xử lý hơn mười loại tài liệu, có khả năng là muốn vẽ Dung Hỏa Phù, đây là thần văn phù độ khó khá lớn trong nhất phẩm thần văn phù.

- Hắn vốn chính là người nổi bật trong Thần Văn Sư, có tự tin chọn Dung Hỏa Phù cũng không kỳ quái.

So sánh chuyện Tần Dật đồng thời thao tác hơn mười loại tài liệu thì độ khó của Dung Hỏa Phù không là gì.

Mọi người đang nói thì Tần Dật bắt đầu vẽ, hắn không dùng thần văn bút, mà là trực tiếp dùng ngón tay dẫn động làm bút, dẫn dắt chất lỏng tài liệu đi vẽ.

Tốc độ vẽ của hắn hết sức nhanh chóng, chỉ cần trong nháy mắt liền vẽ ra một phù văn thật nhỏ, trong nháy mắt kế tiếp vẽ ra cái thứ hai, kế tiếp, cái thứ ba thứ tư, rất nhanh đã vẽ ra hơn mười phù văn nhỏ bé.

Những phù văn nhỏ này phiêu phù trên không trung, có một lực lượng vô hình chèo chống chúng, khiến chúng nó duy trì khoảng cách nhất định, ẩn ẩn phù hợp với pháp tắc thần bí nào đó, mà pháp tắc này cũng chính là pháp tắc của Tu La Lộ.

Tần Dật tuy không có lập tức vẽ phù văn ngay, nhưng mà qua một lát hắn đã vượt qua người khác.

- Tốt độ thật nhanh!

Rất nhiều người động dung, kể cả Lâm Minh cũng nhìn qua Tần Dật, hiển nhiên Tần Dật là người được Thần Hư Thần Quốc tỉ mỉ bồi dưỡng, có lẽ tu vị của hắn không phải mạnh nhất, nhưng mà phương diện thần văn thuật lại không thua gì trẻ tuổi đệ nhất nhân của Thần Hư Thần Quốc.

Nhưng mà Lâm Minh cũng nhìn mà thôi, rồi sau đó liền thu hồi tâm tư chuyên chú vẽ "Cường Lực Phù ", mặc dù trong hệ thống thần văn thuật thì "Cường Lực Phù" chỉ được xem là phù văn cấp thấp nhất trong khảo hạch nhất phẩm Thần Văn Sư.

Nhưng mà Lâm Minh vẫn chọn nó, chỉ bởi vì nó giúp Lâm Minh biết quá trình tham gia khảo hạch Thần Văn Sư chứ không phải giải thi đấu Thần Văn Sư, bất luận là hoàn thành thần phù văn nào cũng vượt qua kiểm tra

Lâm Minh an an ổn ổn vẽ Cường Lực Phù thì nghe tiếng "Xùy! Xùy!" Hai tiếng nổ tung, hai thần văn phù hóa thành khói xanh, có Thần Văn Sư học đồ bởi vì phân tâm xem Tần Dật vẽ thần văn phù cho nên không khống chế tốt hồn lực, thần văn phù nổ tung.

Hai tên Thần Văn Sư học đồ vẻ mặt như khóc tang.

Mặc dù nói thời gian còn nhiều, nhưng mà bọn họ muốn thông qua khảo hạch của Thần Văn Sư xác suất cũng rất xa vời, ngay từ đầu hồn lực dồi dào, hy vọng thông qua cũng lớn một chút, về sau hồn lực càng yếu, hy vọng thông qua khảo hạch càng nhỏ bé.

Trừ hai người không thể thông qua khảo hạch Thần Văn Sư ra, cũng có không ít người khống chế không dễ dàng, kể cả Nguyệt Lưu Tinh cũng có thần sắc chuyên chú, không dám có chút phân thần, chỉ có thể nói Mộng Dao, Thanh Ảnh, Tần Dật có trình độ khác người ta quá lớn.

Mà trận đấu đặc sắc khẩn trương như vạy đã có một người biểu hiện rung động như khi Tần Dật biểu hiện, hắn cũng không có quá chú ý Tần Dật, mà chín thành chín lực chú ý đặc lên người Lâm Minh, người này chính là Tiết lão đầu.



Từ khi bắt đầu trận đấu hắn đã quan sát Lâm Minh.

Ngay cả đồ đệ của mình hắn không nhìn nhiều vài lần, Tần Dật xuất hiện tuy làm hắn phan tâm, nhưng mà chỉ nhìn vài lần rồi bỏ qua, rồi sau đó hắn lại quan sát Lâm Minh.

Loại biểu hiện này không thể tránh được con mắt bạn thân Tiết lão là Tô lão.

- Ta nói... Tiết lão đầu, vì sao ngươi luôn chú ý tới tiểu tử này, hắn có gì khác lạ sao?

Bên cạnh Tiết lão, Tô lão mở miệng hỏi, lực chú ý của hắn đặt lên người đồ đệ Thanh Ảnh của mình, vốn tưởng rằng Tiết lão đầu cũng thời khắc chú ý tới đệ tử Mộng Dao mới đúng, ai biết Tiết lão đầu từ khi bắt đầu khảo hạch đã nhìn chằm chằm vào Lâm Minh , mí mắt không nháy một cái, giống như trên mặt Lâm Minh có hoa.

- Hắn...

Tiết lão cười khổ một tiếng, không biết nên nói như thế nào.

Nhìn thấy Tiết lão đầu cười khổ, Tô lão càng ngày càng có hứng thú.

- Đồ đệ của ngươi sao ngươi không quan tâm, Thanh Ảnh ngươi cũng không nhìn, thiên tài Tần Dật của Thần Hư Thần Quốc ngươi cũng không chú ý, vì sao chú ý tiểu tử ki? Trên người hắn có bí mật gì?

- Bí mật...

Tiết lão khẽ lắc đầu, nói:

- Nếu như ta nói cho ngươi biết, tiểu tử này học thần văn thuật không tới một năm, ngươi có bảo ta ngốc không?

- Không đến một năm?

Tô lão lông mày nhảy dựng, lúc trước hắn nghe được Lâm Minh cùng Tiết lão đầu cãi nhau, trong lời Tiết lão đầu đang ép buộc Lâm Minh, nhìn không tốt hắn trở thành Thần Văn Sư, nhưng mà Tô lão chỉ cho rằng Tiết lão đầu làm như thế là muốn tìm học phí xa xỉ trên người Lâm Minh mà thôi, hắn không nghĩ tới Lâm Minh chỉ học thần văn thuật một năm, trách không được Tiết lão đầu trước đó lại nói Lâm Minh tới nơi này tham gia khảo hạch Thần Văn Sư là tới "Quấy rối" .

- Ngươi xác định chỉ không tới một năm? Một năm lúc bắt đầu học Thần Văn Sư dùng cất bước gian nan để hình dung còn không đủ, thế nhưng mà ngươi nói hắn hiện tại giống như thái điểu mới học một năm sao?


Tô lão lắc đầu liên tục, không chịu tin tưởng.


Tiết lão nói:


- Cho nên ta mới có thể chú ý tới hắn, Tần Dật kia xuất thân thánh địa to lớn, Thần Hư Thần Quốc Thần Văn Sư truyền thừa tuy không bằng chúng ta, nhưng cũng có quy mô to lớn, số Thần Văn Sư đỉnh cấp không ít hơn chúng ta, nếu như Tần Dật được bọn họ cầm tay chỉ việc, có thành tích này cũng không kỳ quái, thế nhưng mà Lâm Minh... Ta thực không nghĩ ra, hắn còn kinh diễm hơn Tần Dật nhiều lắm.


- Ngươi có tính sai hay không?


Tô lão còn không cách nào tiếp nhận.


Tiết lão nói:


- Ta cũng hoài nghi, ta suy nghĩ tiểu tử này một năm trước có tiếp xúc tới thần văn thuật hay không, có lẽ đang đùa giỡn ta? Nhưng mà hắn không có động cơ làm như vậy nha?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK