Lâm Minh yên lặng rút Phượng Huyết Thương ra từ trong Tu Di Giới, từ từ bay về phía Huyễn Thần Trận. Hắn đã có thời gian chừng hơn một năm không đánh một trận thoải mái đầm đìa. Hiện tại hắn cảm giác trong cơ thể tràn ngập lực lượng, không chờ đợi thêm muốn bộc phát ra, đánh tới cùng!
- Không biết lâm minh có thể giết bao nhiêu, nếu như vượt qua Thiên Nhân Trảm thì làm sao bây giờ?
Vào lúc Lâm Minh bay về phía Huyễn Thần Trận, có mấy nữ đệ tử của Lung Phượng Cung nhỏ giọng thảo luận. Trong khi nói chuyện bọn họ nhìn bóng lưng Lâm Minh, kinh ngạc xuất thần.
Trên thực tế, tuấn kiệt trẻ tuổi như lâm minh, không nói đến khí chất và bề ngoài xuất chúng khi hắn hoàn thành Mệnh Vẫn tầng bảy, chỉ riêng những đặc tính như thiên phú, tiền đồ cùng với tương lai có thể hấp thu một giọt tinh huyết Phượng Hoàng, ở trong huyết mạch đạt được một tia lực lượng tinh huyết Thần thú liền đủ khiến cho phần đông thiếu nữ trẻ tuổi muốn gả cho hắn.
Đi đến một bước như Lâm Minh, được thiếu nữ si mê đó là chuyện bình thường.
- Không biết được. Bốn vạn năm đều không có người hoàn thành Thiên Nhân Trảm rồi, Thiên Nhân Trảm của Huyễn Thần Trận còn khó hơn xông vào tầng bảy hỏa ngục. Lâm Minh cho dù lợi hại, muốn hoàn thành cũng không phải dễ dàng như vậy. Dù sao mấy ngày trước Lâm Minh cũng chỉ là miễn cưỡng tiến vào tầng bảy hỏa ngục mà thôi.
Đến hiện tại đã rất ít có người sẽ hoài nghi Lâm Minh không lấy được tinh huyết Phượng Hoàng, chỉ là đoán Lâm Minh rốt cuộc có thể ở trong lần đầu tiên xông Huyễn Thần Trận đạt tới trình độ nào.
Vù!!!
Lâm Minh đột nhiên gia tốc, thân thể vạch ra một cầu vồng trên bầu trời, trực tiếp vọt vào Huyễn Thần Trận.
Khi Lâm Minh đi vào trong Huyễn Thần Trận mới phát hiện không gian nơi này cực kỳ rộng lớn.
Trận pháp cùng loại Lâm Minh cũng từng tiến vào, bên trong bình thường cũng chỉ là một vùng tiểu thế giới. Nhưng không gian trong Huyễn Thần Trận lại liếc mắt nhìn không thấy giới hạn.
Lâm Minh lúc này đang đứng trên một vùng đồng bằng lửa, chung quanh khắp nơi là đốm lửa bùng lên. Ngoài ra là một vùng đồng bằng tĩnh lặng, yên tĩnh vô cùng.
Ở địa phương cách mấy chục trượng trước mặt Lâm Minh, một người áo xám chậm rãi hiện ra. Người này thân cao một trượng, mặt mũi hung tợn, trong tay cầm một cây lưỡi hái lưỡi rộng thật lớn.
- Ồ? Không phải nhân loại?
Lâm Minh nhìn người áo xám này một cái, tu vi Mệnh Vẫn tầng năm, thấp hơn mình hai tầng. Tương đương tiêu chuẩn thiên tài Thần Vực bình thường.
Dựa theo tuổi mà tính, Lâm Minh 29 tuổi Mệnh Vẫn tầng bảy được xem là tiêu chuẩn thiên tài đỉnh cao của 72 phân cung, nhưng đặt ở toàn bộ Phượng tộc thượng cổ lại không tính là quá mạnh mẽ. Tỷ như Nhan Nguyệt Nhi đều là Mệnh Vẫn tầng bảy, lại nhỏ hơn Lâm Minh hai tuổi.
Nói cách khác, Lâm Minh vào lúc Ngũ Bách Nhân Trảm, Lục Bách Nhân Trảm sẽ đối mặt với Mệnh Vẫn tầng bảy thành đàn, thậm chsi là cao thủ đỉnh cấp Mệnh Vẫn tầng tám. Thậm chí đến Thiên Nhân Trảm, Mệnh Vẫn tầng chín đều có thể xuất hiện thành vùng.
Hơn nữa những người đó còn không phải là Mệnh Vẫn tầng chín bình thường, đến lúc đó mới bắt đầu là chiến đấu chân chính!
Roẹt!
Người áo xám tay cầm lưỡi hái vọt tới. Lưỡi hái lưỡi rộng này là một thanh Thánh khí thượng phẩm, khi vung lên, lưỡi sắc xé gió, đao mang giống như dải tơ ngàn trượng, chém rách bầu khí quyển.
Tay phải Lâm Minh nhẹ nhàng xoay chuyển, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ, Phượng Huyết Thương như một cầu vồng bắc ngang ra ngoài.
Rắc!
Đao mang ngàn trượng trực tiếp bị mống thương của Phượng Huyết Thương xé rách. Mống thương thế đi không giảm, đâm xuyên chân nguyên hộ thể người áo xám như xuyên thủng giấy vụn, tiếp theo xuyên thấu trái tim.
Máu tóe năm bước! Thi thể người áo xám bay ngược ra ngoài, ngã mạnh trên đất chậm rãi biến mất.
Đánh chết kẻ địch thứ nhất, Lâm Minh không phí sức chút nào, đây cũng là chuyện đương nhiên. Lâm Minh đến hiện tại mới thôi còn chưa từng gặp qua sức chiến đấu của thiên tài cùng cấp có thể vượt qua chính mình. Huống chi người áo xám này chỉ là Mệnh Vẫn tầng năm, còn thấp hơn mình hai tầng, giết hắn dễ như trở bàn tay.
Lúc này ở ngoài Huyễn Thần Trận, ngôi sao tượng trưng đánh chết người thứ nhất sáng lên.
Chỉ là hai hơi thở, Lâm Minh hoàn thành thủ sát, một điểm này không có người cảm thấy ngoài ý muốn. bọn họ đều chờ xem ngôi sao còn lại lúc nào sẽ sáng lên, nhất là ngôi sao thứ chín tượng trưng Thiên Nhân Trảm.
Đúng vào lúc này, Hương Hồ Vương đột nhiên trong lòng khẽ động, ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm:
- Hả? Có người tới, loại khí tức này là... Linh khí thượng phẩm?
Nàng vừa dứt lời, chỉ nghe tiếng vang lớn ầm ầm như sấm rền, bầu trời Hỏa Linh tinh bị xé rách, một quyển trục thật lớn từ trong không gian vỡ vụn lao ra ngoài, ở trên không từ từ mở ra, hình thành vô số cảnh tượng màu sắc sặc sỡ. Những cảnh tượng này rõ ràng là ở trong tranh cuốn, lại dường như cảnh thật chiếu lên không trung Hỏa Linh tinh, lại hình thành một vùng không gian dị độ.
- Thánh Hỏa Luân Hồi Đồ, là người của gia tộc họ Hỏa, hơn nữa là nhân vật trọng yếu!
Hương Hồ Vương trong lòng cả kinh. Thánh Hỏa Luân Hồi Đồ là bảo vật Linh khí thượng phẩm của gia tộc họ Hỏa, hơn nữa là cái nổi bật trong Linh khí thượng phẩm. Có thể sử dụng Thánh Hỏa Luân Hồi Đồ vượt qua hư không tới nơi này nhất định là nhân vật trọng yếu của gia tộc họ Hỏa:
- Tin tức vừa mới truyền về, nhân vật trọng yếu trong gia tộc họ Hỏa rồi lại tự mình tới Hỏa Linh tinh lôi kéo Lâm Minh sao? Như này cũng quá coi trọng rồi, không biết lần này tới là ai?
Hương Hồ Vương nhìn Kim Kiếm Tôn Sứ bên cạnh một cái, Kim Kiếm Tôn Sứ nhún nhún vai, ý bảo mình cũng chỉ là truyền tin tức về, cũng không biết nhân vật trọng yếu trong gia tộc muốn tới.
Tất cả đệ tử của ba phân cung còn lại cùng với trưởng lão dẫn đội cũng ngừng thảo luận có liên quan Lâm Minh tấn công Huyễn Thần Trận, ngẩng đầu nhìn Thánh Hỏa Luân Hồi Đồ trên bầu trời.
- Đây dĩ nhiên là... Linh khí thượng phẩm!
Tôn Bách Tinh trong lòng đột nhiên cả kinh. Trong hàng Linh khí, giá trị mỗi một cấp nhỏ đều chênh lệch thật lớn. Thực Nhật Thiên Đỉnh của hắn kỳ thật chỉ là thứ nổi bật trong số Linh khí hạ phẩm, nhưng đã quý báu đến mức khiến cho Sở Hồng Vân đánh cược tranh đoạt với hắn. Mà hiện tại bức Luân Hồi Đồ lơ lửng trên bầu trời này đã xa xa không phải Thực Nhật Thiên Đỉnh của hắn có thể sánh bằng.
Không hề nghi ngờ, lần này tới là nhân vật lớn của tổng bộ hoặc là ba thị tộc lớn.
Thánh Hỏa Luân Hồi Đồ từ từ mở ra, ba vị trưởng giả thân mặc trường bào màu đỏ mang theo một đôi chiến sĩ giáp vàng từ trong Luân Hồi Đồ chậm rãi bay ra.
Nhìn thấy ba trưởng giả áo bào đỏ này, nhất là vị cầm đầu kia, Hương Hồ Vương, Hắc Mộc, Kim Kiếm Tôn Sứ đều trợn tròn mắt, trong lòng giật mình nhảy dựng.
Mà về phần Tôn Bách Tinh, Sở Hồng Vân lại không có vẻ gì, bọn họ cũng không biết người tới là ai, tuy nhiên mê mang của bọn họ cũng chỉ giằng co thời gian nháy mắt liền rất là sợ hãi.
Bởi vì ba người Hương Hồ Vương, Hắc Mộc, Kim Kiếm Tôn Sứ đều đã bái hướng trưởng lão áo bào đỏ cầm đầu kia:
- Đệ tử Hương Hồ, Hắc Mộc, Kim Kiếm cung nghênh Thái thượng trưởng lão!
Thái thượng trưởng lão!?
Lão nhân áo bào đỏ trước mắt này không ngờ là Thái thượng trưởng lão địa vị địa vị thậm chí có thể sánh ngang tộc trưởng trong Phượng tộc thượng cổ? Đây quả thật là nhân vật như thần tiên, hắn đến Hỏa Linh tinh làm gì?