Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Minh Tử đã chết, Mộ Linh Nguyệt cũng không cần phải che giấu gương mặt của mình nữa, huống chi Lâm Minh còn là người được tỷ tỷ của nàng chọn, là người tín nhiệm tuyệt đối.

Tháo khăn che mặt xuống, Mộ Linh Nguyệt lúc này lộ ra dung nhan tuyệt thế.

Nhìn qua nàng chẳng khác gì nữ nhân mới hai mươi tuổi, trên người của nàng mặc hung y bó sát của Gia La Quốc, dùng ngôn ngữ của Gia Lan Quốc thì nàng quá xinh đẹp, hung y có thể trợ giúp tăng đường cong của nữ nhân lên, Mộ Linh Nguyệt lúc này hạ thân mặc váy quả lựu màu đỏ thẫm, nàng như đóa hoa nở rộ, có một cái sa mỏng choàng qua vai khiến cho nàng nhìn qua rất thướt tha mềm mại.

Mộ Linh Nguyệt yêu thích khiêu vũ, nàng mặc y phục như thế này là thích hợp cho khiêu vũ, vòng eo của nàng càng nhỏ nhắn xinh xắn, tư thái yểu điệu phong tình vạn chủng.

- Thật sự là rất lâu... Không có tháo khăn che mặt xuống.

Mộ Linh Nguyệt khẽ thở dài một hơi, bởi vì Thiên Minh Tử tồn tại cho nên nàng phải cẩn thận từng chút một, nàng biết rõ Thiên Minh Tử vẫn đang truy tra hạ lạc của m phương, mà cho dù Mộ Linh Nguyệt hay là Mộ Thiên Tuyết đều là đối tượng tìm kiếm trọng điểm của Thiên Minh Tử.

Cho nên mặc dù ở trong Tu La Lộ, Mộ Linh Nguyệt cũng mai danh ẩn tích, dùng thân phận sát thủ che giấu bản thân mình.

- Linh Nguyệt cô nương, ta nhớ được Mộ cô nương đã từng nói qua trong tay nàng có Thương Khung Phách Điển chỉ là tàn thiên, chỉ có bát môn độn giáp, trong tay ngươi vì sao tìm được nửa dưới?

Trong lòng của Lâm Minh đã sớm có nghi vấn, nếu như Thiên Vũ thánh địa Thương Khung Phách Điển vốn là nguyên vẹn, chính mình cầm bát môn độn giáp mà Huyết Nguyệt cầm Đạo Cung Cửu Tinh, Lâm Minh ngay từ đầu đã nghĩ tới Huyết Nguyệt chính là Mộ Linh Nguyệt.

Mộ Linh Nguyệt nói:

- Thương Khung Phách Điển nửa bộ sau ta vẫn tìm được trong di tích lúc trước, ta biết rõ dùng thiên phú của mình rất khó đuổi kịp và vượt qua Thiên Minh Tử có thiên phú cao hơn và thời gian tu luyện lâu hơn, cho nên ta phải đi khắp nơi tìm cơ duyên.

- Năm đó Thiên Vũ thánh địa bị diệt thì ta tìm trong bút ký của tổ phụ và biết được phương pháp tiến vào di tích ma phương, ôm quyết tâm thà lầm còn hơn buông tha, ta đi tới di tích ma phương. Ta tiến vào chỗ đó tìm cơ duyên đã là nửa bước Giới Vương, nhưng mà ta vẫn suýt táng thân trong đó, thế nhưng mà cuối cùng ta lại không tìm được đồ vật gì có giá trị. Thu hoạch duy nhất là nửa bộ sau của Thương Khung Phách Điển nhưng không thể tu luyện.

- Lúc ấy tưởng rằng đi không, trong nội tâm thất vọng cũng rát may mắn, nếu như không phải nửa bộ sau của Thương Khung Phách Điển thì ta cũng không tìm được ngươi, không chiếm được tin tức của tỷ tỷ.

Mộ Linh Nguyệt nói đến đây trong nội tâm thổn thức, nhớ lại thời gian năm đó đi các nơi tìm kiếm cơ duyên, hiện tại nhớ lại vẫn cảm thấy kinh tâm động phách. Nhiều khi đi qua gặp nguy cơ sinh tử, có thể chết bất cứ lúc nào.

Về phần tìm được nửa bộ sau Thương Khung Phách Điển Đạo Cung Cửu Tinh, Mộ Linh Nguyệt nghĩ lại mà sợ, năm đó Mộ Linh Nguyệt không có giống như Mộ Thiên Tuyết dùng pháp thể song tu làm mục tiêu, nàng lấy hệ thống tụ nguyên làm chủ, hệ thống luyện thể chỉ lướt qua, không có nghiên cứu.

- Thì ra là như vậy!

Lâm Minh trong nội tâm thoải mái, nói:

- Linh Nguyệt cô nương ngày sau có tính toán gì không? Phải chăng chuẩn bị tương lai quay về Thần Vực?

- Đương nhiên phải đi về, năm đó ta đi khắp nơi tìm kiếm bí cảnh, tuy không tìm được bao nhiêu cơ duyên nhưng lại ngẫu nhiên đạt được thượng cổ Tu La Lệnh. Cũng bằng vào lệnh bài này ta tiến vào Tu La Lộ, thứ nhất là rèn luyện bản thân mình, thứ hai chính là tránh né Thiên Minh Tử đuổi giết. Năng lực của hắn quá đáng sợ, ta hoài nghi mình còn ở Thần Vực sẽ bị hắn tìm ra!

Thiên Minh Tử trời sinh tính xảo trá, lại có Thiên Minh Đại Thánh Địa ủng hộ, nếu như hắn không tiếc cái giá lớn đi tìm Mộ Linh Nguyệt thì cuối cùng hắn tìm được cũng không kỳ quái, dù sao Mộ Linh Nguyệt khi đó không còn yếu, nàng không ngừng tu luyện, không ngừng tìm kiếm cơ duyên, chắc chắn sẽ có dấu vết lưu lại.

Chỉ cần bị Thiên Minh Tử tập trung vị trí đại khái thì Mộ Linh Nguyệt dù dịch dung thế nào cũng rất khó giấu diếm được con mắt Thiên Minh Tử.



Điểm này khác với Mộ Thiên Thủy, vốn Thiên Minh Tử cũng không biết Thiên Vũ thánh địa còn lưu lại chuẩn bị ở phía sau như Tiêu Dao Đảo, hơn nữa Mộ Thiên Thủy tuổi đã cao, tiềm lực dùng hết, cũng không có đi tìm cơ duyên, thanh thản ổn định ẩn cư là được, chỉ cần không bạo lộ ra thì Thiên Minh Tử dù khôn khéo thế nào cũng không thể tìm Mộ Thiên Thủy.

- Thì ra Linh Nguyệt cô nương có một cái Tu La Lệnh!

Lâm Minh tiến vào Tu La Lộ cũng là do Thần Mộng Thiên Tôn từng nói qua với Lâm Minh, tiến vào Tu La Lộ chỉ có hai phương pháp.

Một là do Thiên Tôn ra tay, cưỡng ép đã thông thông đạo không gian bị hủy ba mươi sáu ức năm trước đưa trẻ tuổi tuấn kiệt vào trong Tu La Lộ.

Loại thứ hai chính là có được một cái Tu La Lệnh.

Chính là Tu La Lệnh này đưa người vào Tu La Lộ, đại kiếp ba mươi sáu ức năm trước ở Thần Vực có rất nhiều Tu La Lệnh lưu lạc tại Thần Vực, nếu như có thể tìm được cái Tu La Lệnh thì không cần tìm nơi truyền tống, có thể bằng vào Tu La Lệnh trực tiếp đi vào Tu La Lộ, hơn nữa Tu La Lệnh này cũng là đạo cụ rời khỏi Tu La Lộ về Thần Vực.

Mộ Linh Nguyệt có Tu La lệnh, có thể tùy thời ra vào Tu La Lộ, đương nhiên, mỗi lần ra vào cần tiêu hao nguyên khí phù văn khổng lồ, rất nhiều võ giả căn bản không trả nổi.

- Mộ cô nương sắp tới có tính toán gì không? Hay là muốn lưu lại Gia Lan Quốc này hiệp trợ Nhạc vương gia lên ngôi hoàng đế?

Mộ Linh Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Ta bị cao tầng Thiên La đuổi giết, Nhạc vương cùng Lương công công giúp ta không ít, về tình về lý ta không thể rời khỏi, hay vẫn phải trả hết nhân tình này, nếu như Nhạc vương gia không thành công, ít ra ta cũng phải giúp Nhạc vương gia không bị hại.

- Ân...

Lâm Minh có chút trầm ngâm, Mộ Linh Nguyệt làm như vậy cũng hợp tình lý, nhưng mà hắn không có ý định tham gia vào tranh giành hoàng vị ở Gia Lan Quốc này.

Lâm Minh đã đạt dược mục đích, hiện tại rời khỏi Gia Lan Quốc cũng có thể, ai làm hoàng đế không quan hệ gì tới hắn.

Nhưng mà Mộ Linh Nguyệt hiện tại có thương tích trên người, Lâm Minh vẫn không thể rời khỏi, phải bảo vệ nàng một thời gian ngắn, thẳng đến khi nàng khôi phục thực lực Giới Vương, như vậy cao tầng Thiên La có tới cũng không làm gì được Mộ Linh Nguyệt.

Nghĩ tới đây Lâm Minh đột nhiên khẽ động, nói ra:

- Ta đúng là hiếu kỳ người cua Thiên La vì sao phải không chết không ngớt với Mộ cô nương, đại thủ lĩnh mất tích thực lưu cái gì cho Linh Nguyệt cô nương? Nếu như liên quan tới bí mật thì Linh Nguyệt cô nương cũng có thể không trả lời, ta chỉ thuận miệng hỏi.

Mộ Linh Nguyệt nhẹ nhàng cười cười, nói ra:

- Không có gì không thể nói, ngươi là người tín nhiệm của tỷ tỷ ra, ta tự nhiên cũng tín nhiệm ngươi, đại thủ lĩnh của Thiên La cũng gọi là Thiên La. Cái tên Thiên La này như sấm bên tai của sát thủ, nhưng rất ít người biết rõ bản thân Thiên La chính là nữ tử.

Nghe Mộ Linh Nguyệt nói thế Lâm Minh âm thầm líu lưỡi, theo hắn biết tổ chức sát thủ Thiên La trong nội Tu La Lộ cũng có bài danh cao, không thể ngờ thủ lĩnh của nó là nũ tử, một nữ tử tu vị Đại Giới Giới Vương sáng lập tổ chức sát thủ nghe mà gợn người, nhưng không biết nàng đã trải qua những chuyện gì đó nếu như không phải người có chuyện ẩn sẽ không làm cái nghề này..

Mộ Linh Nguyệt lại nói:



- Năm đó ta gia nhập tổ chức sát thủ Thiên La là vì trong một bí cảnh nguy hiểm ở Tu La Lộ ngẫu nhiên cứu được Thiên La trọng thương một mạng, cho nên Thiên La và ta tình như tỷ muội, Thiên La rất ít tín nhiệm người khác, ta xem như trong số ít đó.

- Thiên La biết rõ ta có huyết hải thâm cừu, trước khi nàng đi mang một đồ vật cho ta, dặn dò ta nếu nàng không quay về liền bảo ta rời khỏi tổ chức Thiên La, hảo hảo lợi dụng cái này có thể tìm kiếm cơ duyên, sau đó quay về Thần Vực báo thù.

Mộ Linh Nguyệt nói đến đây Lâm Minh hơi kinh hãi, xem ra hắn đã đánh giá thấp giá trị đồ vật mà Thiên La lưu lại rồi, hắn vốn cho rằng một Đại Giới Giới Vương lưu lại đồ vật trân quý thế nào cũng khó khiến Thiên Tôn động tâm, mà bây giờ nghe Mộ Linh Nguyệt nói đồ vật này có thể giúp Mộ Linh Nguyệt tìm kiếm được cơ duyên đánh chết Thiên Minh Tử, vậy nó quá khó lường rồi.

Lâm Minh nói:

- Thiên Minh Tử là Đại Giới Giới Vương đỉnh phong, Linh Nguyệt cô nương chênh lệch không nhỏ với hắn, nếu như có cơ duyên bù được phần chênh lệch này, chỉ sợ Thiên Tôn cũng động tâm.

Nghe Lâm Minh nói thì Mộ Linh Nguyệt cười khổ, khẽ lắc đầu.

- Nào có dễ dàng như vậy, nếu nói đồ vật lưu lại đại biểu cơ duyên của Thiên La Lộ, vậy nó là cơ duyên lớn nhất của Tu La Lộ! Nhưng mà... Căn bản lấy không được, ta cũng tự hiểu lấy mình, nếu ta dùng thứ này thì sợ rằng lãng phí quá nhiều.

Mộ Linh Nguyệt nói tới đây than nhẹ một tiếng.

Kỳ thật Mộ Linh Nguyệt thiên phú vô cùng tốt, tuy không bằng thiên tài tuyệt thế Mộ Thiên Tuyết lúc ấy, nhưng mà nàng có thể tu tới Giới Vương và hơn nữa có hy vọng thành tựu Đại Giới Giới Vương, đây là tiêu chuẩn truyền nhân Thiên Tôn đỉnh cấp.

Đa số truyền nhân Thiên Tôn cảnh giới ngày sau chỉ là Giới Vương bình thường mà thôi, có thể trở thành Đại Giới Giới Vương là người nổi bật trong đó.

- Cơ duyên lớn nhất Tu La Lộ? Chẳng lẽ là...

Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, ẩn ẩn hắn có chút đoán được đó là cái gì, có thể được xưng là cơ duyên lớn nhất Tu La Lộ và hơn nữa không phải ai cũng bắt được, chỉ sợ là một đồ vật.

- Đúng vậy, là tư cách thí luyện cuối cùng.

Mộ Linh Nguyệt nói ra lời nỳ cũng nghiệm chứng suy đoán của Lâm Minh..


Trẻ tuổi nhân kiệt ở Tam Thập Tam Thiên tiến vào Tu La Lộ phải hoàn thành các nhiệm vụ nguy hiểm, tìm kiếm đủ loại hiểm cảnh cửu tử nhất sinh chính là vì tập hợp đủ phù văn, đạt tới điều kiện cần thiết của Tu La Lộ Thiên Đạo mới có tư cách tham gia thí luyện cuối cùng.


Mà Tu La Lộ có thí luyện cuối cùng là chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, thông qua thí luyện sẽ được Tu La Lộ Thiên Đạo ban thưởng.


Nhưng mà thí luyện cuối cùng này độ khó cao không thể tưởng tượng, muốn toàn bộ hoàn thành phi thường khó khăn.


Dựa theo Lâm Minh lúc trước dùng thần chi phù văn khống chế Hồn Bạch, trong một trăm triệu năm qua người hoàn thành thí luyện cao nhất là ngoài 80% chỉ có hai người, một là võ giả Thánh tộc, một là võ giả Hồn tộc, một nam một nữ.


Mà võ giả Thánh tộc chính là đại địch của Lâm Minh-- Tạo Hóa thánh tử Ô Ma, hắn hoàn thành tới 81%!


Mà nữ tử Hồn Tộc càng cường hãn hơn, nàng hoàn thành được 83%.


Đây là ghi chép cao nhất trong trăm triệu năm qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK