Xuân đi thu đến, Lâm Minh trong Hoang Nhân Phần Mộ không ngừng tu luyện, trong nháy mắt đã trôi qua năm năm.
Tóc của Lâm Minh không ngừng sinh trưởng, dài tới mức Tiểu Ma Tiên phải cắt bớt, ngược lại là Tiểu Ma Tiên năm năm qua chưa từng cắt ngắn, hơn nữa tóc của nàng cũng không ngắn, thế cho nên hiện tại Tiểu Ma Tiên tóc dài rủ tới mắt cá chân, còn có màu đen pha chút màu đỏ.
Lâm Minh như lão tăng nhập định, từng tia pháp tắc Tu La Thiên Đạo không ngừng bao phủ thân thể của hắn.
Mặt khác những phù văn màu đen kỳ dị quấn quanh quan tài thanh đồng của hoang nhân, hắn cố gắng phân tích, lĩnh ngộ chân ý của phù văn này.
Lại là ba năm qua đi, tám năm sau...
Khi Lâm Minh cố gắng, nội tình trong người của hắn càng ngày càng phong phú.
Ngồi trên quan tài thanh đồng vô cùng đơn giản, toàn thân tỏa ra hào quang sáng ngời.
Có vô số phù văn theo từ màng da, huyết nhục hiển hiện ra, chìm nổi giữa hư không, tự động hấp thụ thiên tinh nguyên...
Trong đó chân ý phù văn trên quan tài thanh đồng, rõ ràng cũng quấn quanh hư không quay quanh người của hắn, hắn đã lĩnh ngộ ra tinh túy của nó.
- Tu La Thiên Đạo diễn sinh phù văn, phù văn này khắc lên quan tài thanh đồng, có thể tự động hình thành Tụ Linh Trận khổng lồ, từ tinh nguyên thôn phệ tinh hoa, không ngừng tẩm bổ đồ vật trong quan tài... Thứ này nếu dung hợp xương cốt, huyết dịch, như vậy lúc chiến đấu sẽ tự giác hấp thu, bổ sung thiên tinh nguyên... Mặc dù tốc độ không nhanh, thực sự có chỗ tốt to lớn.
Lâm Minh tự nói, đánh ra một ấn quyết.
Mười hai năm sau...
Một ngày này, Lâm Minh cảm nhận trong tối tăm, trái tim của hắn như bồn chồn không yên, phát ra tiếng vang như sấm. Mỗi động tĩnh của hắn, cả đại địa giống như run lên theo trái tim của hắn.
Tâm niệm của hắn khẽ động, một quả đan dược phong cách cổ xưa xuất hiện trong tay Lâm Minh, viên đan dược này Lâm Minh ở đấu giá hội mua sắm được, là vô danh cổ đan.
Dược lực trong vô danh cổ đan lúc trước bị Lâm Minh hấp thu một ít, chín thành dược lực vẫn còn lưu lại.
Lâm Minh trực tiếp nuốt vô danh cổ đan, lực lượng vô cùng cường đại hiện ra trong lòng Lâm Minh.
Hôm nay Lâm Minh, thực lực càng tiến một bước, sau khi hàng phục Tham Lang Tinh, mở ra Thiên Phạt Đạo Cung, dù lực lượng trong vô danh cổ đan cuồng bạo, cũng hoàn toàn không ảnh hưởng tới căn cơ của Lâm Minh.
Mượn lực lượng này, Lâm Minh tích lũy nội tình mười hai năm, Lâm Minh rốt cục bắt đầu toàn lực đột phá Thần Quân hậu kỳ!
Hắn tâm niệm khẽ động, đan điền nổ mạnh, một đám linh lực màu xanh biếc dây dưa với một phù văn, tỏa ra khí tức sinh cơ bừng bừng.
Một luồng sóng linh lực, tử khí, tính cả pháp tắc Tu La Thiên Đạo toàn bộ tụ tập vào nội thế giới, không ngừng mở rộng ra.
Tử Phủ Đạo Cung hiển hiện, nguyên lực mười tỷ cân trùng kích, trực tiếp mở rộng nội thế giới.
Tạch tạch tạch!
Lôi đình tùy ý, hỏa diễm táo bạo, hư ảnh Tà Thần Chi Thụ cực lớn lơ lửng giữa không trung, lôi hỏa điên cuồng quét qua nội thế giới.
Những nơi đi qua, không gian bạo toái.
Nhưng mà lực lượng lôi hỏa hủy diệt lại ẩn chứa sinh cơ.
Sau khi lôi hỏa qua đi, tiểu thế giới không ngừng biến hóa.
Trong tiểu thế giới này có lực lượng mới sinh ra, bắt đầu biến hóa kỳ diệu, sinh cơ bừng bừng càng ngày càng tràn đầy.
Biến hóa như vậy, tiếp tục hai tháng sau, lỗ chân lông toàn thân Lâm Minh có tinh mang bắn ra, nội thế giới diễn biến tới cuối cùng, mà dược lực trong vô danh cổ đan cũng bị Lâm Minh tiêu hóa hết.
Lúc Lâm Minh mở to mắt ra thì khí tức toàn thân đầy khủng bố, nhưng mà trong nháy mắt lại thu liễm hoàn toàn, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.
Thậm chí Tiểu Ma Tiên nhìn thấy hắn cũng không cảm ứng được sự tồn tại của hắn.
Khí cơ của Lâm Minh dung hòa làm một với thiên địa chung quanh.
Tiểu thế giới trong người có một tia liên hệ thần bí với bên ngoài.
Sau khi phát hiện chuyện này, rốt cuộc là do Lâm Minh đột phá đến Thần Quân hậu kỳ, thứ hai đây là do hắn mở Thiên Phạt Đạo Cung, thân thể có thể câu thông thiên địa, đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
- Lâm ca, ngươi rốt cục cũng đạt tới Thần Quân hậu kỳ! Bước tiếp theo chính là nửa bước Thánh Chủ cùng Thánh Chủ, thật không biết Lâm ca ngươi đạt tới Thánh Chủ thì cường đại tới mức nào! Không biết đối mặt Thiên Tôn, có khả năng tự vệ hay không?
Trong nội tâm Tiểu Ma Tiên chờ đợi nói ra.
- Thiên Tôn?
Lâm Minh lắc đầu, nói:
- Thiên Tôn quá mức cường đại, ta cho dù là Thánh Chủ cảnh, sợ rằng cũng không bằng Thiên Tôn yếu nhất, chỉ có Đại Giới Giới Vương, khoảng cách thật lớn, ta muốn bảo trì trạng thái chiến đấu vượt qua hai giai cũng khó khăn.
Trước đó Lâm Minh vẫn có thể chiến đấu vượt hai giai, trên căn bản là Thần Hải chiến Thần Quân, Thần Biến chiến Thánh Chủ.
Nhưng mà đến Đại Giới Giới Vương cùng Thiên Tôn, mỗi cảnh giới chênh lệch quá lớn, thứ hai có thể leo tới bước này đều là nhân kiệt, bọn họ lúc còn trẻ cũng khiêu chiến vượt cấp, Lâm Minh muốn vượt qua hai đại cảnh giới đánh bại bọn họ là khó hơn lên trời
- Ân... Thiên Tôn xác thực quá mức rồi, nhưng mà đợi đến lúc Lâm ca ngươi hoàn thành thí luyện cuối cùng, thực lực tất nhiên có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó thực lực Lâm ca ngươi cjwc hạn là ở đâu, không ai nói rõ.
- Thí luyện cuối cùng... Chỉ sợ không có đơn giản như vậy.
Lâm Minh khẽ lắc đầu, hắn căn bản không thể nào biết mình trong thí luyện cuối cùng hoàn thành bao nhiêu.
- Chúng ta bây giờ còn không nên xuất quan. Ta ở Thần Quân hậu kỳ còn không ổn định, nơi này còn có rất nhiều tử khí huyền quy, các loại lực lượng phong phú, tạm thời dùng linh lực nơi đây củng cố cảnh giới Thần Quân hậu kỳ, ổn định tiểu thế giới trong người.
Lâm Minh cũng không nóng nảy đi ra ngoài, lúc này cách thí luyện cuối cùng còn tám năm, hắn còn muốn chế tác một đám thần văn phù làm đồ dự bị, ý định dùng làm sát thủ giản ngăn cản nguy hiểm trong thí luyện cuối cùng.
Hắn trong mấy năm qua củng cố tu vị, ổn định bước chân ở Thần Quân hậu kỳ.
Trừ chuyện đó ra, Tiểu Ma Tiên cũng cần tu luyện, tranh thủ đạt tới Thần Quân hậu kỳ đỉnh phong.
...
Mà Lâm Minh cũng không biết, trong thời gian hắn bế quan, tại Tu La Lộ lại phát sinh một chuyện không lớn không nhỏ.
Một ngày, trong Trung Châu ở Thần Hư Thần Quốc có một Lamlam phượng hoàng xuất hiện. Đây là một con thần thú phượng hoàng chân chính, trên lưng phượng hoàng có một nữ tử váy dài màu xanh da trời đang đứng.
Cô gái này mang sa mỏng che mặt, nàng xuất hiện khiến rất nhiều người chú ý, cuối cùng nhưng lại kinh động Thần Hoàng của Thần Hư Thần Quốc-- Thần Hư Hồn Đế.
Trên biển mây vô cùng vô tận, một tòa cung điện xanh thẫm giống như do thủy tinh kiến tạo thành, vách tường của nó khảm đầy hồn tinh.
Hồn tinh cũng có giá trị giống Cửu Dương ngọc, đối với Hồn Tộc mà nói xem như vật phẩm tu luyện xa xỉ, mà bây giờ chỉ cung điện này đã có khảm nạm ngàn vạn viên.