Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ông cả, không ổn rồi, ông hai bị giết rồi!"

Tên thổ phỉ chạy nhanh vào núi Miêu Miêu và hét lên thảm thiết.

Tiếng kêu ngay sau đó đã thu hút một nhóm thổ phỉ.

"Gào cái gì thế!"

Một người đàn ông vạm vỡ bước ra khỏi nhà cỏ, cau mày mắng: "Nói rõ, có chuyện gì với ông hai?"

"Ông hai bị giết rồi!"

"Nói rõ ra, rốt cuộc là bị làm sao!"

Ông cả sốt ruột đá gã thấp bé một cái.

"Ông hai dẫn mấy người ta và Tiểu Hắc tới làng Lý Gia đánh bạc, nhưng vừa xuống núi đã có ba tên thổ phỉ đường. Ông hai chỉ nói mấy câu liền bị bọn họ giết chết!"

Gã thấp bé nói: "Chúng yêu cầu ta trở lại truyền tin, ta mới toàn mạng quay về đây".

"Chúng bảo gì?"

"Tên thổ phỉ đường nói muốn núi này, bảo chúng ta dời đi..."

Gã thấp bé trả lời một cách thận trọng.

“Có bao nhiêu người?”, ông cả hỏi.

"Ba!"

"Các ngươi có bao nhiêu người?"

"Thêm ta là năm ..."

"Năm người các ngươi mà còn không đánh lại được ba người bọn chúng?"

Ông cả khẽ nhíu mày.

Tuy rằng không hợp với ông hai, nhưng ông ta biết rõ thực lực của ông hai.

Ông ta có bản lĩnh, nếu thật sự đánh nhau, ông cả chưa chắc đã thắng.

Ngoài ra còn có Tiểu Hắc, người được coi là tay chân số một dưới quyền ông hai, đánh cũng rất giỏi.

Sao có thể bị đánh bại thảm hại đến vậy?

"Ông cả, ba người này đều là binh đào ngũ, chúng đánh lén, nói ra tay là ra tay liền".

Gã thấp bé nói: "Ông hai còn đang nói chuyện thì chúng đã ra tay rồi, ông hai không phản ứng kịp".

"Hóa ra là đánh lén".

Ông cả khẽ gật đầu: "Ngươi có chắc bọn chúng là binh đào ngũ không?"

"Bọn họ mặc áo lính, gần như bị xé nát. Dao cầm trên tay cũng là của quân đội, toàn là vết đạn, ra tay cũng rất tàn nhẫn, giết ông hai và Tiểu Hắc không thèm chớp mắt lấy một cái".

Gã thấp bé nói: "Người như vậy hẳn là binh đào ngũ!"

"Chết tiệt!"

Ông cả giả vờ tức giận nhưng trong lòng gần như nở hoa.

Ở Đại Khang hàng năm có rất nhiều lính đào ngũ, một số vì sợ chiến đấu, một số vì thua trận và sợ bị trừng phạt nên đã trốn khỏi quân ngũ.

Lối thoát duy nhất cho những kẻ đào ngũ là trở thành thổ phỉ.

Núi Miêu Miêu chỉ cách tiền tuyến mấy trăm dặm, phía nam lại có núi, hàng năm có rất nhiều binh đào ngũ đi qua đây, cũng có vài người muốn thâu tóm núi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK