Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi hắn hồi phục thị lực, sắc mặt cũng bị dọa cho trắng bệch.

Người áo đen kẻ thì chết, kẻ thì bị bắt…

Thấy Tần Trấn đi đến, Thái tử quay người chạy ra khỏi đại điện.

Nhưng mới chạy được mấy bước đã nhìn thấy Kim Phi và Cửu công chúa cùng đi tới.

Mắt Thái tử đảo một vòng, lấy dao găm ở lưng ra xông về phía Cửu công chúa.

Chuyện đã đến nước này, hắn chỉ có uy hiếp Cửu công chúa thì mới có cơ hội sống.

Lúc này, Thấm Nhi và Châu Nhi đều không ở bên Cửu công chúa, chính là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.

Nhưng chưa đợi Thái tử đến gần, Bắc Thiên Tầm từ sau lưng Kim Phi xông ra, giơ chân đạp vào tay Thái tử.

Leng keng!

Dao găm trên tay Thái tử rơi xuống đất.

“Thiên Tầm, để hắn sống!”

Cửu công chúa thấy Bắc Thiên Tầm muốn giết hắn nên vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Bắc Thiên Tầm quay đầu nhìn Kim Phi, thấy Kim Phi gật đầu, cô ấy vỗ mạnh hắc đao vào sau gáy Thái tử.

Hai mắt Thái tử trợn ngược rồi ngất xỉu.

Lúc này, người áo đen ở cửa đại điện cũng bị nhân viên hộ tống xử lý sạch sẽ.

Bên trong bên ngoài điện Hoằng Đức đều rơi vào tay nhân viên hộ tống, cao thủ hoàng cung và quân giáp đỏ.

“Vũ Dương, con gái ngoan của trẫm, con mà tới muộn một chút nữa thì phụ hoàng không thể gặp được con rồi!”

Trần Cát đứng lên từ long ỷ, loạng choạng đi về phía Cửu công chúa, đôi mắt đỏ hoe.

“Phụ hoàng, người bình tĩnh một chút!”

Cửu công chúa rất lo Hoàng đế sẽ khóc, vội vàng chỉ vào Kim Phi, đổi chủ đề: “Phụ hoàng, không phải người luôn muốn gặp Kim tiên sinh sao, con giới thiệu với người, vị này chính là Kim tiên sinh của Kim Xuyên.”

“Hức!”

Ban nãy Hoàng đế đã thấy Kim Phi rồi nhưng vẫn tưởng là thị vệ của Cửu công chúa nên không để ý.

Kết quả nghe thấy là Kim Phi, tâm trạng bỗng không khớp với cảm xúc vui vẻ đã chuẩn bị.

“Tiểu sinh là Kim Phi, kính chào bệ hạ!”

Mặc dù Kim Phi không giỏi giao tiếp, nhưng cũng không đến nỗi không biết lý lẽ.

Không nói đến thân phận của Hoàng đế, dù sao Trần Cát cũng là cha của Cửu công chúa, Kim Phi chủ động hành lễ như thư sinh.

“Khụ khụ!”

Hoàng đế ho khan mấy tiếng giấu đi vẻ lúng túng, cố gắng giữ tôn nghiêm Hoàng đế, phất tay một cái: “Miễn lễ!”

“Tạ ơn bệ hạ!”

Kim Phi đứng thẳng, lén lút nhìn Trần Cát.

Trần Cát trẻ hơn y tưởng tượng, chỉ là hơi chật vật, tóc rối tung, quần áo nhăn nhúm.

Trần Cát cũng đang nhìn Kim Phi.

Người ta nói rằng khi mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn lại càng thích, còn cha vợ thì ngược lại.

Trong mắt của cha vợ, con rể chính là kẻ thù cướp mất bình rượu mơ của mình.

Mặc dù Cửu công chúa và Kim Phi vẫn chưa công khai, nhưng mối quan hệ của họ gần như đã công khai ở làng tây Hà, Hoàng đế cũng biết tin từ lâu.

Cửu công chúa là đứa con gái mà Trần Cát yêu thích nhất, Trần Cát đã tưởng tượng ra cảnh tượng gặp gỡ Kim Phi không chỉ một lần.


Tính tình Nam tước Thanh Thủy khá ương bướng, ngạo mạn và vô lễ, là điều mà cả vương triều Đại Khang công nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK