Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Muốn kéo dài thì cứ kéo dài, kệ cô ta đi.” Kim Phi chả buồn để ý nói.

“Bây giờ chàng không sốt ruột sao?” Cửu công chúa nghiêng đầu liếc nhìn Kim Phi.

“Người cũng đã tới Kim Xuyên rồi, còn sốt ruột làm gì?” Kim Phi nói: “Sớm muộn gì Đông Man cũng sẽ là của chúng ta!”

Tuy y muốn thúc đẩy lần hợp tác này nhưng bây giờ trong tay còn quá nhiều chuyện, có hợp tác với Đông Man không cũng không cần gấp.

Nếu lần này hợp tác thất bại thì lần sau vẫn còn cơ hội.

"Đúng vậy, Đông Man sớm muộn gì cũng thuộc về chúng ta!" Cửu công chúa cười nói: "Phu quân, ta thích sự tự tin này của chàng!"

“Ha ha, vợ chồng lâu năm cả rồi, đừng tâng bốc ta chi nữa, đi thôi, ta đoán chắc là nhóm Trương ca đã tới phòng họp rồi."Kim Phi mỉm cười nói.

Kim Phi đã đoán đúng, y và Cửu công chúa bước đi khá chậm, nên khi đến phòng họp thì mọi người đã có mặt đông đủ.

Trương Lương và Khánh Hoài dẫn nhóm võ tướng ngồi ở phía bên trái phòng họp, trong khi Thiết Thế Hâm dẫn quan văn ngồi bên phải.

Kim Phi nhìn phòng họp chật kín người, nhất thời có chút xúc động.

Khi mới đến thế giới này chỉ có người trong làng muốn đi theo y, lúc đó đích thân Trương Lương phải dẫn một đội vận chuyển hàng hóa về huyện thành, đi qua đi lại để đề phòng thổ phỉ.

Không biết từ lúc nào dưới trướng mình đã có nhiều người đến vậy.

Đây vẫn là những tướng lĩnh cấp cao và quan văn cấp cao, nếu tất cả tướng lĩnh cơ sở và cán bộ cơ sở đều đến thì e là bến tàu của trấn nhỏ này cũng chứa không đủ.

Chuyện này khiến Kim Phi cảm thấy vui mừng, đồng thời cũng cảm thấy áp lực.

Bởi vì những người này không chỉ đại diện cho chính mình mà còn đại diện cho hàng ngàn hàng vạn người đứng sau lưng họ.

“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn tuế vạn tuế!”

“Quốc sư đại nhân!”

Nhìn thấy Kim Phi và Cửu công chúa bước vào, các quan văn võ tướng đều nhanh chóng đứng dậy di chuyển ra khỏi chỗ ngồi rồi cúi chào.

"Miễn lễ!"

Cửu công chúa giơ tay lên,

Sau khi Kim Phi và Cửu công chúa ngồi xuống chỗ chủ tọa, Cửu công chúa nói: "Phu quân, chàng nói mấy câu trước đi?"

"Thôi, nàng nói trước đi," Kim Phi nhanh chóng xua tay.

Kêu y nói chuyện chế tạo máy hơi nước thì còn được, còn kêu y nói chuyện trong trường hợp này thì Kim Phi thật sự không biết nên nói gì.

"Được rồi, để ta nói."

Hiếm khi mọi người có mặt đông đủ như vậy, Cửu công chúa muốn giải thích các công việc tiếp theo nhưng cũng có chút lo lắng Kim Phi sẽ cho người lấy mấy vò rượu tới đây. Sau đó mọi người lại ta một chén ngươi một chén rồi tan họp.

Cửu công chúa cầm lấy một tập tài liệu từ tay Châu Nhi, lấy ra một tài liệu đã chuẩn bị sẵn, còn hai nữ nhân viên hộ tống khác đã lấy ra quyển tài liệu được in từ lâu, sau đó phát cho mỗi một bản.

"Đây là kế hoạch năm nay do trẫm và Viện Khu Mật đã lập ra, mọi người xem trước chút đi!"

Cửu công chúa giơ cuốn sổ nhỏ trong tay lên.

Tất cả các quan văn võ tướng đều nhìn vào quyển sổ trước mặt.

Hôm nay Kim Phi vừa trở lại, cũng là lần đầu tiên thấy quyển sổ nhỏ nên cũng lật ra xem.

Trước đây khi trò chuyện với Cửu công chúa, Kim Phi đã từng nói tới khái niệm lập kế hoạch năm năm. Bây giờ cuốn sổ nhỏ này đã tái hiện lại dựa trên miêu tả của Kim Phi, chẳng qua đây không phải là kế hoạch năm năm mà là kế hoạch cho mấy tháng tới trong năm nay.

Cuốn sổ nhỏ tập trung nhắm vào tất cả các tầng lớp để đưa ra các mục tiêu phải hoàn thành trong năm nay, đơn giản, rõ ràng, nhìn một cái là có thể hiểu được, trong chốc lát Kim Phi đã xem xong rồi.

Có thể thấy, Viện Khu Mật đã mất rất nhiều công sức để suy nghĩ ra kế hoạch này, đồng thời cũng điều tra kỹ càng về hiện trạng và tình huống phát triển của các ngành sản xuất, mục tiêu được đặt ra cũng không xa vời thực tế, nếu tất cả các ngành được thực hiện nghiêm túc thì đều có thể hoàn thành vào cuối năm nay.

Lâu nay tiêu cục và quân Trấn Viễn đã thúc đẩy các lớp xóa mù chữ, biết chữ cũng đã thành một điều kiện tiên quyết để được thăng chức.

Nếu không biết chữ thì cả đội trưởng cũng không đảm đương nổi.

Mặc dù những võ tướng ngồi ở đây đều có xuất thân là chân đất, nhưng viết thư hay đọc báo đều không có vấn đề gì.

Mặc dù họ không đọc nhanh như nhóm quan văn nhưng ngay sau khi các quan văn để xuống, thì các tướng lĩnh cũng đã đọc gần xong và cũng có một số hiểu biết cơ bản về nội dung trong cuốn sổ nhỏ.

Sau khi mọi người đọc xong, Cửu công chúa mới mở miệng nói: “Để trẫm nói về các công việc trong sáu tháng cuối năm.”

Mọi người vừa nghe đều thẳng sống lưng nhìn Cửu công chúa.

Cửu Công chúa vẫn bình tĩnh mở quyển sổ nhỏ ra, bắt đầu giải thích từng thứ một hơn nữa mỗi lần giải thích một thứ cô ấy sẽ chỉ định người phụ trách phần nội dung này, và phụ trách thúc đẩy tiến độ của nội dung.

Như vậy, trong quá trình đánh giá cuối năm đều tìm được người chịu trách nhiệm cho từng hạng mục, tránh đổ lỗi lẫn nhau do trách nhiệm không rõ ràng.

Sau khi Cửu công chúa lên ngôi, đây là lần đầu tiên mọi người tụ tập đông đủ như vậy, đây cũng được coi là cuộc họp đại biểu đầu tiên của chế độ Xuyên Thục.

Kiếp trước Kim Phi không có cơ hội tham gia vào những cuộc họp ở cấp bậc này, nhưng trường học và đơn vị công tác sẽ yêu cầu họ xem TV để tìm hiểu tinh thần của cuộc họp.

Mỗi lần như vậy Kim Phi đều cảm thấy mơ màng buồn ngủ, nhưng lần này y lại tràn đầy tinh thần và chăm chú lắng nghe.

Bởi vì kiếp trước y chỉ là một người ngoài cuộc có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng lần này y lại là người tham dự cuộc họp thậm chí còn là người hoạch định chính sách. Nên cảm giác tham dự và có thành tựu lập tức dâng lên, y còn lắng nghe rất chăm chú, có đôi khi còn bổ sung thêm một hai câu.

Cuộc họp này cứ kéo dài đến giữa trưa mới tạm thời kết thúc, ăn bữa cơm trưa xong thì buổi chiều lại tiếp tục, dù sao thì nhiều quan văn ở đây đều đã lớn tuổi nên phải cho họ nghỉ ngơi một lúc.

Khi Kim Phi ra khỏi phòng họp đã thấy Thiết Chùy đợi mình ở cửa: "Tiên sinh, cướp biển nước ngoài đã được đưa đến, ngài có muốn gặp không?"

Kim Phi có hơi đói bụng vốn đang định đi ăn cơm, lại nghe nói cướp biển nước ngoài tới gật đầu nói: "Đưa bọn họ tới thư phòng gặp ta."

Thấy Cửu công chúa không rời đi y hỏi: "Nàng không đi ăn cơm sao?”

“Ta cũng đi xem, lát nữa rồi ăn sau.”

“Cũng được,” Kim Phi gật đầu rồi đi với Cửu công chúa tới thư phòng.

Tới thư phòng, Thiết Chùy đã dẫn cướp biển nước ngoài đến chờ sẵn.

Hai tên cướp biển nước ngoài đều là người da trắng nhưng bây giờ lại vừa gầy vừa đen, cũng không biết là do phơi nắng hay do đào than chưa rửa sạch.

Thấy Kim Phi và Cửu công chúa đến, bọn họ vội quỳ xuống đất hô lên: "Kính chào Kim tiên sinh!"

"Chà, các người đã học được tiếng của Đại Khang ư?" Kim Phi hơi ngạc nhiên.

"Ở Hắc Thủy Câu được mấy tháng, hàng ngày đều ở cạnh người Đại Khang, nên đã dần học được tiếng của Đại Khang nhưng vẫn chưa nói tốt lắm." Cướp biển nước ngoài cao lớn lắp bắp nói.

"Khả năng học tập của các ngươi khá mạnh đấy."

Những gì hai người vừa nói đều là tiếng Đại Khang hơn nữa còn đậm giọng địa phương của Xuyên Thục, nhưng vẫn có chút khác biệt với ngôn ngữ địa phương của Xuyên Thục, có vẻ hơi giống tiếng phổ thông ở kiếp trước, nghe hơi lạ nhưng vẫn có thể hiểu được.

Kim Phi vốn không muốn tiết lộ mình biết tiếng Anh, trước đó còn đang suy nghĩ làm sao để giao tiếp với mấy tên cướp biển nước ngoài. Ai ngờ, bây giờ cướp biển nước ngoài đã học được tiếng Đại Khang vậy thì cũng bớt việc cho y.

"Cảm tạ Kim tiên sinh đã khen ngợi!" Tên cướp biển nước ngoài cao to nói: "Sau này chúng ta nhất định sẽ chăm chỉ học tập, tích cực cải thiện phấn đấu để làm lại cuộc đời!"

Đây là câu nói mà lính cai ngục sẽ dạy bọn họ mỗi ngày trong lúc lao động cải tạo ở Hắc Thủy Câu.

“Các ngươi muốn làm lại cuộc đời, vậy bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội.” Kim Phi nói, chợt nhớ tới một vấn đề: "Sao các ngươi lại biết ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK