Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên thảo nguyên mênh mông rộng lớn, hàng chục ngàn kỵ binh Đông Man đang bao vây quân đoàn Bắc phạt ở trung tâm.
Vị trí của thành Du Quan quá quan trọng, Kim Phi và Trương Lương bắt buộc phải chiếm được, Đông Man cũng sẽ không dê dàng để mất.
Một đỉ mất đi thành Du Quan, bọn họ sẽ mất đi cửa ngõ phía nam và cũng mất đi năng lực bắt chẹt Đại Khang.
Lúc có thể bắt chẹt Đại Khang, cuộc sống của Đông Man đã khốn khổ như vậy, nếu Đại Khang lại cắt đứt nguồn cống nạp, e rằng cuộc sống của Đông Man sẽ không dê dàng nữa.
Cho nên vua Đông Man mới ra quân với quy mô lớn như vậy.
Trương Lương muốn đánh một trận thắng người Đông Man, chẳng phải vua Đông Man cũng muốn đánh một trận thắng quân Bắc phạt sao?
Cho nên đôi bên đều không có đường lui, cũng không có bất kỳ khả năng hòa giải nào.
Lúc này, các bẫy ngựa và chiến hào đa
được lấp đầy bởi những tử sĩ bị bắt làm tù binh, theo lệnh của thủ lĩnh Đông Man, kỵ bỉnh Đông Man từ bốn hướng xông lên tấn công về phía quân Bắc phạt.
“Bắn tên!”
Quân Bắc phạt cũng đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đợi khi kỵ binh Đông Man tiến vào phạm vi bắn, bên trong tiểu đoàn Thần Cung lập tức truyền ra lệnh bắn tên.
Vù! Vù ! Vù! Vù!
Những mũi tên lần lượt bay ra, lao thẳng về phía đại quân Đông Man.
Những mũi tên dày đặc khiến đám người Đông Man không thể nào né tránh được, chỉ có thể nhắm mắt tiếp tục xông về phía trước.
Khi những mũi tên bay vào đội ngũ của Đông Man, kỵ bỉnh Đông Man ở phía trước phun ra những đám sương máu, ngã xuống thành từng hàng.
Trước đây, cung nỏ hạng nặng sử dụng những mũi tên khổng lồ giống như ngọn giáo dài, nhưng những mũi tên này cần nhiều gỗ, khó chế tạo, kích thước cũng quá lớn, bất tiện khi mang theo.
Cho nên khi Kim Phi cải tiến chiếc cung nỏ
hạng nặng, y cũng cải tiến những mũi tên luôn.
Chiều dài và độ dày của mũi tên được cải thiện chỉ bằng một phần ba so với mũi tên trước đây, nhưng tầm bắn và độ xuyên thấu của nó lớn hơn gần ba mươi phần trăm so với những mũi tên trước.
Hơn nữa, mang theo cũng thuận tiện hơn.
Trước đây hộp gỗ chỉ có thể chứa được hai mươi mũi tên, bây giờ có thể chứa được hơn một trăm mũi tên.
Kim Phi đã sớm dự đoán được rằng lần Bắc phạt này sẽ là một trận chiến khó khăn, y cũng đã chuẩn bị đầy đủ mũi tên cho quân Bắc phạt trước khi lên đường.
Đối mặt với thời tiết xấu và những âm mưu của người Đông Man, Trương Lương vẫn bình tĩnh dửng dưng như thường, ngoài phẩm chất tâm lý của bản thân, tiểu đoàn Thần Cung chính là sự tự tin lớn nhất của anh ta.
Mà những mũi tên này chính là sức mạnh của tiểu đoàn Thần Cung.
Tiểu đoàn Thần Cung lấy trung đội làm đơn vị chiến đấu cơ bản, mỗi trung đội có bốn tiểu đội, mỗi tiểu đội có nhiệm vụ luân phiên bắn hai chiếc cung nỏ hạng nặng.
Đội hình của người Đông Man dày đặc đến mức các nhân viên hộ tống căn bản không cần nhắm bắn, chỉ cần bắn tên ra là có thể giết chết ít nhất một kẻ địch.
Chẳng bao lâu, thi thể của người Đông Man đã chất thành đống bên ngoài vòng vây quân Bắc phạt.
Máu hòa với nước mưa chảy thành dòng trên cỏ.
Cũng không biết người Đông Man bị đánh đến mức tức giận, hay là quan chỉ huy của bọn họ ra tử lệnh, người Đông Man vẫn tiếp tục lần lượt lao về phía trước như cũ, hy vọng dựa vào lợi thế về số lượng lao tới vị trí của quân Bắc phạt và triển khai cận chiến.
Nhưng ý tưởng chiến đấu của Kim Phi là tiêu diệt kẻ thù trên đường đêh gần, lần này y chuẩn bị đầy đủ cho trận chiến Bắc phạt này, sao có thể để cho đối thủ đạt được như ý nguyện chứ?
Tiểu đoàn Thần Cung phần lớn là tân binh lần đầu tiên tham gia trận chiến có quy mô lớn, đối thủ lại là kỵ bỉnh Đông Man tiếng tăm lẫy lừng, vừa mới bắt đầu khó tránh khỏi hơi căng thẳng, nhưng sau vài lân bắn tên, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại, sự ăn ý của họ cũng được cải
thiện, càng lúc càng phối hợp nhịp nhàng hơn.
Mà phía người Đông Man, do thi thể của ngựa chiến và kỵ binh đã chất thành đống xung quanh trận địa, nên khỉ kỵ binh phát động tấn công thì rất khó chạy được, tình hình càng lúc càng trở nên khó khăn.
Cách vị trí quân Bắc phạt hai dặm về phía đông, một tòa tháp canh tạm cao hơn chục mét đã được xây dựng lên.
Người chỉ huy Đông Man chịu trách nhiệm chỉ huy trận chiến này không phải là vua Đông Man mà là một vị tướng tên là Dakima.
Lúc này, Dakima đang đứng trên đài quan sát nhìn ra phía chiến trường, sắc mặt u ám hơn mây đen trên trời.
“Đám người Trung Nguyên chết tiệt, lấy đâu ra nhiều cung nỏ hạng nặng vậy chú?”
Dakima đấm mạnh vào lan can trước mặt.
Muốn thăng chức trong quân đội Đại Khang, không chỉ cần dựa vào năng lực và thành tích quân sự mà còn dựa vào bối cảnh gia tộc.
Phong tục dân gian của Đông Man rất hung hãn, tỉnh thần quân đội cũng tốt hơn so với Đại Khang rất nhiều, việc thăng tiến không
chỉ phụ thuộc vào bối cảnh gia tộc, mà năng lực bản thân cũng phải vững vàng, nếu không dù gia tộc sắp xếp cho ngươi phục vụ cho quân đội, bỉnh lính của ngươi cũng sẽ không khuất phục.
Vì vậy hơn chín mươi phần trăm tướng lĩnh trong quân đội Đông Man dều là những kẻ tàn ác có bản lĩnh đánh giết.
Vua Đông Man vô cùng coi trọng lần ngăn chặn quân Bắc phạt này, phái Da ki ma đến đã cho thấy được năng lực của Dakima.
Từ năm mười ba tuổi, Da ki ma đã cưỡi ngựa theo cha chú đi cướp bóc về phía nam, hắn ta đã đối phó với quân Đại Khang gần ba mươi năm, hắn ta hiểu rất rõ về phương thức chiến đấu của quân Đại Khang.
Nhưng với kinh nghiệm của Yakimo, hắn ta không hề coi thường quân Bắc phạt, mà hắn ta đã tập trung toàn bộ tinh thần, coi quân Bắc phạt là đối thủ lớn nhất của mình. Trước cuộc chiến hắn ta đã thẩm vấn hàng chục người được Kim Phỉ thả ra, hỏi thăm các chi tiết của trận chiến sông Hoàng Hà, đồng thời nghiên cứu kỹ về thông tin tình báo về Kim Phỉ.
Chính vì có những bài học này, Dakima đã tìm được cách đối phó với khinh khí cầu và lựu
đạn, đồng thời chọn thời tiết giông bão để phát động tấn công.
Máy bắn đá và cung nỏ hạng nặng là những vũ khí khởi đầu sự nghiệp của Kim Phỉ, Dakima đương nhiên biết về chúng.
Nhưng Đại Khang và Đông Man dù sao cũng cách nhau hàng ngàn kỉlomet, cộng thêm Đường Đông Đông vẫn luôn chú ý bảo mật, một số tin tình báo mà Dakỉma có được liên quan tới Kim Phi có phần đã tụt lại phía sau.
Đặc biệt là về vũ khí, Dakima không biết tin tức Kim Phi đã sản xuất hàng loạt các cung nỏ hạng nặng.
Thực ra, Dakìma cũng không xa lạ gì với cung nỏ hạng nặng, hắn cũng đã từng thu được vài chiếc.
Sau khỉ nghiên cứu, những thợ mộc nói vớì Dakima rằng, uy lực của cung nỏ hạng nặng mặc dù rất lớn, nhưng chế tạo rất khó khăn, tốc độ lắp đạn cũng chậm chạp, không thể ảnh hưởng đến tình hình chung được.
Nhưng biểu hiện của tiểu đoàn Thần Cung lúc này, hoàn toàn lật đổ sự hiểu biết của Dakima về cung nỏ hạng nặng.
Cung nỏ hạng nặng trải qua đợt cải tạo
của Kim Phi có tốc độ lắp đạn nhanh hơn, tầm bắn xa hơn, uy lực lớn hơn, lực sát thương mang lại thực sự quá lớn.
Điều quan trọng nhất là tiểu đoàn Thần Cung mang theo quá nhiều cung nỏ hạng nặng!
Kể từ khi bắt đầu, trận chiến đã kéo dài mười lăm phút, những mũi tên do tiểu đoàn Thần Cung bắn ra vẫn chưa hề dừng lại, cũng không có hề có dấu hiệu dừng lại.
Không biết đã có bao nhiêu kị binh Đông Man bị bắn chết, nhưng bọn họ thậm chí còn không thể đến gần được vị trí của quân Bắc phạt.
“Đại vương, cung nỏ hạng nặng của Đại Khang mạnh đến mức các huynh đệ căn bản không thể xông qua đó được!”
Một người đàn ông trung niên ăn mặc như học giả nhìn Dakima nói: “Đại vương, tạm thời hãy dừng tấn công đỉ, các huynh đệ tổn thất quá nghiêm trọng rồi!”
Người Đông Man coi thường quân Đại Khang, nhưng lại rất tôn sùng văn hóa Trung Nguyên.
Người đàn ông trung niên này chính là mưu sĩ được Dakima lựa chọn từ trong số
những tù bỉnh bị Trung Nguyên bắt, chức vụ giống như Vu Triết ở bên cạnh Đan Châu.
Sắc mặt Dakỉma tối sầm lại một lúc, suy nghĩ rồi lạnh lùng nói: “Tiếp tục kiên trì thêm một nén hương nữa, ta không tin người Trung Nguyên có thề mang theo nhiều mũi tên như vậy!1′
Nghe thấy Dakima nói như vậy, người đàn ông trung niên không khỏi run rây.
Dakỉma làm vậy là chuẩn bị dùng mạng sống của kỵ binh Đông Man để tiêu hao những mũi tên của quân Bắc phạt.
Người đàn ông trung niên thấy Dakima đã hạ quyết tâm, cũng không tiếp tục khuyên can nữa, mà bảo lính liên lạc thổi kèn hiệu tấn công thêm một lần nữa.
Khi tiếng kèn lệnh ngày càng khẩn cấp, chiến trường vốn đã khốc liệt lại càng trở nên điên cuồng hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK