Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Một người đã có thể thao tác, tốc độ bắn ra còn nhanh hơn cả cung nỏ hạng nặng...”

Cho dù là Cửu công chúa chững chạc nhưng lúc này cũng kích động đi lại ở trong phòng.

Sau đó cô ấy lại ý thức được một vấn đề: “Phu quân, vốn để chế tạo loại vũ khí này và giá thành có đắt không?”

Đánh giặc chính là tiêu tiền, từ mùa đông năm ngoái khai chiến đến bây giờ, phí quân sự chỉ có mấy tháng ngắn ngủi đã hơn rất nhiều tổng tất cả các khoản chi khác.

Dù sao căn cơ của Kim Phi vẫn quá nông, nếu như không phải đánh cường hào chia được ruộng đất nên mới có được không ít tiền tài và lương thực thì e rằng đã không chịu nổi từ lâu.

Cho dù có những thu nhập đó nếu như chiến tranh thêm mấy tháng thì e rằng Cửu công chúa phải dùng chính sách để cắt giảm quân hưởng và trợ cấp để duy trì chiến tranh.

Vì vậy Cửu công chúa rất lo lắng vốn sử dụng của vũ khí mới đắt đỏ, Xuyên Thục không đủ sức đảm đương.

“Không nhiều.” Kim Phi suy nghĩ một lát, trả lời: “Nếu như có thể sản xuất theo dây chuyền thì với giá vốn của một cung nỏ hạng nặng ít nhất có thể chế tạo ba khẩu súng trường, vốn để chế tạo một mũi tên của cung nỏ hạng nặng ít nhất có thể chế tạo được ba mươi viên đạn!”

“Thấp như vậy ư?” Cửu công chúa ngơ người.

Cô ấy vốn dĩ cho rằng vũ khí uy lực càng lớn thì vốn chết và và vốn sử dụng sẽ càng đắt đỏ hơn, kết quả câu trả lời của Kim Phi lại hoàn toàn ngược lại.

Điều này khiến cho Cửu công chúa có cảm giác hạnh phúc đến quá đột ngột nên không dám tin.

Cho đến sau khi Kim Phi giải thích đơn giản với cô ấy về nguyên lý của súng trường thì cuối cùng Cửu công chúa mới tin.

“Phu quân, vậy loại vũ khí này khi nào mới có thể làm ra?”

“Ta đã làm ra một khẩu, bây giờ đang ở trong tay A Quyên, còn về sản lượng thì ngày mai ta phải đến xưởng sắt thép để xem thử Mãn Thương bọn họ đã cải tiến máy tiện như thế nào rồi.”

Kim Phi nói: “Nếu như máy tiện cải tiến thuận lợi thì ta tranh thủ trong vòng nửa năm làm được bước đầu sản xuất.”

“A Quyên?” Cửu công chúa ngơ ra chút: “A Quyên nào?”

“Chính là người ở trong đội hộ vệ thân cận của Hạ Nhi.” Kim Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chính là người gầy ốm, không thích nói chuyện.”

Quan Hạ Nhi thường ngày đến thăm Cửu công chúa, nhiều nhất chỉ dẫn theo trưởng đội hộ vệ thân cận A Liên, thậm chí còn không dẫn theo nhưng hộ vệ khác.

Kim Phi nói có chút mơ hồ, Cửu công chúa hoàn toàn không biết người y nói là ai.

Nhưng mà không sao, Cửu công chúa không quen, có người quên chỉ cần cô ấy biết tên và lai lịch là được.

“Châu Nhi!”

Cửu công chúa gọi một tiếng, Châu Nhi canh giữ ở bên ngoài rất nhanh đã đi vào.

“Ngươi lập tức phát người tìm A Liên một chuyến, kêu A Quyên ở trong đội của cô ấy đến gặp trẫm!”

Cửu công chúa nói: “Đúng rồi, nhớ bảo cô ấy mang theo cả vũ khí mới đến đây.”

“Vâng!” Châu Nhi gật đầu, quay lại đi ra ngoài.

“Phu quân, chúng ta cũng đi.” Cửu công chúa đứng dậy khoác áo cho Kim Phi.

“Đi đâu?” Kim Phi hỏi.

“Đi xem thử vũ khí mới mà chàng nói.” Cửu công chúa nói.

“Bây giờ sao?” Kim Phi ngơ người.

“Đúng! Bây giờ!” Cửu công chúa không hề do dự gật đầu.

Kim Phi phát hiện Cửu công chúa không phải đang nói đùa chỉ có thể bất lực gật đầu: “Tiếng của súng trường quá lớn, chúng ta đến sau núi thử đi!”

“Được!”

Cửu công chúa lại lập tức sắp xếp người chuẩn bị ngựa.

Nơi ở của Quan Hạ Nhi cách Cửu công chúa không xa, phía bên Cửu công chúa vừa chuẩn bị xong ngựa thì A Quyên đã đi vào theo một người thị nữ.

Phía sau còn vác thêm một cái hộp đen cao khoảng chừng cô ấy.

“Bái kiến bệ hạ!”

A Quyên hành lễ với Cửu công chúa trước, sau đó nhìn sang Kim Phi: “Tiên sinh, ngài tìm ta?”

“Bệ hạ muốn xem uy lực và tầm bắn của súng trường, ngươi đến sau núi biểu diễn cho nàng ấy xem.”

“Vâng!”

A Quyên gật đầu, vác theo hộp đen đi về phía một con ngựa chiến.

Một mình đi trong đêm nhanh chóng đến sau núi, đến được sân huấn luyện của nhân viên hộ tống.

Bây giờ súng kíp đã có thể sản xuất, nhân viên hộ tống canh giữa làng Tây Hà có hai đội đều trang bị súng kíp.

Đoàn trưởng nhân viên hộ tống canh giữ làng đặc biệt chừa một nhà kho ở sau núi ra, như vật đội súng kíp dù mưa cũng có thể luyện tập rồi hơn nữa còn không làm ồn đến những nhân viên hộ tống luân phiên nghỉ ngơi.

Biết được Kim Phi và Cửu công chúa muốn thử súng, nhân viên hộ tống đang trực nhanh chóng xử lý sân, lại cho người rút bỏ những bia ngắm trước đó, toàn bộ đều đổi thành mới.

Sau khi làm xong những công việc này, Cửu công chúa đuổi hết những người khác đi, trong nhà kho chỉ còn lại bốn người là cô ấy, Kim Phi, Châu Nhi và A Quyên.

“Bắt đầu đi!”

Kim Phi gật đầu với A Quyên, cô ấy lập tức để cái hộp ở phía sau xuống, lấy súng trường từ trong đó ra.

Từ khi Kim Phi giao súng trường cho A Quyên, cô ấy vẫn luôn cầm theo bên mình lại thêm luyện tập ở kênh Hoàng Đồng, A Quyên đã vô cùng quen thuộc với súng trường rồi.

Trước tiên là nhìn bia ngắm ở ngoài mười trượng lại kiểm tra súng ống lần nữa sau đó thuần thục lắp đạn, để vào, ngắm chuẩn và bắn.

Cả quá trình làm liền một hơi!

Bùm bùm bùm!

A Quyên dựa theo yêu cầu của Kim Phi, bắn liên tục ba phát sau đó mới để súng xuống.

Cửu công chúa đưa ánh mắt về phía Châu Nhi, Châu Nhi nhanh chóng chạy ra ngoài.

Một lát sau trở về bẩm báo: “Bệ hạ, ba phát súng đều trúng mục tiêu, trong đó có một phát bắn trúng hồng tâm, khoảng cách hai phát còn lại cũng cách hồng tâm không xa!”

“Ba phát đều trúng mục tiêu, còn có một phát trúng hồng tâm?” Mắt của Cửu công chúa híp lại một cái.

Cái bia chỉ lớn cỡ khuôn mặt, cách hơn mười trượng, ba phát toàn bộ đều bắn trúng mục tiêu, thành tích hoàn toàn khiến cho Cửu công chúa không ngờ tới.

“Đây có là gì, A Quyên biểu diễn tuyệt kỹ của ngươi cho bệ hạ xem!”

Kim Phi cười nói với A Quyên.

A Quyên gật đầu, từ trong hộp đen lấy ra một kính viễn vọng nhỏ gắn lên súng trường.

Sau đó quay đầu lại nhìn, lùi đến cửa nhà kho.

“Châu Nhi, ở phía sau tường treo cái bia lên.” Kim Phi chỉ là tường sau ở nhà kho.

Châu Nhi nhìn tường sau một cái, trong mắt toàn là vẻ không thể tưởng tượng được.

Nhà kho này tuy không lớn nhưng từ cửa trước đến tường sau gần hai mươi trương.

Cách hai mươi trượng, tấm bia chỉ to cỡ khuôn mặt ngay cả móng tay còn không bằng, người có thị lực không tốt e là nhìn cũng không rõ.

Nhưng mà Châu Nhi cũng không nói gì, sau khi hoàn hồn lại vẫn treo bia lên phía tường sau.

Đợi đến khi Châu Nhi cách bia ra, A Quyên lại lần nữa cần súng trường lên.

Nhưng lần này cô ấy không gấp gáp bắn mà nhắm chuẩn sắp gần một nút mới bóp cò.

Theo tiếng súng vang lên, bia ở phía sau tường rõ ràng đã động đậy.

Cửu công chúa nhanh chóng từ trong tay của Châu Nhi nhận lấy kính viễn vọng sau đó cô ấy nhìn thấy trên hồng tâm có một điểm đen nhỏ.

“Bắn cũng quá chuẩn rồi chứ?” Cửu công chúa cảm thán.

Lời nói vừa dứt, Cửu công chúa lại nghe thấy tiếng súng vang, sau đó trên hồng tâm lai xuất hiện một điểm đen mới.

“Lại bắn trúng nữa rồi?” Cửu công chúa không khỏi hít một luồng khí lạnh

Một khẩu súng kíp có thể bắn ra được một chuỗi hạt sắt, một phát có thể bao trùm một mảng lớn.

Vừa nghe Kim Phi nói súng trường nạp sau một lần chỉ có thể bắn được một viên đạn, trong lòng Cửu công chúa còn có chút lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK