Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dùng mỹ nhân lôi kéo các đại thần là thủ đoạn hoàng gia hay dùng.

Trong hoàng cung Đại Khang có cung Tú Nữ, các cô gái ở đó được coi là cung nữ dự bị.

Lúc ông nội của Cửu công chúa làm Hoàng đế thường xuyên phái cung nữ của cung Tú Nữ hầu hạ các đại thần ngủ lại Ngự Thư Phòng, coi như là một phần thưởng đôi bên cùng có lợi.

Cung nữ đã từng hầu hạ đại thần đương nhiên sẽ không được hoàng đế giữ lại trong cung nữa mà đều ban thưởng cho những đại thần đó dẫn về nhà.

Từ nhỏ Cửu công chúa đã lớn lên ở hoàng gia, bị ảnh hưởng rất lớn bởi tư tưởng này, tối hôm qua sau khi rời đi, cô ấy cố ý sai Thấm Nhi tới cung Tú Nữ chọn hai cung nữ tới hầu hạ.

“Người bảo Thấm Nhi sắp xếp hai thị nữ không phải là muốn gây phiền phức cho ta sao? Có thể tìm được hai người cực phẩm như vậy, đúng là làm khó cô ấy rồi!”

Kim Phi nghĩ tới chuyện này lại tức giận.

Hôm qua lúc vừa mới chuẩn bị đi ngủ, Thấm Nhi dẫn hai cung nữ tiến vào, nói là do Cửu công chúa gọi tới hầu hạ.

Dù Kim Phi không cần làm gì, nhưng nhìn cảnh đời một chút thì cũng được chứ?

Sau đó y thật sự bị dao đâm vào mông mà tỉnh dậy.

“Cực phẩm?” Cửu công chúa sửng sốt: “Cái gì cực phẩm?”

“Một người miệng méo, mắt xếch, răng vàng khè, người kia có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng còn đen hơn cả trâu, nếu không phải mặc y phục trắng, ta cũng chẳng thấy người đâu!”

Kim Phi nói: “Đó không phải cực phẩm thì là gì?”

“Hahahaha!”

Cửu công chúa cười chảy nước mắt: “Ai bảo bình thường ngài cứ hay trêu chọc Thấm Nhi, nói không chừng cô ấy không tới cung Tú Nữ mà tới cung Cán Y tìm về cho ngài đó.”

Cung Cán Y là bộ phận tổng hợp của hoàng cung, cung nữ ở đó đều làm việc, không yêu cầu vẻ ngoài, nhưng nhất định phải làm được việc.

“Vậy sau đó ngài xử lý các nàng thế nào?”

Cửu công chúa cười hỏi.

“Còn có thể làm thế nào được nữa, để các nàng đến từ đâu thì về lại chỗ đó thôi.”

Kim Phi đổi tư thế tay, vỗ ngực nói: “Thật ra thì người bảo Thấm Nhi tìm cung nữ tới rất thừa thãi, ta là hạng người như vậy sao?”

“Nói thì hay lắm!”

Cửu công chúa tức giận đánh tay Kim Phi.

“Hừ, dám đánh ta?”

Kim Phi dùng chút sức kéo ngã Cửu công chúa.

“Đừng quậy nữa, có việc quan trọng đây!” Cửu công chúa lại bò dậy: “Vừa nhận được tin người Đông Man bắt đầu phái người qua sông rồi!”

“Bọn họ tới rồi sao?”

Nghe thấy có việc, Kim Phi cũng không làm loạn nữa, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo.

“Không, bị mấy nhân viên hộ tống dùng xe bắn đá bắn chết rồi.”

Cửu công chúa ngồi quỳ trên giường, vừa giúp Kim Phi chỉnh lại vạt áo, vừa trả lời: “Nhưng mà sau đó bọn họ lại phái hai đội ngũ bắt đầu qua sông ở những nơi khác.”

“Xem ra người Đông Man đang rất vội vã!” Kim Phi nói.

Thật ra quân đội chủ lực của người Đông Man hôm qua mới tới gần như đông đủ.

Kim Phi tưởng rằng bọn họ phải nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó mới phái người qua sông, kết quả hôm nay đã bắt đầu rồi.

“Yakimo là một tên cuồng chiến tranh, nếu không phải cách sông Hoàng Hà, nói không chừng hôm qua bọn họ vừa tới đã bắt đầu bao vây thành rồi.” Cửu công chúa nói.

“Diệp Lục Tố?” Kim Phi cười nói: “Không hổ là tới từ thảo nguyên, tới cả tên gọi cũng rất thân thiện với môi trường?”

Đáng tiếc là Cửu công chúa không hiểu ý y, sửa lời: “Không phải Diệp Lục Tố, là Yakimo, Tả Hiền Vương của Vương Đình thảo nguyên. Hôm qua ta đứng trên tường thành đã thấy cờ soái của gã.”

“Người này có lợi hại không?” Kim Phi hỏi.

“Rất lợi hại.” Cửu công chúa nói: “Thảo nguyên có một truyền thuyết lưu truyền rất rộng rãi, lúc gã lưu lạc ở thảo nguyên đã từng bị bầy sói bao vây, gã chỉ dùng một con dao găm đã giết chết hơn trăm con sói to như trâu, gắng gượng sống sót thoát khỏi bầy sói!”

“Truyền thuyết thường là không thể tin được, đừng nói là con sói to như trâu, chỉ một trăm con sói bình thường ở thảo nguyên thôi thì người bình thường cũng không thể nào đối phó được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK