Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dựa theo quy định bình thường, tiêu cục Trấn Viễn không phải là tổ chức của nhà nước, không có quyền dán giấy niêm phong.

Nhưng bây giờ tổ chức mà Cửu công chúa và Hoàng đế tin tưởng nhất không phải là cấm quân, cũng không phải Cục tình báo hay Đại Lý Tự, mà là tiêu cục Trấn Viễn của Kim Phi.

Nếp sống của triều đình Đại Khang lúc trước quả thực rất tệ, Cửu công chúa và Hoàng đế cũng không dám bảo đảm Cục tình báo, Đại Lý Tự và cấm quân có thể trông coi người của mình không lén trộm được hay không.

Loại chuyện này ở Đại Khang quá dễ thấy, gần như có thể nói là một loại quy tắc ngầm.

Cấm quân lúc tịch thu tài sản, sẽ chuẩn bị sẵn túi vải giấu dưới áo choàng từ trước, lúc tịch thu tài sản xong, túi vải của người nào mà không đầy ắp chứ?

Còn về phụ nữ của gia đình bị tịch thu tài sản, kết quả dĩ nhiên cũng không khá hơn chút nào.

Nhưng tất cả mọi người đều biết sau đó các cô ấy sẽ bị đưa đến Giáo Phường Ti, cho nên không ai quan tâm.

Trước quyết định của Hoàng đế và Cửu công chúa, Tần Trấn dĩ nhiên khó chịu trong lòng, nhưng cũng không nói gì.

Lúc trước Thái tử tạo phản, cấm quân không thể nào không biết, nhưng lại không đến cứu viện kịp thời.

Mặc dù nguyên nhân chủ yếu là cha của anh ta là Tần Bành bị ám sát, quyền chỉ huy cấm quân bị nhà họ Phùng cướp mất, nhưng cấm quân vẫn không thể chối bỏ trách nhiệm.

Tần Trấn để tay lên ngực tự hỏi, nếu như anh ta là Trần Cát, trước khi cấm quân hoàn toàn được chỉnh đốn lại, cũng không dám tin tưởng cấm quân nữa, mà sẽ tin tưởng Kim Phi và tiêu cục Trấn Viễn.

Kim Phi mặc dù cao ngạo, còn hơi cà lơ phất phơ, chẳng coi quyền lực của hoàng tộc ra gì, nhưng nếu như không có y và tiêu cục Trấn Viễn thì Trần Cát đã xong đời rồi.

Cộng thêm mối quan hệ với Cửu công chúa, Trần Cát không tin tưởng y thì còn tin tưởng ai được nữa?

Cửu công chúa và Kim Phi ra khỏi nhà họ Ngô, đến nhà tiếp theo.

Nhà tiếp theo là nhà của Thượng thư bộ Lễ, chỉ cách nhà họ Ngô không tới hai dặm, hai người không ngồi xe ngựa, cũng không cưỡi ngựa, mà cùng đi bộ.

"Quốc sư, muốn hủy bỏ tội liên đới thật sao?"

Cửu công chúa vừa đi vừa hỏi: "Chúng ta tịch thu tài sản nhà Ngô Định, đời sau của nhà họ Ngô và cả dòng họ chắc chắn mang lòng oán giận, không diệt cỏ tận gốc, e rằng bọn họ sẽ gây chuyện!"

"Vũ Dương, ta chỉ nói không xét tội liên đới, không nói là không xét xử."

Kim Phi nói: "Người nói xem nếu nghiêm khắc xét xử theo luật pháp, đàn ông nhà họ Ngô có bao nhiêu kẻ không phạm tội? Những người không phạm tội đó, thật sự sẽ hận chúng ta sao?"

"E là không có bao nhiêu người." Cửu công chúa lắc đầu.

Những năm nay thế lực của Ngô đảng ở trong triều càng ngày càng lớn, việc nhà họ Ngô làm cũng càng ngày càng ngang ngược.

Nếu như nghiêm khắc xét xử, đàn ông con trai nhánh chính nhà họ Ngô không ai thoát nổi, cũng sẽ phát hiện ra vài tên từ nhánh phụ.

"Đàn ông con trai nhánh phụ không bị xét xử, bọn họ thật sự sẽ oán hận chúng ta sao?" Kim Phi hỏi lần nữa.

Cửu công chúa nghe vậy, lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh: "Ta hiểu rồi."

Đàn ông con trai nhánh phụ không bị xét xử của nhà họ Ngô, chắc chắn không được nhà họ Ngô trọng dụng.

Không được trọng dụng, không chỉ không có quan hệ tốt, thậm chí còn có mâu thuẫn với nhánh chính nhà họ Ngô.

Người như vậy, đương nhiên sẽ không vì nhà họ Ngô mà chống lại triều đình.

Thế nên trong mắt Kim Phi, ai làm sai người ấy chịu tội, tội liên đới không cần thiết, cũng không có ý nghĩa.

Cho dù thật sự có người của nhà họ Ngô may mắn còn sống sót oán hận Kim Phi, y cũng không quan tâm.

Lúc vẫn còn Ngô Định, Kim Phi còn không sợ nhà họ Ngô, huống hồ nay Ngô Định đã bị bắt, Ngô đảng đã bị tiêu diệt?

Muốn rèn sắt thì bản thân phải cứng, cách tốt nhất để khiến đối thủ khiếp sợ là tự mình mạnh mẽ.

"Hủy bỏ tội liên đới thì hủy đi..."

Cửu công chúa đang nói được một nửa, Thấm Nhi bên cạnh đột nhiên đè cô ấy xuống.

Bắc Thiên Tầm cũng đè Kim Phi xuống.

"Địch tấn công! Bảo vệ tiên sinh, bảo vệ điện hạ!"

Đại Lưu quát một tiếng, lập tức dẫn đội cận vệ vây quanh Kim Phi và Cửu công chúa.

Tần Minh dẫn hộ vệ của Cửu công chúa, vây bên ngoài đội cận vệ.

Giây tiếp theo, mấy chục mũi tên lao tới!

Nhưng cho dù là đội cận vệ của Kim Phi hay đội hộ vệ của Cửu công chúa đều mặc giáp đen, mũi tên bắn vào người bọn họ chỉ nhột giống như bị cù lét.

"Giết!"

"Bắt sống Kim Phi! Bắt sống Trần Văn Nhi!"

Hàng trăm người đeo mặt nạ lao ra từ sân đối diện, vung trường đao xông về phía Kim Phi và Cửu công chúa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK