Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đã không kịp nữa rồi.

“Cười cái đầu nhà ngươi”.

Đại Lưu đứng dậy nhắm vào mông của cận vệ đạp một cước, sau đó tức giận quay vào phòng.

Lần này anh ta không dám đứng ở cửa nữa mà đi tìm một góc cách xa Thấm Nhi nhất.

Kim Phi cũng biết đạo lý thấy được rồi thì thu tay, thấy Đại Lưu không sao cả, y mỉm cười gắp một cái bánh bao để vào trong bát của Cửu công chúa: “Điện hạ, ăn bánh bao đi!”

Cửu công chúa cũng mượn nước đẩy thuyền, khôi phục lại dáng vẻ bình thường, mỉm cười nói: “Đa tạ tiên sinh!”

“Điện hạ đừng khách khí.”

Lúc này Kim Phi mới hỏi: “Điện hạ có thể tiết lộ rốt cuộc người đã sắp xếp như thế nào không?”

Nói đến việc chính, sắc mặt của Cửu công chúa cũng trở nên thận trọng.

Cô ấy đặt đũa xuống nói: “Tiên sinh, mưu đồ việc lớn giống như hầm canh, không thể vội vàng. Vậy nên bây giờ chúng ta phải bình tĩnh, yên tâm chờ đợi!”

“Chờ cái gì?” Kim Phi nhíu mày hỏi.

“Chờ thư hồi âm của Hâm Nghiêu ca ca.”

Cửu công chúa nói: “Đám người này là đại diện của gia tộc bọn chúng, có thể điều động lực lượng vô cùng đáng sợ. Chúng ta không hành động thì thôi, một khi đã hành động, tất nhiên phải có thủ đoạn hoàn hảo!”

Nếu không, để cho bọn chúng trốn về kinh thành, đừng nói là tiên sinh với bổn cung, đến cả phụ hoàng muốn động đến bọn chúng cũng phải suy nghĩ thật cẩn thận!

“Điện hạ nếu đã nói vậy, chắc hẳn là đã có sách lược vẹn toàn rồi phải không?”

“Để đối phó với đám người này, không ai dám đảm bảo rằng có sách lược vẹn toàn, chỉ là có chút manh mối”.

Cửu công chúa lắc đầu: “Bổn cung đã truyền tin đến Tây Xuyên, còn phải xem Hâm Nghiêu ca ca sẽ trả lời như nào, cho nên mới nói cần phải đợi.”

Kim Phi nghe vậy, khẽ gật đầu.

Bọn quyền quý chắc chắn sẽ phái người giám sát làng, chỉ cần bọn họ có động tĩnh, đối phương sẽ biết ngay.

Một khi đối phương đã bỏ trốn, thì kế hoạch sẽ thất bại.

Kim Phi buổi sáng khi nghĩ lại kế hoạch, cũng lo lắng về vấn đề này.

Y vốn định để cho nhân viên hộ tống cải trang thành đội buôn, lén trốn khỏi làng.

Nhưng cách này quá dễ bị phát hiện, Kim Phi vẫn đang do dự có nên làm hay không?

Nếu Cửu công chúa đã có tính toán khác, Kim Phi không thể làm gì khác ngoài chờ đợi, trước tiên cứ chờ thư hồi âm của Khánh Hâm Nghiêu rồi nói sau.

Bên trong thành Tây Xuyên, đám quyền quý cãi nhau đến tận trưa, cuối cùng vẫn nghe theo sự chủ trì của Đại thái giám mới quyết định được chi tiết tất cả các kế hoạch.

Đại thái giám lại hỏi lại tất cả mọi người một lượt, xác nhận tất cả đều biết được mình phải làm gì mới tuyên bố tan họp.

Đám quyền quý vừa đi từ điểm họp bí mật ra, còn chưa kịp triển khai kế hoạch đã thấy quản gia nhà mình vội vàng chạy như bay đến.

“Đại nhân, không xong rồi, quân Uy Thắng phong tỏa cổng thành rồi!”

“Quân Uy Thắng dựa vào đâu mà phong tỏa cửa thành?”

Từ mập nhảy dựng lên.

"Quân Uy Thắng nói có người đã phát hiện ra kỵ binh Cao Nguyên bên ngoài thành." Quản gia trả lời.

"Kỵ binh Cao Nguyên?" Tất cả quyền quý đều kinh hãi: "Làm sao bây giờ?"

Nghe nói Đan Châu và thủ lĩnh Cao Nguyên Gada có mối quan hệ như người một nhà, trong trận chiến ở dốc Đại Mãng, Đan Châu bị Đại Tráng và Hầu Tử dẫn đầu chiến đội áo giáp đen đột nhập vào trại đoạt ấn soái, chém bay đầu trên chiến trường, rất có khả năng Gada dẫn người đến báo thù.

Bây giờ Kim Phi và Cửu công chúa không ở Tây Xuyên, Khánh Hâm Nghiêu lại bị bọn họ cắt chức, ai sẽ chống lại kỵ binh Cao Nguyên đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK