Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà họ Đường trúng kế, nhà tan cửa nát.

Thiếu gia độc ác lại đến đe dọa Đường Hiểu Hiểu, nhưng Đường Hiểu Hiểu yêu tướng quân sâu đậm, thà chết chứ không nghe theo, sau đó được thị nữ giúp đỡ chạy trốn.

Tướng quân ở biên cương xa xôi biết tin người yêu gặp nạn nên nhanh chóng dẫn quân chạy về, tìm thấy Đường Hiểu Hiểu đang gặp khó khăn ở nơi hai người lần đầu hẹn hò.

Vừa lúc thiếu gia độc ác cũng dẫn nô lệ đến tìm được hai người, tướng quân rất tức giận, đuổi theo thiếu gia độc ác hàng trăm dặm, y đã chiến đấu hết mình với các hộ vệ của thiếu gia độc ác bên bờ sông.

Thiếu gia độc ác nhân lúc hộ vệ giữ chân tướng quân bỏ mặc hộ vệ của mình mà chạy trốn đến Giang Nam.

Sau đó đi khắp nơi hủy hoại thanh danh của tướng quân.

Ở những năm thiếu các hoạt động giải trí trầm trọng này, câu chuyện về tướng quân máu sắt, tài nữ giai nhân và thiếu gia độc ác kinh thành quả thật không phổ biến lắm.

Cộng thêm mối thù dân tộc giữa Đại Khang và Đảng Hạng quả thật tăng thêm kích thích.

Lúc đầu chỉ là người kể chuyện mà Đường Tiểu Bắc mua kể lại, sau đó những người kể chuyện khác thấy câu chuyện rất thu hút, có thể giành được không ít tiền thưởng nên cũng chủ động gia nhập.

Thời đại này không có tivi, không có báo, người kể chuyện là phương tiện dư luận tốt nhất.

Dưới sự tuyên truyền của họ, chẳng mấy chốc người dân quận Ba Lăng đã thay đổi cái nhìn về Kim Phi.

“Nghe nói gì chưa? Trước kia chúng ta đổ oan cho Kim tướng quân rồi, y mua lương thực là để cứu trợ đấy”.

“Đúng thế, đều tại Chu Văn Viên chết tiệt đó, bịa đặt ra để gạt chúng ta”.

“Mấy người kể chuyện đó chỉ đang kể chuyện, chưa chắc là thật, các ngươi đừng tin”.

“Mấy câu chuyện về Kim tiên sinh là thật, con trai ta đang đi học, thầy dạy nó mấy bài thơ tặng người dân chúng ta. Thầy đã nói mấy bài thơ này đều do Kim tiên sinh viết”.

“Có phải bài thơ làm cỏ trong buổi trưa gì đó không? Con trai ta về cũng đọc cho ta nghe”.

“Chuyện chinh chiến cũng là sự thật, anh họ ta đánh nhau với người Đảng Hạng ở phía bắc, y đã về nhà vào năm nay, hôm qua ta đã hỏi rồi, Kim tướng quân thật sự đã dẫn dắt Thiết Lâm Quân đánh bại người Đảng Hạng ở phía bắc. Những người đi làm lính ở phía bắc đều biết, không tin thì ngươi về nghe ngóng thử xem”.

“Đúng đấy, ta cũng hỏi rồi, là sự thật, ta nghe nói Kim tướng quân đánh cho người Đảng Hạng không dám ngóc đầu lên, kết quả tên Chu Văn Viên chết tiết lại đi khắp nơi nói xấu cho Kim tướng quân, lừa gạt bệ hạ, hại tướng quân mất chức”.

“Đúng thế, nếu Kim tướng quân còn ở biên cương, người Đảng Hạng sẽ bị đánh cho bỏ chạy, chúng ta cũng không cần nộp nhiều thuế như thế”.

“Nghe nói tên Chu Văn Viên chết tiệt đang ở quận Ba Lăng chúng ta à?”

“Ừ, cái tên khập khiễng thích đến Cửu Tiêu Lâu đó chính là Chu Văn Viên”.

“Thì ra là hắn, sau này để ta gặp lại hắn, chắc chắn sẽ nhổ nước bọt vào mặt hắn”.

Câu chuyện của Đường Tiểu Bắc chỉ là phóng đại sức mạnh cá nhân của Kim Phi và miêu tả sự đẹp đẽ của thiên nhiên, thật ra đa phần đều là thật.

Người dân tìm đến các cựu binh phía Bắc trở về trong năm nay nghe ngóng thì có thể biết được đâu là thật, đâu là giả.

Biết được Kim Phi đã từng đánh bại người Đảng Hạng thật, cộng thêm rất nhiều bài thơ làm bằng chứng, mọi người lập tức tin vào cả câu chuyện này.

Dù sao người kể chuyện cũng không viết được thơ hay như vậy.

Kim Phi nhanh chóng trở thành người nổi tiếng ở quận Ba Lăng, danh tiếng cũng tăng lên.

Còn Chu Văn Viên thì ngược lại, mấy ngày nay đã trở thành tên ác ma kinh thành danh tiếng thối nát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK