Rõ ràng lúc này bà cụ Sở đang đứng bên bờ vực của sự bùng nổ.
"Cuối cùng hai đứa cũng về rồi”.
Bà cụ Sở chống gậy đứng dậy, cười híp mắt nhìn Sở Hạ Vũ và Lâm Hữu Triết.
"Bà nội, hợp đồng đã ký xong, bà xem đi ạ”.
Sở Hạ Vũ không ngốc, cô biết chắc chắn bà cụ Sở sẽ không chịu để yên chuyện ép bà cụ xin lỗi, thế là cô giành thời cơ đưa bản hợp đồng cho bà cụ trước.
Bà cụ Sở cầm lấy liếc nhìn, vẻ mặt giận dữ mới tiêu tan được vài phần.
Nhưng sau đó bà cụ Sở lại nói: "Hạ Vũ, lúc cháu còn nhỏ bà nội đã từng nói, người ăn được bao nhiêu cơm thì phải xem sức ăn của mình thế nào, cháu còn nhớ chứ?"
"Cháu nhớ ạ”.
Sở Hạ Vũ vội gật đầu.
"Vậy cháu nghĩ, dựa vào bất động sản Duyệt Tâm sắp phá sản của cháu thì có thể ăn được miếng bánh ngọt công viên tưởng niệm này hay không?"
Bà cụ Sở cười khẩy, chậm rãi nói.
"Dự án này chỉ riêng giai đoạn đầu tư ban đầu cũng đã cần ba mươi triệu tệ, bà nghĩ hiện giờ số tiền mà bất động sản Duyệt Tâm có thể có cũng chưa tới một trăm nghìn tệ, đúng không?"
"Việc này...”
Sắc mặt Sở Hạ Vũ trắng bệch, cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Lâm Hữu Triết lạnh lùng nhìn tất cả mọi chuyện, tiến lên phía trước nói: "Chuyện này không cần bà lo lắng, chúng tôi có thể đi kéo vốn đầu tư”.
"Kéo vốn đầu tư ư?"
Bà cụ Sở cười giễu cợt: "Cậu cho rằng cậu muốn có vốn là người khác sẽ đầu tư sao? Một miếng bánh ngọt béo bở như vậy, mấy công ty lớn khác hoàn toàn có khả năng nuốt chửng, tại sao bọn họ vô duyên vô cớ phải chia lợi nhuận cho công ty bất động sản Duyệt Tâm chứ?"
"Vậy ý của bà là gì?"
Lâm Hữu Triết cũng cười khẩy hỏi lại.
Anh rõ rồi, ký được hợp đồng vẫn chưa đủ, bây giờ màn kịch mới chính thức bắt đầu.
“Ý của tôi là Sở Hạ Vũ nhường dự án này ra, giao cho Sở Văn Xương phụ trách”.
"Công ty bất động sản Sách Viễn của Văn Xương là công ty bất động sản xếp hạng nhất nhì ở Giang Thành, không chỉ có đủ tiền vốn, kỹ thuật cũng nổi trội, chắc chắn có thể tiếp nhận dự án này được”.
Sở Văn Xương đang gục đầu đứng một bên, cho rằng bản thân hoàn toàn không còn hy vọng nào nữa, đột nhiên mở to hai mắt, khuôn mặt tràn đầy vẻ bất ngờ.
Đây gọi là bị dồn đến đường cùng lại tìm thấy lối thoát!
Vốn dĩ hắn cho rằng vì chuyện lần này chắc chắn hắn sẽ bị dạy dỗ một trận, kết quả bà cụ Sở lại không chỉ không dạy dỗ hắn mà còn muốn giao dự án lớn cho hắn phụ trách, đúng là bà nội thân yêu của hắn!
"Dựa vào đâu cơ chứ?"
Ánh mắt Lâm Hữu Triết lạnh lùng, lớn tiếng chất vấn.