Mục lục
Truyện: Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (full) - Tác giả: Tứ Đạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ai nấy đều rất sốc, không ngờ bản gốc lại nằm trong tay Nhạc Khải, bảo sao gã dám đứng lên vạch trần.  

 

“Nếu vậy, mời cậu Nhạc mang ra cho mọi người được chiêm ngưỡng bản gốc mà cậu nói là như nào đi!”  

 

Sắc mặt Giang Hải trở nên khó coi, gằn từng chữ một.  

 

Ông ta đã nghiên cứu về thư pháp mấy chục năm, bức thư pháp mà Lâm Hữu Triết mang ra đấu giá là do chính ông ta thẩm định cùng với mấy vị tiền bối trong giới.  

 

Chắc chắn là bản gốc!  

 

Vậy mà giờ lại bị một thằng miệng còn hôi sữa nói đó là giả.  

 

Vậy chẳng khác nào giáng cho ông ta, mà hơn hết là những vị tiền bối kia một cú đau hay sao?  

 

“Mọi người chớ vội”.  

 

Trong lòng Nhạc Khải đã dự tính sẵn: “Trước đây tôi đã đưa bức vẽ gốc cho một vị tiền bối, tôi đã gọi cho người đó và họ sẽ qua đây ngay thôi”.  

 

Vừa dứt lời, hai bóng người bước đến.  

 

Bọn họ chính là hai vợ chồng Tần Hương Lan.  

 

“Tiểu Khải, cô đã mang bức vẽ mà cháu cần đến đây rồi!”  

 

Tần Hương Lan vừa bước vào thì cảm nhận được ánh mắt đều đang đổ dồn về phía bà ta, nên ngạo nghễ ngẩng đầu ưỡn ngực.  

 

Bà ta bước chậm rãi lên khán đài, nhưng lúc này lại nhìn thấy Sở Hạ Vũ đang ở cùng Lâm Hữu Triết.  

 

Lúc này bà ta không kìm được cơn giận, chỉ thẳng vào mặt Lâm Hữu Triết hét lớn: “Thằng sao chổi Lâm Hữu Triết kia mày có cút ra khỏi đây mau không, ai cho mày đến phá hoại bữa tiệc này hả, không tự biết lượng sức mình hay sao mà dám vác cái mặt đến đây?”  

 

“Mẹ!”  

 

Sở Hạ Vũ lập tức đứng dậy, cô vốn định nói cho Tần Hương Lan biết hôm nay Lâm Hữu Triết ở đây với tư cách là khách mời danh dự, thân phận của anh còn hơn những vị khách khách nhiều.  

 

Mà giờ Tần Hương Lan nói anh là rác rưởi, vậy chả phải bảo mấy vị khách kia còn chẳng bằng rác rưởi hay sao?  

 

Đúng như dự đoán, đám khách kia thấy Tần Hương Lan nói vậy ai nấy đều tỏ ra không vui.  

 

Tần Hương Lan đã không hiểu lại còn trợn mắt nhìn Sở Hạ Vũ nói: “Con im miệng cho mẹ, ở đây có chỗ để con lên tiếng hay sao?”  

 

“Con gái mẹ có điểm gì kém cỏi chứ, mẹ cũng tìm mối tốt cho con, vậy mà con cố tình dây dưa với cái thằng trời đánh này, có khác nào muốn chọc tức bố mẹ!”  

 

“Thưa bà, xin bà hãy giữ lời ăn tiếng nói!”  

 

Người phụ trách an ninh tiến đến ngăn bà ta lại.  

 

Tần Hương Lan dựa vào có ba người nhà họ Nhạc ở đây, nên không coi ai ra gì: “Mấy người bảo tôi lắm lời sao?”  

 

“Ngược lại tôi còn đang muốn hỏi mấy người là ai đã đồng ý cho thằng rác rưởi này đến đây ấy chứ. Một thằng sao chổi mà lại được mời đến với tư cách khách mời danh dự, mấy người mù hết rồi à!”  

 

Nghe bà ta nói vậy ai nấy im bặt.  



Mọi người dồn hết sự chú ý về phía Giang Hải. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK