Thật ra suy nghĩ của bọn họ rất đơn giản, để Sở Hạ Vũ lội nước đi trước, xem thái độ của tập đoàn "Diệt Lâm" như thế nào.
Nếu bên đó dễ làm việc thì với năng lực ưu tú của bọn họ, tuyệt đối có thể hợp tác được.
Còn nếu thái độ bên ấy cương quyết thì để một mình Sở Hạ Vũ chịu trận là được rồi, bọn họ cũng đâu có ngốc!
"Vậy được, Hạ Vũ, cháu đi thử xem”.
Bà cụ Sở liếc mắt nhìn Sở Hạ Vũ, nói với giọng điệu không thể từ chối.
Sắc mặt Sở Hạ Vũ trắng bệch, khóe miệng nhếch lên nhưng không biết nói gì.
Ở đây ai cũng là người thân của cô, nhưng kết quả không một ai quan tâm đến cảm nhận của cô, hỏi cô có bằng lòng hay không.
"Hạ Vũ, đồng ý đi, không sao đâu”.
Lúc này, Lâm Hữu Triết ghé sát vào tai cô khẽ nói.
Sở Hạ Vũ cảm thấy chua chát trong lòng, nhưng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Những ánh mắt hóng hớt cười cợt xung quanh như những mũi dao nhọn, không ngừng đâm sâu vào tim cô, bữa tiệc kết thúc từ bao giờ Sở Hạ Vũ cũng không hay biết.
Chờ đến lúc cô định thần lại thì đã về tới cửa nhà mình.
"Này tên sao chổi nhà mày, tao nói cho mày biết, cho dù mày có phải đi bán máu hay bán nội tạng thì tháng này cũng phải kiếm cho công ty của Hạ Vũ đủ năm triệu tệ, nếu cuối cùng còn hại bọn tao ngay cả nhà cũng không có để ở thì đời này của mày đừng mơ gặp lại Hạ Vũ!"
Trước cửa biệt thự, Tần Hương Lan gầm lên với Lâm Hữu Triết.
Lâm Hữu Triết gật đầu: "Cô yên tâm ạ, chuyện cháu đã hứa nhất định sẽ làm được”.
Tần Hương Lan tức giận hừ một tiếng, quay người đi vào nhà.
"Hạ Vũ, chúng ta đi dạo một chút nhé?"
Lâm Hữu Triết nắm lấy tay cô.
Sở Hạ Vũ mặc dù tức giận vì Lâm Hữu Triết lại khoác lác nhưng cuối cùng anh cũng là người đàn ông cô yêu sâu đậm nên cô không thể phớt lờ anh được.
"Hữu Triết, anh có biết lần này thật sự đã chuốc lấy phiền phức lớn rồi không?"
"Một tháng năm triệu tệ, cho dù có cố đến mức nào em cũng không thể đạt được mức lợi nhuận này, anh thật sự hại gia đình em thảm rồi!"
Sau khi đi được một đoạn, Sở Hạ Vũ không kiềm chế nổi, cuối cùng cũng nói ra.
Lâm Hữu Triết khẽ cười: "Bi quan như vậy làm gì chứ, ngày mai em tới tập đoàn "Diệt Lâm" thử đi, nói không chừng lại thu được kết quả tốt”.
"Sao lại dễ dàng như vậy chứ?"
Sắc mặt Sở Hạ Vũ trở nên u ám.
"Mấy ngày nay em cũng để ý tới tập đoàn này rồi, trước chúng ta cũng đã có rất nhiều doanh nghiệp lớn muốn tới tận nơi để tìm mối hợp tác, nhưng không có một doanh nghiệp nào thành công cả, có thể thấy tập đoàn "Diệt Lâm" có yêu cầu cao tới mức nào”.