"Thứ cặn bã này cứ để tôi xử lý".
Tiền bối Mã lạnh lùng nói.
"Cảm ơn tiền bối Mã!"
Cả nhà họ Tiêu vui như báo được mối thù lớn, mặt mày ai nấy đều hào hứng.
Tiền bối Mã của Thiên Nghĩa Hội mà ra tay thì Lâm Hữu Triết chắc chắn sẽ tiêu đời rồi!
Cùng lúc đó, Lâm Hữu Triết đang ở tập đoàn Diệt Lâm nghe Long Diệu báo cáo tình hình nhà họ Lê và nhà họ Nhạc ở tỉnh.
Bỗng nhiên, trợ lý của Long Diệu gõ cửa đi vào.
"Chủ tịch Long, bảo vệ dưới tầng nhận được một bức thư, người gửi thư có nhắn anh ta họ Tiêu, còn nhắn nhủ bảo vệ nhất định phải đưa bức thư này cho anh Lâm".
"Đưa thư cho tôi, anh ra ngoài đi".
Long Diệu cầm lấy bức thư rồi đưa cho Lâm Hữu Triết.
Vừa mở thư ra xem, ánh mắt Lâm Hữu Triết thoáng qua vẻ bất ngờ.
"Anh Lâm, trong đó ghi gì vậy?"
"Cậu tự xem đi".
Lâm Hữu Triết nói.
Long Diệu cầm bức thư xem xong cũng sững người.
"Là Thiên Nghĩa Hội sao?"
"Cậu biết tổ chức này à?"
Lâm Hữu Triết hỏi.
"Tôi cũng biết chút ít, thời gian gần đây tôi cũng nghe theo anh, đi điều tra các gia tộc có tiếng ở tỉnh, sau đó phát hiện ra Thiên Nghĩa Hội là tổ chức lớn đứng đằng sau các gia tộc này".
"Tổ chức này liên hiệp tất cả các gia tộc lớn mạnh lại với nhau, tạo thành hai phe sáng tối".
"Các thế lực ngầm ở tỉnh sẽ hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Thiên Nghĩa Hội, còn các thế lực ngoài sáng chỉ bị Thiên Nghĩa Hội can thiệp vào một vài phương diện".
"Ra là vậy".
Lâm Hữu Triết khẽ gật đầu.
Xem ra lần này nhà họ Tiêu đã tìm được người chống lưng, đến tìm anh để báo thù đây.
Bức thư này chỉ viết có hai câu hẹn anh trưa mai đến quỳ trước cửa nhà họ Tiêu chờ chết.
Nếu không làm theo yêu cầu thì ngay cả Lâm Hữu Triết anh cũng khó mà chống chọi được cơn thịnh nộ của Thiên Nghĩa Hội!
"Anh Lâm, chuyện này anh giao cho tôi đi!"
Long Diệu lạnh giọng nói.
Bọn họ mà cũng có tư cách bắt chiến thần Hữu Triết quỳ xuống trước mặt sao?
"Không cần đâu, chuyện nhà họ Tiêu, tôi tự giải quyết, cậu cứ tiếp tục điều tra nhà họ Nhạc và nhà họ Lê đi".