“Bà nội à, tên Lâm Hữu Triết đó rõ ràng là muốn dồn nhà họ Sở chúng ta vào chỗ chết, hắn đúng là một kẻ gây họa!”
Sở Văn Xương ở bên cạnh tức giận giậm chân, hoàn toàn không nghĩ đến việc tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Ngược lại khóe miệng Tần Hương Lan lại nở nụ cười, bà ta khá hài lòng với hành động cúp điện thoại vừa nãy của Lâm Hữu Triết. Đám người nhà họ Sở thật sự cho rằng nhà bọn họ dễ bắt nạt, muốn làm gì thì làm sao?
Lúc này, bà cụ Sở lên tiếng.
“Được rồi, lúc này không phải lúc so đo với Lâm Hữu Triết, cậu ta vừa nói, muốn Hạ Vũ ký hợp đồng thì phải trả lại thứ thuộc về nó, vậy thì trả lại bất động sản Duyệt Tâm đi!”
“Gì cơ, không được đâu!”
Sở Văn Xương vội vàng gào mồm lên.
Bất động sản Duyệt Tâm là công ty hợp tác trực tiếp với tập đoàn Diệt Lâm, sau này chắc chắn sẽ là một trong số gia sản phát triển nhất của nhà họ Sở, nếu nhường cho Sở Hạ Vũ thì hắn sẽ tổn thất bao nhiêu tiền chứ!
“Nếu không thì cháu có cách gì, cháu có thể ký được hợp đồng không?”
Bà cụ trừng mắt, cây gậy trong tay gõ cộc cộc xuống sàn nhà.
Sở Văn Xương lập tức cúi đầu, không dám lên tiếng.
Sau đó, Sở Hán Trung lại gọi điện thoại cho con gái, nói về chuyện này.
Nhưng không ngờ Lâm Hữu Triết lại nói: “Trả lại bất động sản Duyệt Tâm vẫn chưa đủ, bảo bà cụ Sở xin lỗi Hạ Vũ, sau đó trừng phạt Sở Văn Xương thì Hạ Vũ mới đồng ý ký hợp đồng!”
“Cái gì, muốn tôi xin lỗi Sở Hạ Vũ ư?”
Bà cụ Sở ngồi bên cạnh nghe, vừa nghe thấy vậy cũng suýt ngất xỉu.
Bà ta trợn mắt, thở hổn hển nói: “Phản rồi, làm phản hết rồi, Lâm Hữu Triết, cậu quá coi trọng bản thân rồi đấy!”
“Dám bảo tôi xin lỗi cháu nội mình ư?”
“Cậu đưa máy cho Hạ Vũ đi!”
“Không cần!”
Giọng điệu Lâm Hữu Triết vẫn lạnh lùng: “Tôi là chồng của Hạ Vũ, tôi có thể đại diện cho cô ấy, bà không xin lỗi thì hợp đồng kia vốn dĩ bảo ai ký thì để người đó đi ký đi, chúng tôi đi dạo tiếp đây”.
Dứt lời, anh định cúp điện thoại.
"Đợi đã!"
Bà cụ Sở trầm giọng nói, trên trán nổi lên cả gân xanh.
"Tôi... xin lỗi!"
Bà ta nghiến răng nghiến lợi, chậm chạp thốt ra ba chữ.
Lúc này Lâm Hữu Triết mới hài lòng đưa điện thoại cho Sở Hạ Vũ.
"Bà nội, cháu là Hạ Vũ đây”.
Giọng nói căng thẳng của Sở Hạ Vũ truyền tới.
Bà cụ Sở hít vào một hơi thật sâu, khó khăn nặn ra một nụ cười.