Mục lục
Truyện: Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (full) - Tác giả: Tứ Đạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bà cụ đập tay vịn, đứng bật dậy.  

 

Sở Văn Xương nhân cơ hội kể lại câu chuyện đã chuẩn bị từ trước, sợ bà cụ không tin, hắn còn gọi người vào giúp làm chứng.  

 

Nếu Sở Hạ Vũ có mặt ở đây, cô nhất định có thể nhận ra người mà Sở Văn Xương mời đến chính là cô nhân viên lễ tân vừa bị đuổi việc.  

 

Cô lễ tân lấy thẻ nhân viên ra để chứng minh thân nhận, rồi vòng vo giúp Sở Văn Xương nói dối.  

 

Còn nói Sở Văn Xương trong cái khó ló cái khôn, thay đổi cái nhìn của tập đoàn Diệt Lâm về nhà họ Sở, cuối cùng giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Diệt Lâm.  

 

Bà cụ nghe vậy vừa giận vừa vui, vội vàng nói với Sở Văn Xương: “Cháu trai ngoan, lần này cháu đã lập công lớn, cháu muốn phần thưởng gì?”  

 

Sở Văn Xương tròn mắt nói: “Bà nội, cháu không cần gì khác, cháu chỉ cần công ty bất động sản dưới tên Sở Hạ Vũ thôi!”  

 

“Được, bà nội đồng ý với cháu!”  

 

Bà cụ vui vẻ đồng ý rồi lấy điện thoại ra gọi điện cho Sở Hán Trung.  

 

Đầu bên kia điện thoại, Sở Hạ Vũ đang kể cho gia đình cô nghe về những gì đã xảy ra hôm nay, lúc biết tin dự án đã đàm phán thành công, Sở Hán Trung và Tần Hương Lan vô cùng vui mừng.  

 

Nhưng một giây sau, điện thoại của Sở Hán Trung đổ chuông.  

 

Ông ta vừa nghe máy, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.  

 

 

 

“Sao vậy bố?”  

 

Sở Hạ Vũ sốt sắng nhìn bố mình.  

 

“Hạ Vũ, vừa nãy bà nội con gọi tới, nói là muốn lấy lại công ty bất động sản Duyệt Tâm”.  

 

Giọng Sở Hán Trung run rẩy.  

 

“Ông nói gì cơ?”  

 

Tần Hương Lan đứng bật dậy, nhìn chồng mình chằm chằm: “Bà ấy dựa vào đâu mà đòi thu hồi bất động sản Duyệt Tâm? Hạ Vũ vừa đàm phán thành công dự án với tập đoàn Diệt Lâm thì bà ấy đòi thu hồi công ty, qua cầu rút ván cũng có mức độ thôi chứ, ông không hỏi bà ấy lý do vì sao ư?”  

 

“Tôi…”  

 

Sở Hán Trung đáp lời: “Ban nãy tôi chưa kịp định thần lại nên vẫn chưa hỏi thì mẹ đã cúp điện thoại rồi”.  

 

“Tức chết tôi mất, sao ông lại hèn nhát thế, gả cho ông đúng là tôi xui xẻo tám đời!”, Tần Hương Lan nổi điên, bấu lấy cổ áo Sở Hán Trung cấu xé.   

 

Sắc mặt Sở Hạ Vũ trắng bệch, hồi lâu sau cô đứng bật dậy, lao ra khỏi cửa.  

 

Cô phải đi tìm bà nội để hỏi cho rõ ràng, tại sao lại vô duyên vô cớ thu hồi bất động sản Duyệt Tâm, đây là nơi cô chuẩn bị cố gắng xây dựng sự nghiệp, sao có thể nói lấy lại là lấy luôn được?  

 

Càng huống hồ, cô vừa đàm phán thành công một dự án lớn, nếu bị thu hồi thì dự án kia không còn liên quan gì đến cô sao?  

 

Nhưng khi cô vừa đến nhà họ Sở thì lại bị quản gia thông báo rằng, bà cụ Sở không muốn gặp cô.  

 

“Cô ba hãy quay về đi, bà cụ đã nghỉ ngơi rồi”.  



Quản gia tươi cười nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK