Sắc mặt ông ta tái nhợt, lớn giọng hét lên: “Lập tức chuẩn bị xe, tôi phải đến Cục Chấp pháp, còn nữa gọi điện cho Tạ Anh Minh, nếu để chiến thần chịu chút ấm ức nào ở chỗ ông ta thì đợi đầu rơi xuống đất đi!”
Trên dưới phủ chủ tịch tỉnh, đều náo loạn cả lên.
Lúc này, Lâm Hữu Triết đang nhắm mắt lại, ngồi trong phòng thẩm vấn.
Ở trước mặt anh, Tiền Đức Hỷ đang bắt chéo chân, nhàn nhã cắt móng tay.
“Nói đi, phạm phải tội gì?”
Tiền Đức Hỷ liếc xéo Lâm Hữu Triết, lạnh lùng nói.
Lâm Hữu Triết không nói lời nào.
Tiền Đức Hỷ cười khẩy, nói: “Loại người cứng mồm như cậu tôi đã gặp nhiều rồi, nhưng một lát sau cậu sẽ không thể tiếp tục cứng mồm được nữa”.
“Nếu đợi đến khi tôi đích thân ra tay tra hỏi thì cậu muốn sống cũng không được, muốn chết cũng chẳng xong đâu!”
Lâm Hữu Triết vẫn không lên tiếng.
Tiền Đức Hỷ không còn kiên nhẫn được nữa, hắn cầm một khẩu súng điện từ trong góc, đi thẳng về phía Lâm Hữu Triết.
“Xem ra không cho cậu nếm một chút đau đớn, cậu sẽ không biết thế nào là lễ độ”.
Súng điện nhắm thẳng vào Lâm Hữu Triết.
Nhưng trong giây phút sắp chạm tới lại ngừng lại.
Chỉ thấy Lâm Hữu Triết không biết đã mở mắt từ lúc nào, lạnh lùng nhìn chằm chằm đội trưởng đội bảo vệ trước mắt.
“Thứ nhất, anh không phải là người của Cục Chấp pháp, tôi không có nghĩa vụ phải trả lời câu tra hỏi của anh”.
“Thứ hai, không hợp ý thì muốn dùng hình, trong mắt anh còn có luật pháp của Hạ Quốc không hả?”
Sau đó anh hơi dùng sức, Tiền Đức Hỷ bay thẳng ra ngoài.
“Chết tiệt, lại dám ra tay với ông đây?”
Tiền Đức Hỷ giận dữ, hắn đứng dậy mắng nhiếc: “Ở đây, tôi là luật pháp của Hạ Quốc, cậu đắc tội với nhà họ Tào, còn muốn bình yên vô sự rời khỏi Cục Chấp pháp sao?”
“Người đâu!”
Hắn rống lên, bên ngoài lập tức có mấy bảo vệ xông vào.
“Toàn bộ xông lên cho tôi, hôm nay tôi muốn lột lớp da của hắn!”
Mặt mày Tiền Đức Hỷ hung tợn hét lên.
Đám bảo vệ nghe lệnh, lần lượt lao về phía Lâm Hữu Triết.
Vẻ mặt Lâm Hữu Triết vẫn rất bình tĩnh, chỉ một cú đá xoay, cả năm tên bảo vệ đều ngã xuống đất, miệng nôn ra máu.
Lại thêm một cú đấm, bốn tên bảo vệ đã bay ra ngoài, không biết còn sống hay đã chết.
Có tất cả chín tên bảo vệ đã được đào tạo bài bản đều bị Lâm Hữu Triết hạ gục!
Tiền Đức Hỷ bị dọa đến ngu người.
Hắn dán sát vào cửa phòng thẩm vấn, mồ hôi nhễ nhại nói: “Cậu… cậu đừng qua đây, em trai của tôi đang trên đường tới đây, nếu cậu dám động đến tôi, người đó chắc chắn sẽ khiến cậu tan xương nát thịt! ”