Mục lục
Truyện: Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (full) - Tác giả: Tứ Đạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mặt Tiêu Nguyên biến sắc, gào mồm lên.  

 

Ánh mắt Lâm Hữu Triết đột nhiên trở nên lạnh lùng, nâng tay lên giáng mạnh một bạt tai.  

 

 

 

“Bốp!”  

 

Tiêu Nguyên bị tát một bạt tai, cả khuôn mặt lập tức sưng vù.   

 

Hắn không phục trợn mắt, Lâm Hữu Triết lại vung tay lên lần nữa, má bên kia của Tiêu Nguyên cũng sưng một cục.   

 

“Á ôi…”  

 

Tiêu Nguyên không nói nổi nên lời, chỉ mới kêu lên hai tiếng đã bị Lâm Hữu Triết đá bay ra ngoài.   

 

Cả nhà họ Liễu im lặng, không gian tĩnh mịch.   

 

Nhất là Liễu Thiên Thiên, sợ run lẩy bẩy.   

 

Cô ta toàn ỷ vào nhà họ Liễu và Tiêu Nguyên nhưng giờ Tiêu Nguyên đã bị Lâm Hữu Triết đánh ra nông nỗi này, liệu nhà họ Liễu có còn bảo vệ cô ta nữa sao?   

 

Suy nghĩ này vừa dứt, Liễu Thiên Thiên lập tức phát hiện ra có ai đó đang nhìn mình.   

 

Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lâm Hữu Triết đang nhìn cô ta với ánh mắt lạnh tanh, hệt như nhìn một xác chết.   

 

“Tôi… Tôi xin dập đầu nhận tội với bé Tâm Nhi, xin anh hãy tha cho tôi lần này! Tôi thật sự biết lỗi rồi!”  

 

Liễu Thiên Thiên phản ứng rất nhanh, cô ta lập tức quỳ xuống trước mặt Lâm Tâm Nhi, đầu dập xuống sàn liên tục.  

 

Bộp bộp bộp!  

 

Trong chốc lát, trán Liễu Thiên Thiên chảy đầy máu.  

 

Lâm Tâm Nhi không đành lòng nhìn: “Anh, tay em không đau, hay chúng ta bỏ qua cho chị ấy nhé?”  

 

“Được, Tâm Nhi quyết định là được!”  

 

Lâm Hữu Triết nhéo mũi cô bé, dắt cô rời khỏi phòng bệnh.   

 

Vào giây phút bước ra khỏi cửa, Lâm Hữu Triết cảm thấy rõ ràng có một ánh mắt đau đớn đến tan nát cõi lòng đang nhìn anh chằm chằm, chắc chắn là Liễu Thiên Nghệ.   

 

Nhưng hai người đã định sẵn sẽ không có kết quả, nên không cần phải để cho cô ta thêm hy vọng.   

 

Trong phòng bệnh, Tiêu Nguyên vật vã đứng dậy.   

 

Đàn em của Tiêu Nguyên vừa tiến lên đỡ đã bị hắn đá văng.   

 

“Một lũ vô dụng, bình thường nuôi các người tốn không biết bao nhiêu tiền của mà bây giờ đến một tên đàn em của Lâm Hữu Triết cũng không đánh lại được! Tôi nuôi các người có ích lợi gì?”  

 

Vẻ mặt Tiêu Nguyên trông rất dữ tợn, hắn giận dữ gầm thét: “Điều tra cho tôi! Tôi muốn có toàn bộ tư liệu của mười tám đời tổ tiên nhà Lâm Hữu Triết cho đến bây giờ, tôi muốn anh ta chết không có chỗ chôn!”  

 

“Vâng!”  

 

Đám đàn em của hắn lập tức điều động người đi thăm dò tin tức về Lâm Hữu Triết.   

 

Đám người nhà họ Liễu trố mắt nhìn nhau, không dám thở mạnh.  

 

Ở một diễn biến khác, sau khi Lâm Hữu Triết đưa Lâm Tâm Nhi về núi Long Đằng, anh gọi điện thoại cho Sở Hạ Vũ.   



“Hữu Triết, em đang ở bên khu dân cư tồi tàn, công trình sắp khởi công xây dựng rồi, anh có muốn đến xem thử không?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK