Tiếp theo, Sở Hạ Vũ lấy hết can đảm, bày tỏ ý muốn hợp tác với tập đoàn Diệt Lâm, hơn nữa còn thẳng thắn nói về tình hình hiện giờ của công ty cô.
Cứ nghĩ rằng Long Diệu sẽ từ chối hợp tác khi nghe cô nói về tình hình tồi tệ của công ty.
Nhưng không ngờ Long Diệu lại cười lớn: “Cô Sở, trên thương trường đầy gian dối này, sự chân thật của cô thật đáng quý!”
“Yên tâm đi, tập đoàn chúng tôi sẽ hợp tác với quý công ty. Về nội dung hợp tác, trong tay tôi vừa hay có dự án công viên tưởng niệm, không biết cô có hứng thú hay không?”
Công viên tưởng niệm?
Sở Hạ Vũ sững sờ, sau đó tỏ vẻ vô cùng phấn khích.
Công viên tưởng niệm là một điểm tham quan phúc lợi công cộng mà các quan chức Giang Thành dự định xây dựng ở ngoại ô thành phố, trước đó, nhà họ Lâm đã chi hơn một trăm triệu tệ để giành lấy dự án này.
Có người từng tính rằng, nếu hoàn thành dự án này thì có thể kiếm được cả tỷ tệ!
Long Diệu thật sự sẽ giao cho cô một dự án lớn như vậy sao?
Đây là thật hay giả, cô đang nằm mơ sao?
Sợ Sở Hạ Vũ không tin, Long Diệu lập tức gọi thư ký cầm hợp đồng đến, đưa cho Sở Hạ Vũ.
Sở Hạ Vũ đọc kỹ hợp đồng vài lần, xác nhận không có vấn đề gì, cuối cùng cũng đồng ý.
“Vậy thì tốt quá! Tám giờ sáng ngày mai, mời cô Sở đưa theo con dấu công ty đến để ký hợp đồng cụ thể, buổi gặp mặt hôm nay đến đây thôi, cô thấy thế nào?”
Long Diệu lo quá nhiều bất ngờ sẽ khiến Sở Hạ Vũ sợ hãi nên anh ta dừng lại, để cô “tiêu hóa” dần dần.
Sở Hạ Vũ cũng cảm thấy cô cần bình tĩnh lại nên đồng ý luôn.
Sau khi rời khỏi công ty, Sở Hạ Vũ lên xe của Sở Văn Xương.
Trong lòng Sở Văn Xương vô cùng đố kỵ, nhưng vẫn phải cố nặn ra nụ cười giả tạo, bắt đầu thăm dò xem đã xảy ra chuyện gì.
Lúc nghe Sở Hạ Vũ nói dự án hợp tác là công viên tưởng niệm, Sở Văn Xương suýt chút nữa thì phóng xe xuống cống.
Hắn không nói gì nữa mà đưa Sở Hạ Vũ về nhà, sau đó lập tức lái xe đến nhà họ Sở.
“Bà nội, có chuyện lớn rồi!”
Hắn vội vàng chạy vào.
“Có chuyện gì mà nóng vội như vậy?”
Bà cụ Sở đang nghe tuồng, thấy cháu trai hớt ha hớt hải chạy vào lại tỏ vẻ không vui.
“Bà nội, con ranh Sở Hạ Vũ kia đến tập đoàn Diệt Lâm bàn bạc hợp tác, không những không đàm phán thành công, mà còn đắc tội với người của tập đoàn Diệt Lâm!”
Sở Văn Xương giả vờ sợ hãi.
“Cháu nói gì cơ?”