Mục lục
Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 98: Tôi mua món này

Ở phương Tây, có câu nói như thế này được lan truyền trong dân gian:

Là một người phụ nữ, có thể cô ấy không hiểu biết về xe sang đồng hồ hàng hiệu, không hiểu biết về hãng mỹ phẩm, thậm chí không hiểu về chồng mình.

Nhưng chắc chắn cô ấy sẽ hiểu biết về… Nữ Thần Ánh Trăng!

Đây là chiếc váy cưới được coi như tác phẩm nghệ thuật của nhãn hiệu thời trang VL sang trọng đẳng cấp toàn cầu, vừa mới ra mắt đã được hoan nghênh nhiệt liệt, mang danh ‘vật báu trăm năm’, trở thành vật phẩm quý giá mà vô số cô gái khao khát cả đời.

Có cô gái nào không khao khát đám cưới của mình, lại có ai không hy vọng mình sẽ trở thành nhân vật chính, thu hút hết sự chú ý của mọi người trong ngày cưới kia chứ?

Khi tấm màn che thần bí của chiếc váy cưới này được mở ra, để lộ hình dáng thật của nó, Sở Phàm mới hiểu nguyên nhân vì sao Nữ Thần Ánh Trăng được toàn cầu yêu thích…

Đẹp quá!

Ở giữa phòng triển lãm, được đám đông vây quanh, nhân viên buổi triển lãm đã giăng sợi dây chắn từ lâu, mọi người chỉ có thể xếp thành hàng dài, nhìn ngắm chiếc váy cưới nằm trong tủ thủy tinh từ xa.

Giống hệt như ánh trăng, lấp lánh ánh sáng bạc trong trẻo.

Yên tĩnh tao nhã, thướt tha độc đáo.

Chiếc váy ấy lặng lẽ nằm ở đó, đường nét tao nhã và thiết kế đẹp đẽ độc đáo, giống như người đẹp chìm trong giấc ngủ say dưới sự bảo bọc của ánh trăng, mỗi một đường nét, mỗi một chi tiết đều hoàn hảo như thế, độc đáo như thế…

Sự cao quý không thể nói nên lời, sự tao nhã và vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời.

Bầu không khí vốn huyên náo ở đây trở nên yên ắng, cho dù là nam hay nữ đều bị thu hút bởi vẻ đẹp tuyệt vời của tác phẩm nghệ thuật này, ai nấy cũng đều hâm mộ và khao khát.

Nếu như sau này có thể mặc nó trong đám cưới của mình, thế sẽ vinh dự đến mức nào, xinh đẹp đến mức nào, thu hút đến mức nào chứ…

“Đẹp ghê”, Vân Mộc Thanh cũng bị chiếc váy ấy hút hồn, cô không khỏi tấm tắc khen ngợi.

Sở Phàm cũng nở nụ cười, anh tự lẩm bẩm với mình: “Trình độ nghệ thuật của ông Leiden càng lúc càng cao, Nữ Thần Ánh Trăng chỉ là tác phẩm trong một lúc hứng thú nhất thời thôi, thế mà đã được yêu thích trên cả toàn cầu rồi”.

“Không biết chiếc váy cưới ‘Trái Tim Đại Dương’ mà mình kêu ông ấy làm sẽ có diện mạo thế nào đây”.

Trong lòng anh thấp thỏm hy vọng, anh còn nhớ lúc mình nói về linh cảm của ‘Trái Tim Đại Dương’, bậc thầy nghệ thuật sáng tạo hàng hiệu vang danh toàn cầu ấy đã kích động đến mức nào, hoa tay múa chân ra sao.

Ông Leiden tỏ vẻ kích động, đây chính là đỉnh cao trong sự nghiệp nghệ thuật của ông ấy, cũng là tác phẩm cuối cùng trước khi ông ấy giải nghệ, chắc chắn tác phẩm nghệ thuật này sẽ làm chấn động toàn cầu lúc được ra mắt.

“Đó là món quà mà anh chuẩn bị riêng cho em”, Sở Phàm nhìn Vân Mộc Thanh ở bên cạnh mình với vẻ dịu dàng.

Vào lúc này, MC trong buổi triển lãm mỉm cười giới thiệu:

“Mẫu váy Nữ Thần Ánh Trăng này là tác phẩm đại diện của chủ tịch tập đoàn VL, cũng là bậc thầy nghệ thuật hàng hiệu Leiden bây giờ, có giá ba trăm triệu, trên toàn cầu chỉ có hai mươi bộ, là bộ váy hiếm có tuyệt thế của lần triển lãm này”.

“Nhưng tiếc là Nữ Thần Ánh Trăng đã đi qua mười lăm thành phố mà vẫn chưa tìm được chủ nhân trong lòng cô ấy, bởi thế sau tối ngày hôm nay, cô ấy sẽ tiếp tục theo buổi triển lãm xuôi về phương Nam, tìm kiếm chủ nhân thích hợp nhất của mình”.

Vừa nghe thấy thế, những vị khách có mặt trong buổi triển lãm ngày hôm nay xôn xao bàn tán:

“Ba trăm triệu? Trời ạ, đúng là giá trên trời, thảo nào vẫn chưa có người mua, ai mà mua nổi kia chứ”.

“Đúng vậy đó, ba trăm triệu đủ để mua vài căn biệt thự luôn rồi, mua một chiếc váy cưới hả? Đến nhà họ Đường ở Giang Lăng cũng không chi được nhiều như vậy đâu”.

“Ha ha, các người đúng là đồ nông cạn, các người thật sự nghĩ rằng nhà chỉ giàu thôi mà mua nổi vật báu hiếm có như Nữ Thần Ánh Trăng sao?”, trong buổi triễn lãm, một thanh niên ăn mặc như cậu chủ nhà giàu, áo vest giày da, đeo đồng hồ Patek Philippe nở nụ cười khinh thường.

Anh ta đắc ý khoe học thức của mình trước ánh mắt tò mò và khao khát của mọi người.

“Nữ Thần Ánh Trăng là tác phẩm đỉnh cao của nhãn hiệu VL sang trọng đẳng cấp thế giới, đến nay cũng chỉ phát hành hai mươi chiếc, mỗi một chiếc vừa ra mắt đã khiến cho ngành hàng hiệu thế giới chấn động, mặc dù ba trăm triệu thì lớn thật, nhưng số nhà giàu có thể chi cũng không ít, xếp hàng đến Kinh Đô còn được nữa kìa”.

“Bởi thế, muốn mua Nữ Thần Ánh Trăng thì không phải chỉ có tiền là đủ, sức ảnh hưởng, gia thế, sự cống hiến của người đó với xã hội cũng nằm trong phạm vi cân nhắc của bộ phận phát hành “.

“Theo như tôi biết, có không ít nhà giàu quyền cao chức trọng ở Giang Bắc gửi thư xin phép, chắc cũng có không ít mấy cậu chủ nhà giàu ở Kinh Đô đâu. Nhưng bọn họ đều không đủ tư cách mua chiếc váy Nữ Thần Ánh Trăng này”.

“Nói như thế, khắp cả Giang Lăng này chẳng có ai đủ tư cách để mua Nữ Thần Ánh Trăng cả”.

MC trong buổi triển lãm chỉ cười nhẹ, cô ta gật đầu kiêu ngạo, xem như là ngầm thừa nhận lời anh ta vừa nói.

Tập đoàn VL của bọn họ là nhãn hàng hiệu đẳng cấp thế giới, giá trị nhãn hàng đã vượt quá một triệu tỷ, sức mạnh tổng hợp của tập đoàn có thể sánh bằng một vài quốc gia nhỏ ở phương Tây, thế thì làm sao có thể coi trọng Giang Lăng nho nhỏ cho được?

Nữ Thần Ánh Trăng trong buổi triển lãm tối nay chỉ vì muốn đánh bóng tên tuổi nhãn hiệu, hòng tuyên truyền quảng cáo mà thôi.

Không ai nghĩ rằng có người nào ở Giang Lăng thật sự mua nổi bộ váy hiếm có tuyệt thế này.

Sự ngầm thừa nhận của ban tổ chức đã khiến cho mọi người có mặt ở đây kinh ngạc và xôn xao, vốn dĩ bọn họ cứ cho rằng cái giá ba triệu trên trời kia đã đủ kinh ngạc rồi, nhưng nào ngờ giá trị của Nữ Thần Ánh Trăng lại cao như thế.



Đây không chỉ là một món hàng thương mại mà còn tượng trưng cho tài sản, địa vị và quyền lực nữa.

Thảo nào biết bao nhiêu con cháu nhà giàu, vương tử vương phi trên thế giới này tranh nhau sứt đầu mẻ trán, điên cuồng ném ra cái giá cao gấp mười mấy lần chỉ để mua Nữ Thần Ánh Trăng.

Vào lúc tất cả mọi người xôn xao cảm khái, hâm mộ không ngớt, Sở Phàm lại lặng lẽ đăng nhập vào tài khoản quốc tế, gửi thư điện tử cho ông Leiden.

Rồi sau đó, anh mua chiếc váy Nữ Thần Ánh Trăng về một cách dễ dàng.

Anh sải chân đi lên trước hai bước, muốn đến gần để xem cho rõ chiếc váy cưới này, cũng muốn cân nhắc một lúc xem có phù hợp với vóc dáng của Chu Dĩnh hay không.

“Thưa anh, xin anh đứng bên ngoài dây chắn, nơi này không được phép vào đâu”.

Cô gái cao ráo mặc đồng phục duỗi tay chặn Sở Phàm lại, gương mặt cô ta toát ra vẻ kiêu ngạo và xem thường, cô ta hừ lạnh.

Cô ta đã chú ý đến Sở Phàm từ lâu rồi, mặc đồ vỉa hè chẳng đáng giá hai trăm tệ, khác biệt hẳn với những ‘người thành công’ ở nơi này, thế mà còn dám chê bai váy cưới trong buổi triển lãm, lựa suốt một lúc mà chẳng mua chiếc nào, đúng là làm nhục sản phẩm cao cấp của bọn họ.



Bây giờ còn có ý đồ với Nữ Thần Ánh Trăng, bộ váy hiếm có tuyệt thế này nữa sao?

Hừ, cũng vì đây là buổi triển lãm, dăm bảy hạng người, nếu như ở trong cửa hàng VL của bọn họ, cô ta đã kêu bảo vệ tống cổ hạng người thấp kém này ra ngoài rồi.

Vân Mộc Thanh cũng cảm thấy ngại ngùng, gương mặt cô ửng đỏ, cô kéo góc áo của Sở Phàm rồi nói khẽ: “Sở Phàm, chúng ta về nhà đi”.

Mặc dù cô cũng thích bộ váy hiếm có tuyệt thế này, thế nhưng đây không phải là thứ mà người ở tầng lớp như bọn họ mua được, có thể ngắm nhìn từ xa là may mắn lắm rồi.

“Về nhà hả? Còn chưa mua đồ xong mà, về làm gì”, Sở Phàm cười cười, anh hờ hững chỉ vào Nữ Thần Ánh Trăng đắt đỏ và tao nhã trong tủ kính trưng bày.

“Tôi mua món này, các người gói lại đi”.

Xoạt…

Trong chớp mắt, mấy trăm cặp mắt ở nơi này đồng loạt quay sang nhìn Sở Phàm.

Kinh ngạc, im thin thít, không tài nào tin được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK