Chương 945: Tao Mang Thai, Mày Biết Không?
Lệ Yên Nhiên tức chết, cô ta hoàn toàn không biết hiện tại Hạ Tịch Quán đang có ý gì, cô ta giống như con cờ trong tay Hạ Tịch Quán tùy ý trêu đùa.
Kỳ thực suy cho cùng, Hạ Tịch Quán vẫn là ỷ vào tình yêu của Lục Hàn Đình với cô.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Yên Nhiên bởi vì ghen ghét mà trở nên vặn vẹo, cô ta hung tợn nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, mày đừng đắc ý, anh Hàn Đình chẳng mấy chốc sẽ nhìn thấu gian kế của mày, anh Hàn Đình sẽ hiểu chỉ có tao mới thực sự yêu anh ấy, tao sẽ đợi anh Hàn Đình, anh Hàn Đình sớm muộn cũng có một ngày sẽ yêu tao!”
Hạ Tịch Quán không có biểu cảm gì, cô giơ tay lên nhỏ bé vén một lọn tóc ra sau tai: “Ò, thật không?”
Bởi vì động tác vuốt tóc này của cô, làn váy trắng khẽ lộ ra, lộ ra cỗ trắng trong kia vài cái rất sâu ô mai ấn.
Lệ Yên Nhiên thấy được dấu hôn trên người Hạ Tịch Quán, sắc mặt cô ta biến đổi: *Hạ Tịch Quán, mày ngủ với anh Hàn Đình?”
Hạ Tịch Quán nhìn Lệ Yên Nhiên, trong tròng mắt nhuộm vài phần ý cười nhưng chưa đạt đến đáy mát: “Lệ Yên Nhiên, cô rất hâm mộ nhỉ? Người đàn ông cao cao tại thượng giống như Lục Hàn Đình, một thân khí chất sang trọng kiêu căng cắm dục kia, anh ấy chắc hay vào trong mộng xuân của cô lắm?”
Hạ Tịch Quán khoe khoang thành công cho kẻ thất bại Lệ Yên Nhiên này nhìn, Lệ Yên Nhiên tức muốn hộc máu, nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại, cười đắc ý nói: “Hạ Tịch Quán, mày đắc ý cái gì, mày quên đoạn video tao gửi mày rồi hả, tao đã ngủ với anh Hàn Đình.”
“Đêm đó anh Hàn Đình rất tốt với tao, làm rất mãnh liệt, Hạ Tịch Quán, cái này cũng phải cám ơn mày, có phải chất độc kia của mày sắp phát tác lại rồi không? Vậy anh Hàn Đình lại sắp ngủ với tao nữa rồi.”
Lệ Yên Nhiên cố ý kích thích Hạ Tịch Quán, cô ta biết Hạ Tịch Quán không chịu nổi điều này, nhưng ngoài ý muốn của cô ta, thần sắc Hạ Tịch Quán nhàn nhạt, trên gương mặt tiên khí kia tràn ra vẻ tuyệt lệ biếng nhác: “Vậy mày cứ cất thật kỹ đêm đó vào trong mộng ởi vì chẳng còn lần sau nữa đâu, sau này Lục Hàn Đình sẽ không chạm vào mày nữa.”
Sắc mặt Lệ Yên Nhiên biến rồi biến, cô ta không rõ Hạ Tịch Quán đến tột cùng đang nói cái gì, loại cảm giác đến từ tịt mít không hay biết gì, sợ hãi và bàng hoàng khiến cô ta hết sức bất an.
“Hạ Tịch Quán, mày tưởng mày có thể thoát khỏi tao à? Hiện tại vận mệnh của tao và mày đã buộc chung một chỗ rồi, rời khỏi tao, mày sẽ chết!”
Hạ Tịch Quán tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Lệ Yên Nhiên, cô nhếch đôi môi đỏ mọng, đè thấp tiếng nói cười nói: “Mày yên tâm, trước khi tao chết, tao nhất định sẽ đưa mày lên đường trước.”
Lệ Yên Nhiên đã bị dáng vẻ bình tĩnh lại cao thâm khó lường của Hạ Tịch Quán dẳn vặt không chịu được, cô ta kéo lại Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, mày đến tột cùng định làm gì?”
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua bàn tay níu lại mình của Lệ Yên Nhiên, thấp giọng nói: “Lệ Yên Nhiên, tao mang thai, mày biết không?”
Cái gì?
Lệ Yên Nhiên hít một hơi lạnh, con ngươi lấy tốc độ nhanh gấp mấy vạn lần co rút lại phóng đại, cô ta một mực tính kế để mang thai, không ngờ Hạ Tịch Quán lại mang thai trước.
Ánh mắt Lệ Yên Nhiên rơi vào vùng bụng bằng phẳng của Hạ Tịch Quán, nơi đây đã có đứa con đầu tiên của Lục Hàn Đình?
“Lệ Yên Nhiên, tao mang thai, mày là người đầu tiên được biết, có thấy rất vinh hạnh không?”
“Hạ… Hạ Tịch Quán, sao mày lại muốn nói cho tao biết cái này?”
Hạ Tịch Quán nghiêng cái đầu nhỏ: “Mày nói xem, nếu như mày tự tay hại chết đứa con trong bụng tao, Lục Hàn Đình sẽ chọn cách nào để mày chết?”