Chương 544: Đội Cổ Động Viên Của Trận Đấu
Lúc này người bên cạnh đã không nhìn nỗi, rồi rít phê bình thầy Ngô.
“Lão Ngô, hôm nay ông làm sao vậy, mạnh miệng thế?”
“Ông sao dám khiêu khích Đại học T, vẫn nên khiêm tốn một chút đi! Chúng tôi đều đứng về phía Đại học T.”
Thầy Ngô thầm mắng một tiếng, đám người này đúng là không có mắt, nước đổ đầu vịt, thầy Ngô cười híp mắt nhìn về phía Lục Hàn Đình bên cạnh: “Lục tổng, anh đứng về phía nào, đứng về Đại học A chúng tôi đi! Hôm nay Đại học A chúng tôi nhất chắc chắn sẽ khiến anh ngạc nhiên!”
Lục Hàn Đình hơi nhướng mày kiếm anh khí, chậm rãi nói: “Tôi có lòng tin với thầy Ngô.”
Thầy Ngô hai mắt sáng ngời, tri âm! Anh hiểu ông!
Mọi người: “…”
Đám người phó giáo sư Chu thực sự không hiểu nổi Lục Hàn Đình đến tột cùng suy nghĩ cái gì, anh đây là… đứng về phía Đại học A2 Vì sao?
Vì sao hôm nay thầy Ngô độc chiếm yêu thích của anh đến vậy?
Lúc này bên tay chọt vang lên tiếng reo hò, dưới tuyên bố của MC, trận đấu bóng rổ chính thức bắt đầu, Lệ Yên Nhiên mang theo đội cổ động của Đại học T vào sân.
Bọn họ vừa vào sân, toàn trường liền sôi trào, đồng phục đội cổ động của Đại học T lần này là đồ cổ vũ bóng rổ, áo thun màu đỏ rộng tôn lên dáng người vô cùng nóng bỏng của thiếu nữ, các cô mỗi người cầm trong tay một quả bóng rỗ.
Lệ Yên Nhiên đứng ngay trung tâm, hình tượng của cô ta vẫn là thanh thuần động lòng người, lần này lớn mật đột phá chính mình, làm ra dáng vẻ nóng bỏng, thu được tiếng hét chói tai toàn trường.
“A a a, Lệ Yên Nhiên, nữ thần của tôi!”
Lệ Yên Nhiên nhìn tiếng kêu gào toàn trường nhanh chóng cong môi, sau đó cô ta đưa mắt về phía trước, thân ảnh anh tuấn kiêu căng kia của Lục Hàn Đình xông vào trong tầm mắt cô ta.
Bảy ngày nay cô ta khắc khổ luyện múa, chỉ chờ giờ khắc này, chờ trước mặt Lục Hàn Đình bày ra kỹ thuật nhảy xuất sắc của mình.
Hiện tại cô ta chờ được rồi, cô ta hít sâu một hơi, bình phục nhịp tim chính mình.
Cô ta nhất định phải xuất ra trạng thái tốt nhất, khiến Lục Hàn Đình thích.
Chợt phát ra bài “Baby” nóng bỏng, Lệ Yên Nhiên mang theo toàn bộ đội cỗ động viên bắt đầu nhảy.
Bài “Baby” này nhảy rất khó, là Lệ Yên Nhiên và Đường Lệ bàn bạc thêm vào các động tác đánh bóng rổ, các cô mỗi người đều tập luyện được rất vắt vã, hiện tại cũng lấy ra trạng thái tốt nhất, hát tóc, chống hông, vặn eo… Những thứ động tác cực hạn này quả thực thiêu bạo toàn trường.
A…
Tiếng reo hò ngày càng cao hon.
Mắy phút sau, bài “Baby” dần biến mắt, buổi nhảy kết thúc.
Lệ Yên Nhiên nhảy đến cả người đổ mồ hôi như suối, cô ta dẫn đội cỗ động dùng tư thế hoàn mỹ nhất khom người chào khán giả.
Toàn trường đều hô hào vang dội, “Lệ Yên Nhiên! Lệ Yên Nhiên!”
“Đại học T! Đại học TI”
Trên khán đài phó giáo sư Chu giũ hết muộn phiền, ông ta biết Đại học T chắc chắn sẽ thắng, không có ai có thể nhảy xuất sắc như Lệ Yên Nhiên cả.
“Lão Ngô, ông thấy chưa, nếu như ông bây giờ chịu thua còn kịp đấy.” Phó giáo sư Chu nói.
Thầy Ngô cũng bị hỏa lực cỗ vũ của Đại học T này dọa sợ, nhưng ông vẫn tin tưởng Đại học A của mình: “Lão Chu, chúng tôi cứ đợi đi.”
Phó giáo sư Chu hừ một tiếng, chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ!
Kế tiếp các đội cỗ động của những trường khác lục tục ra sân, nhưng trước có Đại học T nóng bỏng mở màn, những đội cổ động phía sau liền có vẻ bình thường không có gì lạ, hoàn toàn không thể so với Đại học T.
Đội ra sân cuối cùng là Đại học A, Đại học A bốc thăm cuối cùng, hiện tại A đại xuất trận!