Chương 548: Lục Hàn Đình Ghen
Phó giáo sư Chu hừ một tiếng: “Lão Ngô, chúng ta vẫn nên so thắng thua ở trận đấu thì hơn.”
Đây là lần đầu tiên thầy Ngô chứng kiến phó giáo sư Chu vênh váo ăn quả đắng, trong lòng ông hả hê vui sướng, ông nhìn về phía Lục Hàn Đình bên cạnh, thầy Ngô thực sự xem Lục Hàn Đình thành tri kỷ của mình: “Lão Chu, ánh mắt của ông hơi kém đấy, nếu không sao ông lăn lộn nhiều năm như vậy vẫn chỉ là phó giáo sư ấy nhỉ, bàn về ánh mắt, vẫn là ánh mắt Lục tổng độc đáo, tin tưởng Đại học A chúng tôi sẽ thắng, không giống những người khác chỉ thích nịnh nọt.”
Đám hiệu trưởng “nịnh nọt” các trường khác đột nhiên bị thầy Ngô điểm tên, bọn họ tức đến run người, không phải chỉ là một đội cổ động một trận thành danh thôi sao, thực sự là tiểu nhân đắc chí liền ngông cuồng!
Đôi mắt sâu hẹp của Lục Hàn Đình rơi vào trên người Hạ Tịch Quán đang đứng ở lối ra, bên người cô có rất nhiều nam sinh vây quanh, đa số đều là xin phương thức liên lạc của cô.
Cô một mục từ chối, từ chối một lớp lại một lớp người, cứ như vậy mãi không dút.
Cô và mấy sinh viên Đại học A đứng chung một chỗ, đều hô hào cổ vũ cho đội bóng rổ Đại học A, lúc nghỉ ngơi, đội viên xuống sân, Hạ Tịch Quán cầm chai nước khoáng đưa cho một nam sinh cao lớn đẹp trai.
Cậu trai kia chính là đội trưởng đội bóng rỗ Vương Thông, Vương Thông mở nắp bình uống nửa chai nước, cười xán lạn với Hạ Tịch Quán, lộ ra hàm răng trắng như tỏa nắng.
Hạ Tịch Quán đứng ở cạnh anh ta, thì thầm gì đó, tuần nam mỹ nữ nhìn vô cùng đẹp đôi.
Án đường anh tuần của Lục Hàn Đình nhanh chóng nhíu một cái, môi mỏng đều mím thành đường thẳng lạnh lùng.
“Anh Hàn Đình.” Lúc này Lệ Yên Nhiên đi tới.
Lục Hàn Đình không nhìn Lệ Yên Nhiên, ánh mắt anh vẫn là nhìn chằm chằm chỗ Hạ Tịch Quán.
Lệ Yên Nhiên cảm giác mình bị ăn quả bơ ở khắp nơi, cô ta ra sức nhảy để lấy lòng Lục Hàn Đình, lại bị Hạ Tịch Quán đoạt danh tiếng, hiện tại anh cũng chưa từng liếc mắt đến cô ta, chỉ đăm đăm nhìn Hạ Tịch Quán, bình giám trong lòng cô ta đã bật nắp đỗ xòa.
Nhưng Lệ Yên Nhiên đã nhạy cảm đã nhận ra Lục Hàn Đình không vui, cô ngước mắt liền thấy Vương Thông đứng chung một chỗ với Hạ Tịch Quán.
“Anh Hàn Đình, bên cạnh Hạ Tịch Quán không phải là Vương Thông đội trưởng đội bóng rổ của Đại học A đấy ư, bọn họ nhìn rất thân mật nhỉ, sẽ không phải là… đang hẹn hò nhau chứ?”
“Anh Hàn Đình, chắc anh không biết đâu, Hạ Tịch Quán này đã từ hôn với anh họ em rồi, nhưng anh họ em đã bị cô ta làm cho mê muội đến váng đầu váng óc, anh họ em còn tuyên bố với trong giới, nhất định sẽ cưa đỗ được cô ta đó.”
“Hạ Tịch Quán này đến tột cùng thích nam sinh nào đây, dung mạo của cô ta xinh đẹp như vậy, hiện tại có rất nhiều người thích cô ta.”
Lục Hàn Đình cả người đều tản ra vài phần khí lạnh âm trầm, anh nhàn nhạt thu mắt, xoay người rời đỉ.
Lục Hàn Đình bỏ đi.
Trong lòng Lệ Yên Nhiên tốt hơn một chút, cô ta chậm rãi cong môi.
Đại học A và Đại học T đánh bại các trường khác, cùng nhau tiến vào vòng chung kết.
Hệt như năm trước vậy, quán quân vẫn luôn là tranh nhau giữa Đại học A và Đại học T.
Tất cả mọi người trở nên khẩn trương, thầy Ngô và phó giáo sư Chu đều xuống sân, cỗ vũ cho trường mình.
“Các em, thành hay bại chỉ ở lần này, các em đã có đội cổ động đẹp nhất toàn trường trợ uy, không có lý gì mà không liều mạng tận lực nữa, năm nay nhất định phải thoát khỏi lời nguyền hạng Nhì vạn năm giành hạng Nhất, rõ chưa?” Thầy Ngô lớn tiếng gào.
“Rõ ạ”
“Tết, lên sân khấu thôi!”
Hạ Tịch Quán và Phạm Điềm đứng bên cạnh vây xem, lần này Đại học A thế như chẻ tre, lực tiền công rất mạnh, hơn nửa trận đã bỏ xa Đại học TI