Chương 1074: Thư Mời Xem Mắt
Tiểu Bì Bì đọc sơ yếu lý lịch của Lục Hàn Đình, có chút thoả mãn, chú này có vẻ rất ra gì và này nọ đáy.
“Anh trai, thế nào, anh có cách nào liên lạc với chú đẹp trai kia không, em muốn để chú đẹp trai làm bố em quá à.”
Tiểu Tinh Tinh non nớt nói.
“Em gái, đừng gấp, hiện tại anh liền liên hệ chú đẹp trai, muốn để chú đẹp trai làm bố của chúng ta ấy, đầu tiên phải cho chú đẹp trai xem mắt với mẹ chúng ta.”
*Xem mắt?” Tiểu Tinh Tinh không rõ ý hai chữ này.
Tiểu Bì Bì giải thích: “Xem mắt chính là để cho chú đẹp trai này gặp mẹ chúng ta, sau đó để chú đẹp trai thích mẹ chúng ta.”
“Chú đẹp trai nhất định sẽ yêu thích mẹ chúng ta, mẹ xinh đẹp đáng yêu như vậy, em thích mẹ nhất.” Mặt Tiểu Tinh Tỉnh kiêu ngạo nói.
Tiểu Bì Bì gật đầu: “Đó là đương nhiên, nếu như chú đẹp trai này tinh mắt, thích mẹ chúng ta, vậy chú ấy thực sự lời to rồi, bởi vì chúng ta mua một tặng hai đó!”
Nói rồi Tiểu Bì Bì sử dụng theo dõi của hệ thống để định vị địa chỉ IP của Lục Hàn Đình, trên màn ảnh đều là chữ số nhảy múa khiến người ta hoa cả mắt, nhưng ngón tay Tiểu Bì Bì không ngừng gõ trên bàn phím, rất nhanh, tường lửa bảo vệ của Lục Hàn Đình IP đã bị xâm nhập.
*A xong rồi, giờ anh sẽ gửi cho chú đẹp trai… thư mời xem mặt.
Lục Hàn Đình đến biệt thự, bây giờ anh đang ở thư phòng, trên bàn làm việc đặt một cái máy vi tính xách tay mỏng, anh đang tiền hành hội nghị online.
Thế nhưng rất nhanh “ting” một tiếng, máy vi tính trước mặt đột nhiên đen thui.
“Thiếu chủ…” Sùng Văn nhanh chóng đi tới, kinh ngạc nói: “Máy tính bị sao thế, sao đột nhiên tối đen rồi?”
Lục Hàn Đình nhìn màn hình đen trước mắt, hơi chau mày.
kiếm anh khí: “Có người hack máy vi tính của tôi.”
“Cái gì? Làm sao có thể?” Sùng Văn khiếp sợ lên tiếng: “Thiếu chủ, hệ thống phòng ngự của máy tính chúng ta là đứng đầu toàn cầu, đến nay top hacker máu mặt trên toàn cầu cũng không cách nào phá được hệ thống của chúng ta, rốt cuộc là kẻ nào hack? Tôi không nghe nói gần đây lại xuất hiện tên hacker biến thái nào mài!”
Sùng Văn loạn, gần đây anh ta chịu kích thích rất nhiều, hôm nay ở sân trường gặp được thằng nhóc cầm một súng đồ chơi kia, lúc đó nhìn thủ pháp cầm súng của cậu nhóc kia đã có thể đoán ra trình bắn súng của cậu đã xuất thần nhập hóa.
Bây giờ tự dưng lại nhảy ra một tên hacker biến thái, trực tiếp làm đen máy tính thiếu chủ, đây là hệ thống phòng ngự đứng đầu toàn cầu đấy! Trình của tên hacker này biến thái đến mức nào vậy chứ?
Lúc này “ba ba ba”, một hồi tiếng pháo nổ, trên màn hình máy tính đột nhiên lóe lên một phong thư mời.
*Thiếu chủ, tên hacker biến thái kia gửi thư cho anh.” Sùng Văn nói.
Lục Hàn Đình đã tháy, chỉ thấy thư mời được phong ấn kia tự động mở ra, bên trong dần hiện ra dòng chữ: “Hello chú đẹp trai, hiện tại con chân thành mời chú cuối tuần này xem mắt với mẹ con, chú đẹp trai phải đúng giờ tham dự: đấy nhé.”
“…” Sùng Văn ngây ra, anh ta còn tưởng tên hacker biến thái này hack máy tính thiếu chủ là muốn làm ra chuyện kinh thiên động địa gì, ban nãy anh ta còn nâng đề phòng lên mức cao nhất, nhưng ai nghĩ đến tên hacker biến thái này cũng chỉ gửi cho thiếu chủ gởi một phong thư mời…
xem mắt?
Đây là cái quỷ gì?
Sùng Văn chỉ muốn nói, mị lực thiếu chủ thật sự là cường đại đến mức không chỗ nào không có mặt, mời gọi cả đào hoa ngoài đường.
“Thiếu chủ, tên hacker biến thái này rốt cuộc là ai?”
Lục Hàn Đình cong môi mỏng: “Chắc là mội… đứa con nít.”
Đứa con nít?
“Đứa trẻ này là con cái nhà ai, nó hack máy tính của chúng ta, gen cũng thực sự quá cường đại đi! Có thể so tài với Dịch Dịch tiểu thiếu gia rồi.”
Lục Hàn Đình im lặng vài giây, sau đó lên tiếng nói: “Giao nó cho Lục Thần Dịch, để Lục Thần Dịch truy ra nó là ai.”
*Hả?” Sùng Văn có chút khó khăn: “Thiếu chủ, tôi không thể gọi cho Dịch Dịch tiểu thiếu gia được, Dịch Dịch tiểu thiếu gia nhất định sẽ không vui làm việc cho chúng ta.”
“Giao cho nó, nó sẽ thấy hứng thú.” Lục Hàn Đình thản nhiên nói.
Sùng Văn chỉ có thể gật đầu: “Vâng, thiếu chủ.”
Sùng Văn xoay người, lấy di động mình ra, anh ta thận trọng bám số điện thoại của Lục Thần Dịch.
Tiếng chuông điện thoại du dương reo một lần, sau đó đường dây được kết nối, giọng nói lạnh lùng của Lục Thần Dịch truyền tới: “Alo, chú Văn.”
Thái dương Sùng Văn giần giật, anh ta còn chưa kết hôn, phải gọi là anh Văn chứ?
“Tiểu thiếu gia, là như vậy, vừa rồi máy tính của chúng tôi bị một hacker biến thái hack rồi, bó cậu nói người này giao cho cậu, để cậu sửa hệ thống đồng thời truy tìm tung tích của người này.” Sùng Văn cười xòa nói.
Bên kia im lặng vài giây: “Tôi không có hứng thú, để bó tự mình ra tay đi.”
Lúc này Lục Hàn Đình đi tới, cầm điện thoại trên tay Sùng Văn, trực tiếp nói với Lục Thần Dịch: “Hacker biến thái kia là một đứa bẻ trạc tuổi con, nếu không đoán sai chắc là thằng bé hôm nay bố gặp trong sân bay, thân thủ nó vô cùng tốt, thuật bắn súng xuất thần nhập hóa, là kỳ phùng địch thủ với con đấy.”
Lúc này Lục Thần Dịch đang ở cùng Lục Tư Tước, hai ông cháu ngồi trên thảm phòng khách đang chơi cờ tướng, Lục Thần Dịch nghe thế ngừng lại, nghe điện thoại.
Nghe được hai chữ “sân bay” này, mi tâm non nớt Lục Thần Dịch nhanh chóng chau lại: “Được, gửi cho con đi.”
Nói xong, cậu trực tiếp cúp điện thoại.
Tống Minh nhanh chóng cầm máy tính xách tay tới, giao cho Lục Thần Dịch.
Ngón tay của Lục Thần Dịch như múa trên bàn phím, cậu đang sửa lại hệ thống phòng ngự chỗ bố.
Lục Tư Tước trong tay cầm một quân cờ đen, đang suy tư bước tiếp theo nên làm như thế nào, ông ngắng đầu nhìn cháu trai mình: “Dịch Dịch, hôm nay ở sân bay con gặp ai thế?”
Ban nãy Lục Thần Dịch nghe được hai chữ “sân bay” này, biểu cảm biến hóa vi diệu đều được Lục Tư Tước thấy rõ.
Ngón tay Lục Thần Dịch không ngừng, cậu thản nhiên nói: “Ông, con không gặp được ai cả, nhưng lúc con lên xe, con đột nhiên thấy tim đập rộn lên, như thể phía sau có cái gì đang đuồi theo con, đang hấp dẫn con, nhưng đến khi con quay đầu nhìn lại, phía sau chẳng có ai cả.”
Gương mặt như tượng tạc của Lục Tư Tước không chút biểu cảm, ông chỉ hứng thú cong môi: “Ò, phải không?”
Rất nhanh, Lục Thần Dịch đã khôi phục được hệ thống phòng ngự của Lục Hàn Đình, đồng thời tập trung đến địa chỉ chỗ Bì Bì.
Bên kia, Sùng Văn nhìn máy vi tính đã khôi phục giao diện bình thường, khen không ngót lời: “Dịch Dịch tiểu thiếu gia thực sự rất lợi hại!”
Lục Hàn Đình ngồi trên ghế da trong phòng làm việc, lúc này điện thoại anh vang lên, là điện thoại của Lục Thần Dịch.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận, chất giọng non nớt mà lạnh lùng của Lục Thần Dịch nhanh chóng truyền đến: “Người kia ở Cô Tô Uyển, nhưng bên bố không cần đi đâu, cậu ta đã chạy.”