Chương 1005: Cho Cô Hai Lựa Chọn
Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ cô không nhận thua, bây giờ cô đang nhắm vào quả cầu nhiều màu, hết sức chăm chú, một lọn tóc mái xõa xuống, quấn trên cổ cô, dáng dấp chuyên chú phá lệ rực rỡ loá mắt.
Lục Hàn Đình nhắc chân dài đi tới, đi tới phía sau Hạ Tịch Quán, ác ý trong lòng anh từ từ tràn ra, không khỏi giơ tay lên, nặng nề vỗ một cái trên đôi mông cong của Hạ Tịch Quán.
“Ba” một tiếng, tiếng vỗ mông thanh thúy không gì sánh được vang dội toàn bộ phòng bi da.
Mọi người ở đây đều sợ ngây người, ai có thể ngờ Lục Hàn Đình lại đi tới đánh mông Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán không có phòng vệ, lúc trên mông cảm nhận sâu sắc đau rát, viền mắt trắng nõn của cô nhanh chóng biến đỏ, sau đó kinh hô: “ÁI”
Một tát này của Lục Hàn Đình xuống tay quá ác, cô đau quá đau quá.
Anh làm cái gì thế?
Anh điên rồi à?
Hạ Tịch Quán ngước mắt, hung hăng trợn mắt nhìn tên đầu sỏ kia.
Lục Hàn Đình nhìn viền mắt cô bị anh bắt nạt đỏ ửng lên, tâm trạng tốt vô cùng, anh nhướng mày kiếm anh khí, trong đuôi mắt hẹp dài toát ra cảm giác ngả ngớn cùng tà mị của người đàn ông hơn ba mươi tuổi, anh khàn khàn cười nói: “Tôi đã thay các anh thử qua, tiếng kêu của cô ta quả nhiên dễ nghe hơn San San vài phần đáy.”
Đám lão tổng ở đây đều đã thành tinh, nếu như nói bây giờ bọn họ còn không cảm giác được Lục Hàn Đình có ý với Hạ Tịch Quán, cũng uổng công nhiều năm bọn họ lăn lộn trong cái giới này.
Lục Hàn Đình rất có ý với Hạ Tịch Quán, hơn nữa còn là cái loại trần trụi thẳng thắn kia, không thì anh sẽ không tát mông Hạ Tịch Quán.
Anh cùng đám giám đốc này chẳng có gì khác biệt, đều muốn cô trở thành công cụ mua vui, Hạ Tịch Quán cảm nhận được anh nhục nhã và không tôn trọng mình.
“Lục tổng, anh có ý gì?” Hạ Tịch Quán bắt đầu chau hàng mày thanh tú, hỏi thẳng.
Thân thể đồ sộ của Lục Hàn Đình anh tuần lại lần đến gần cô thêm vài phần, sau đó từ phía sau nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của cô, giống như đang dạy cô đánh bi-a. Mong cả nhà qua nguồn như hình để đọc thêm nhiều truyện hot nhé!
Thế nhưng người ngoài đều nhìn ra tư thế này có bao nhiêu ái muội, Hạ Tịch Quán càng không được tự nhiên, cô lắc lư vòng eo như rắn nước muốn tránh thoát khỏi lồng ngực cùng ràng buộc của anh: “Anh buông ra”
Ba năm rồi, Hạ Tịch Quán không thể không hoài niệm qua lồng ngực ấm áp lại to lớn này của anh, vai anh càng thêm to rộng, ngay cả lồng ngực cũng càng thêm thâm trầm to lớn, thế nhưng, cô không hề cảm nhận được chút tình cảm ấm áp nào, toàn thân anh trên dưới đều rất lạnh, vừa cứng vừa lạnh, khiến cô không dám chạm vào.
Cô cũng không hy vọng bản thân dưới tình huống này bị anh ôm, bị anh nhục nhã ôm.
Lục Hàn Đình bá đạo ôm cơ thể nhỏ nhắn của cô vào.
trong ngực, môi mỏng rơi vào vanh tai trắng như tuyết của cô, thấp giọng cảnh cáo một câu: “Cô thử động nữa xem?”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng cảm nhận được thân thể anh thay đổi, ba năm nay ở Lan Lâu Cổ Quốc cô như chiếc .
ảnh bị dừng lại, chưa từng tiếp xúc với bắt kỳ người đàn ông nào, hiện tại vành tai trắng như tuyết của cô nhanh chóng đỏ ửng.
“Lục Hàn Đình, anh đến tột cùng muốn làm gì?” Hạ Tịch Quán hỏi.
Mái tóc đen thanh thuần cọ đến gò má ah, mang theo mùi thơm cơ thể trong veo như từng quen, xâm nhập vào mũi miệng anh, khiến anh râm ran, ngứa ngáy.
Lục Hàn Đình móc môi mỏng thành vòng cung tà nịnh, sau đó dùng âm thanh chỉ hai người có thể nghe được, gần từng chữ: “ Bây giờ cho cô hai lựa chọn. Một, đêm nay ngủ với một mình tôi, hai, đêm nay để bọn họ ngủ cô.”