Chương 2335:
*Đường dây đen: là một cách nói về đường dây tội phạm có hành động phản động với chính quyền nhà nước.
Diệp Minh sớm đã dự liệu, muốn triệt để tẩy rửa toàn bộ đường dây đen gần như không thể, khẳng định sẽ có cá lọt lưới, lúc đầu anh muốn trở về lập tức kết hôn với Hà Băng, xem ra kế hoạch kết hôn lại muốn dời thêm rồi, anh có nhiệm vụ mới.
Diệp Minh gật đầu: “Được.”
Diệp Minh tìm đến Hà Băng, đi tới cửa phòng Hà Băng, anh giơ tay muốn gõ cửa.
Thế nhưng lúc này cửa phòng tự động mở một đường chỉ, xuyên qua khe cửa, anh ở Hà Băng trong phòng thấy được một cậu bé xa lạ.
“Hà Băng, thật trùng hợp, bọn anh tới đây du lịch, không nghĩ tới lại gặp được Gin “Em sắp về sao, đừng về mà, gia nhập vào đội bọn anh đi, bọn mình cùng đi ngắm oải hương, hoa anh đào, đi trượt tuyết, đi làm tất cả chuyện lãng mạn!”
Đây là đàn anh cùng trường của Hà Băng, trùng hợp cũng tới đây du lịch, hiện tại cậu ta đang thịnh tình mời Hà Băng gia nhập vào đội bọn họ.
Diệp Minh nhấp môi mỏng một , anh từ trong đôi mắt cậu trai kia của thấy được vẻ mến mộ tha thiết, anh không khó nhìn ra cậu ta thích Hà Băng.
Hà Băng làm đệ nhất băng mỹ nhân của Hồng Khẩu, con trai theo đuổi cô nam rất nhiều.
Diệp Minh có chút không vui, anh không nghĩ tới Hà Băng mới vừa xuống giường anh đã bị một thằng nhóc khác quấn lấy, người phụ nữ của mình bị thằng đàn ông khác mơ ước từng giây từng phút, loại cảm giác này thực sự quá khó chịu.
“Hà Băng, thế giới này rất rộng lớn, chúng ta nên nhân lúc còn trẻ đi khám phá nhiều nơi đi, ngắm nhìn thật kỹ một chút thế giới phồn hoa này, làm tất cả chuyện em thích, như vậy chúng ta mới có thể vui vẻ.” Đàn anh vẫn còn đang nỗ lực dụ dỗ.
Diệp Minh nghe những lời đạo lý hùng hồn kia thì nhìn hướng về phía Hà Băng, Hà Băng quả thực còn trẻ, độ tuổi này cô gái đều không chống lại được dụ hoặc phồn hoa, cô sẽ trả lời thế nào?
Hà Băng lại không có biểu cảm gì, cô lịch sự xa lạ mở miệng nói: “Đàn anh, cám ơn anh, song em cảm thấy…
chúng ta ngắm nhìn thế giới này, cũng chỉ là đang tìm phong cảnh đẹp nhất trong mắt chúng ta, hiện tại em đã tìm được phong cảnh đẹp nhất cho mình, nên em đã ngừng bước chân của em rồi, các anh cứ tiếp tục khám phá thăm thú đi! Em sẽ không tham gia.”
Hà Băng từ chối.
Đàn anh rât thât vọng: “Hà Băng, vậy em nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài trước.”
“Ừm.”
Học trưởng đi.
Khách đã đi, Hà Băng xoay người, định đặt lưng nằm lên giường.
Thế nhưng lúc này phía sau “két” một tiếng, cửa phòng lại mở.
“Đàn anh, có gì…”
Lời của Hà Băng hơi ngừng, bởi vì tiến vào không phải đàn anh, mà là Diệp Minh.
Diệp Minh thân cao chân dài tiêu sái đi vào, đóng cửa phòng lại.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô gái, Diệp Minh như cười như không câu môi: “Làm sao, không phải học trưởng của em, em rất thất vọng?”
Hà Băng biết anh ghen, cô dí dỏm chớp mắt: “Nếu như em nói rất thất vọng thì sao?”