Mục lục
Cưng chiều cô vợ trời ban - Hạ Tịch Quán (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1230:

 

Đám giám đốc đều chen lấn hỏi thăm Lệ Quân Mặc, Lệ Quân Mặc cởi áo khoác ngoài ra, trên người mặc tây trang màu đen, đứng lặng như cây tùng dưới ánh đèn sáng chói, ông như đế vương được đám người ân cần cung phụng trên cao.

 

Là con cưng của Đề Đô và là người đàn ông giàu nhất thế giới, Lệ Quân Mặc là người sáng lập ra kỷ nguyên thương giới. Trong những năm qua, ông đã dần lùi khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng ảnh hưởng của Lệ thi đang lan rộng trên khắp thế giới và có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến không nơi nào là không có dấu vét của Lục thị, ông chính là một huyền thoại.

 

Đối mặt với những người này, trên khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc cũng không có tâm tình gì lớn, ông một tay đút trong túi quần, cặp mắt phượng rơi vào Lâm Thủy Dao cách đó không xa.

 

Bà đang len lén uống rượu, chén rượu đỏ kia có hơi cay, bà uống một ngụm rồi thè lưỡi, bộ dáng kia có chút ngốc.

 

Lệ Quân Mặc buồn cười, người phụ nữ ngốc!

 

Lúc này Lâm Thủy Dao đã hấp dẫn không ít người chú ý, bao gồm cả đám giám đốc bên người ông, “Các anh mau nhìn, bên kia có một đại mỹ nhân!”

 

“Mỹ nhân này hơi lạ mặt nha, trước đây chưa từng gặp qua, nếu như tôi gặp rồi, nhất định sẽ ấn tượng rất sâu.”

 

“Mỹ nhân này bao nhiêu tuổi, 282”

 

“Tôi thấy cùng lắm là 28 tuổi thôi, không thể nhiều hơn nữa.”

 

“Mỹ nhân này thoạt nhìn ngây thơ hồn nhiên đó, hẳn rất dễ giải quyết, nếu không, tôi thử tiếp cận?”

 

 

Mặc dù như vậy, bà cũng không thể cải biến tuổi của mình, đã là phụ nữ tuổi cao rồi, lại đi rong chơi khắp nơi như vậy, hấp dẫn ánh mắt quá nhiều tên đàn ông, tâm tình Lệ Quân Mặc liền tệ hẳn.

 

Lúc này có một tên giám đốc không nhẫn nại được, ông muốn chạy tới chỗ Lâm Thủy Dao.

 

Nhưng một giây kế tiếp ông ta liền thấy toàn thân lạnh lẽo, dường như có một ánh mắt lành lạnh không vui rơi trên người ông ta.

 

Lão giám đốc ngắng đầu nhìn lên, chỉ thấy Lệ Quân Mặc lặng im trừng ông một cái, chỉ là cái liếc mắt vô cùng nhẹ thế nhưng làm người ta sợ thon thót.

 

Lệ Quân Mặc từ trong cốt nhục đã chảy ra tôn quý thanh hoa, thế nhưng ai cũng không thể quên thủ đoạn phiên vân phúc vũ cường đại của ông, người đàn ông này nguy hiểm trí mạng.

 

Lão tổng kia cứng đờ, ông ta nhìn Lâm Thủy Dao, rồi lại nhìn về phía Lệ Quân Mặc, dường như chọt hiểu ra thứ gì, ông ta hỏi dò: “Lệ… Lệ tổng, lẽ nào anh có quen biết với vị đại mỹ nhân kia?”

 

Lệ Quân Mặc ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ trong tay, sau đó nhàn nhạt hừ một tiếng: “Quen Quen.”

 

Chữ này vừa rơi xuống, đám giám đốc bên cạnh liền hít khí lạnh, một chữ đơn giản đó của Lệ Quân Mặc lại là tuyên thệ chủ quyền, người phụ nữ kia là của ông, ai cũng không thể động.

 

Trời ạ!

 

Người phụ nữ kia rốt cuộc người nào?

 

Lâm Thủy Dao cảm thấy rượu đỏ trong tay uống không ngon chút nào, bà dự định đổi cái khác, lúc này phía trước đi liền đi tới hai người phụ nữ.

 

Một người trong đó là người phụ nữ vừa rồi cùng Lệ Quân Mặc xem mắt Lý Kỳ, còn một người phụ nữ là bạn thân của Lý Kỳ – Tôn Hiểu, hiện tại vẻ mặt Tôn Hiểu phẫn hận địch ý nhìn Lâm Thủy Dao: “Kỳ Kỳ, người cậu nói chính là cô ta sao, cô ta chính là con tiểu tam phá hỏng buồi xem mắt của cậu và Lệ tổng?”

 

Lý Kỳ là một tiểu thư khuê các, cũng sẽ không mạnh mẽ hung hãn như Tôn Hiểu, bây giờ đang ở party, bà ta cũng không muốn vỡ lở chuyện ra, liền lôi ống tay áo Tôn Hiểu, nhỏ giọng nói: “Hiểu Hiểu, quên đi, chúng ta không nên náo ở chỗ này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK