Chương 865: “Oán Phu Khuê Phòng” Lục Hàn Đình
Sau đó anh lại cầm súng chỉa vào mình, không để cô đi, nhưng cô vẫn không quay đầu lại xoay người, rời đi.
Anh bóp cò, bụp một tiếng…
Lục Hàn Đình đột nhiên mở mắt ra.
Anh từ trong giấc mộng tỉnh lại, anh trên người đỗ mồ hôi lạnh, áo quần ướt đẫm mồ hôi, lồng ngực to lớn phập phồng, đôi đồng tử tan rả chậm rãi mới có lại tiêu cự.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng nói ôn hòa của Dr. Xuyên: “Lục tổng, anh có khỏe không? Chúc mừng, anh đã khôi phục toàn bộ ký ức, chỉ là, là những ký ức này là thứ anh muốn sao?”
Lục Hàn Đình giơ tay lên, che viền mắt đỏ thắm của mình, sau đó anh chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.
Tây Uyễn.
Hạ Tịch Quán bồi lão phu nhân và má Ngô tập thể dục một tiếng, sau đó cô về phòng tắm, lúc đi ra đã chín giờ rồi.
Nhưng, Lục Hàn Đình vẫn chưa về.
Anh nói anh về công ty một chuyến, sao trễ thế này vẫn chưa trở lại?
Hạ Tịch Quán cầm điện thoại lên, định gọi cho Lục Hàn Đình, nhưng lúc này “ting” một tiếng, tin nhắn tới, là Diệp Linh gửi.
Hạ Tịch Quán mở tin nhắn ra, Diệp Linh gửi một tắm hình, trong hình là Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình bây giờ đang ở trong quán bar, đang uống rượu.
Trễ như thế này còn không về, dĩ còn đến quán bar uống rượu?
Diệp Linh nhắn: “Quán Quán, cậu cãi nhau với Lục tiên sinh?”
Hạ Tịch Quán rep: “Không hề luôn ấy.”
Lục Hàn Đình rót rượu cho mình, anh nhếch đôi môi mỏng móc ra thành vòng cung nhọt nhạt tịch mịch, lắm bẩm: “Tôi không về, cô ấy chẳng thèm quan tâm tôi, cô ấy phải bận rộn trị bệnh cứu người, còn bận hơn bồi bà nội bồi má Ngô, cô ấy không muốn bồi tôi!”
Sùng Văn nhìn mà trợn mắt há miệng, thiếu chủ nhà anh ta vẻ mặt và khẩu khí chua chát sao cứ như… oán phu khuê phòng thế này?
Không, đây tuyệt đối không phải thiếu chủ minh thần vũ trong trí nhớ của anh tai Thiếu chủ chỉ là uống say!
Nhất định là như vậy!
Sùng Văn nói: “Thiếu chủ, không thì tôi gọi điện thoại cho Hạ tiểu thư?”