Chương 632: Dì Lục À, Dì Phải Quản Chặt Nhị Thiếu Hơn
“Con lặp lại lần nữa, bố đừng nên động vào cô ấy, con sẽ cùng Lệ Yên Nhiên đính hôn kết hôn, không để cho cô ấy bắt luận cơ hội nào tiếp cận con, thế nhưng, con nhất định phải muốn cô ấy yên lành sống trước mắt con, con không thể để cho bắt luận kẻ nào thương tổn cô ấy.”
Lục Tư Tước hút sâu nửa gốc xì gà, cuối cùng gật đầu: “Được, nhưng cánh tay con phải tích cực phối hợp trị liệu, còn nữa, con vì con bé phế đi một cánh tay đây là một lần cuối cùng, con sống khỏe, con bé mới có thể sống yên lành, đừng nên khiêu chiến ranh giới cuối cùng của bố.”
Trong phòng khách dưới lầu, Liễu Chiêu Đệ và Lệ Yên Nhiên ngồi chung một chỗ nói chuyện phiếm, Liễu Chiêu Đệ hỏi: “Yên Nhiên, lễ đính hôn ngày mai bố con và bà nội có mặt không?”
*“Dì Lục, bố cháu vẫn chưa về, ngày mai không dự được, nhưng bà nội cháu từ chùa trên núi đã về, sẽ dự ạ.”
Liễu Chiêu Đệ gật đầu, bố Lệ Yên Nhiên là Lệ Quân Mặc, cũng chính là người giàu có nhất toàn cầu, quanh năm không ở Đề Đô, hành tung thần bí, người bình thường không thấy được ông.
Nhưng Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước là bạn thân nhiều năm, mặc chung quần lớn lên, đám hỏi Lục Lệ cũng là hai người họ quyết định, Lệ Quân Mặc dĩ nhiên rất yên tâm, không trở lại cũng bình thường.
Lệ lão phu nhân mấy năm nay vẫn tọa trấn Lệ gia, nhưng khoảng thời gian trước bà lên chùa trên núi ở rất lâu, chắc cầu phúc siêu độ gì đó.
“Yên Nhiên, bà nội cháu sao đột nhiên lại lên chùa trên núi vậy?” Liễu Chiêu Đệ hỏi.
Lệ Yên Nhiên suy nghĩ một chút: “Chúa cũng không rõ lắm, bà nội hình như nghe được tin một người bạn bất hạnh qua đời, nên cực kỳ đau lòng mới đến chùa trên núi ở, vì người bạn kia tụng kinh cầu độ, bà đã đi hơn ba tháng rồi ạ.”
Bạn của Lệ lão phu nhân? Đọc thêm Nhà có manh thê cưng chiều tại truyen.one
Liễu Chiêu Đệ thật sự nghĩ không ra là bạn nào của Lệ lão phu nhân bắt hạnh qua đời, chủ mẫu ngồi ở vị trí cao như Lệ lão phu nhân cao như vậy, bạn bè dĩ nhiên cũng là các lão bà hào môn phú quý, đương nhiên bạn thân tốt nhất của Lệ lão phu nhân chính là Lục lão phu nhân, hai nhà Lục Lệ lại là trăm năm thế giao(*).
(*) Thế giao: Mấy đời thân thiết với nhau giữa hai dòng họ.
Liễu Chiêu Đệ gần đây không nghe nói lão bà nào qua đời, nên trong chốc lát không đoán được.
*Dì Lục, Nhị thiếu đâu ạ, mấy ngày qua hình như cháu cũng không thấy Nhị thiếu đâu.” Lệ Yên Nhiên hỏi.
Nhắc tới Lục Tử Tiễn, Liễu Chiêu Đệ liền ngực đau, Lục Tử Tiễn đã đi Hải Thành rất nhiều ngày rồi vẫn chưa về, bà ta cũng không biết con trai mình đến đó làm cái gì.
Từ bốn tháng trước Lục Tử Tiễn từ Hải Thành trở về, liền cãi nhau với Lục Tư Tước rất căng, Liễu Chiêu Đệ lo lắng mãi, bà hy vọng dường nào con trai mình có thể dỗ ngon dỗ ngọt Lục Tư Tước, đoạt lấy tất cả tình thương từ người bố Lục Tư Tước, nhưng Lục Tử Tiễn từ nhỏ tính cách đã trong trẻo nhưng lạnh lùng, thiên chi kiêu tử lại khó tránh khỏi kiêu ngạo, đối với mọi thứ của Lục gia đều không để bụng, cái gì cũng không cần, Liễu Chiêu Đệ cũng không biết tại sao mình lại sinh ra đứa con như vậy.
Hiện tại Lục Hàn Đình và Lệ Yên Nhiên đính hôn, thực sự là như hỗ mọc thêm cánh, về sau càng khó đối phó hơn, Liễu Chiêu Đệ mấy ngày này rất bực bội, toàn thân khó chịu.
Hơn nữa Lục Tư Tước cảnh cáo, bảo bà ta an phận một chút, nên bà ta chẳng làm gì được.
“Di Lục, Nhị thiếu từ thuở nhỏ đã thành danh, danh chấn Đề Đô, mấy năm nay cũng chưa từng yêu đương, anh ấy rất dễ dàng bị mấy cô gái tâm cơ lừa mắt, lúc trước cháu tận mắt thấy Nhị thiếu và Hạ Tịch Quán ở cùng nhau, hai ngày trước Hạ Tịch Quán bị mấy tên áo đen bắt đi, tất cả mọi người đều đồn cô ta đã bị mấy gã đó… chơi qua, nên dì Lục à, dì phải quản chặt Nhị thiếu hơn.” Lệ Yên Nhiên bóng gió nhắc nhở.