Chương 1245:
Lệ Quân Mặc chậm rãi nhắm mắt, thấy tâm tình bà không có mâu thuẫn, ông mới cắn lên môi bà.
Lâm Thủy Dao nhanh chóng rên một tiếng, bởi vì hàm răng ông đã dập đến môi bà rồi.
Lệ Quân Mặc nhanh chóng buông lỏng bà ra, bàn tay to chống trên vách tường cạnh bà, ông đè thấp tiếng nói nói một câu: “Xin lỗi…”
Ông không có kinh nghiệm.
Kinh nghiệm duy nhất chính là buổi tối ngày đó.
Đêm hôm đó mục đích hai người rất rõ ràng, lại không quen biết, nên không có khẩn trương như vậy, hiện tại Lệ Quân Mặc hơi lộ ra vẻ không thạo, rũ xuống mí mắt, khí tức thế gia quý bàng tử vô cùng sạch sẽ, có chút ngượng ngùng nói một câu sorry.
Lâm Thủy Dao đã cảm thấy tiếng “sorry” này của ông dễ nghe có thể khiến lỗ tai người ta mang thai, bà vươn hai tay ôm cổ ông, mềm giọng đùa ông: “Lệ tổng, anh đến tột cùng có thể hay không?”
Lệ Quân Mặc mím môi, không nói lời nào.
Lâm Thủy Dao lắn đến gần ông: “Vậy, để tôi dạy cho ông.”
Lần này bà chủ động hôn ông.
Lệ Quân Mặc ôm thắt lưng mềm của bà ôm bà vào lòng, sau đó nhắm mắt lại.
Hai người hôn một lúc lâu, bên tai đêu là tiêng nước khiên người ta đỏ mặt tía tai.
Lâm Thủy Dao lui xuống, chôn khuôn mặt trong ngực ông: “Lệ tổng, tôi chưa tắm, tôi muốn tắm rửa trước.”
Lệ Quân Mặc mở mắt ra, đôi mắt phượng anh minh lúc này lại nhuộm tình cảm nóng bỏng, hầu kết cuộn lên xuống, ông chỉ có nhịn xuống xung động muốn hôn tiếp, đều là nam nữ trưởng thành, có thể hiểu được, tắm mới là bước đầu tiên của bộ môn vui vẻ.
Lệ Quân Mặc buông bà ra, nói giọng khàn khàn: “Cô đi đi.”
Lâm Thủy Dao lưu luyến nhìn ông: “Nếu không, chúng ta cùng tắm?”
Ánh mắt Lệ Quân Mặc tối sầm lại, đưa tay muốn tóm bà.
AI Lâm Thủy Dao cười nhảy ra một bước, bà đưa tay cuốn lấy lọn tóc, đáng yêu cười: “Lệ tổng, sao anh chẳng biết đùa chút nào thế, lừa anh thôi, tôi tắm phần tôi, anh tắm phần anh, chờ tôi nhé.”
Nói rồi Lâm Thủy Dao liền tiền vào phòng tắm.
Nhìn thân ảnh bà biến mát ở rồi tầm mắt của mình trong, Lệ Quân Mặc còn cảm thấy cổ họng giống như lăn qua than lửa, ông lại mơ hồ cảm giác không thích hợp, tối hôm nay đã nói là muốn dạy dỗ bà một trận nên thân, sao bây.
giờ lại bị bà dắt mũi thế nhỉ?
Trong đầu Lệ Quân Mặc vẫn là nụ hôn ban nãy, ông cảm giác mình hiện tại cần tắm nước lạnh, nên ông đi vào phòng tắm cách vách.
Mấy phút sau, Lệ Quân Mặc đi ra, ông tắm xong, nhắc chân dài vào phòng.
Trong phòng rất an tĩnh, thế nhưng trên giường lớn mềm mại đang đắp chăn, phía dưới chăn phồng, như là có bóng người nhỏ nhắn ở trong.
Ông chau mày kiếm, bà như vậy không ngộp à?
Nhưng, bà đã nằm xong ở trên giường chờ ông.
Lệ Quân Mặc vừa rồi cũng nghĩ lại qua chính mình, nhiều năm như vậy bên cạnh ông vây quanh rất nhiều danh viện thiên kim, thế nhưng ông đều không động lòng, vì sao chỉ bị mỗi Lâm Thủy Dao đầu độc?
E rằng ông từ nhỏ tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, bên người gặp được cũng đều là tiểu thư khuê các, mà tính cách Lâm Thủy Dao tinh nghịch năng động, lớn mật lại minh diễm, lập tức là có thể hấp dẫn ông.
Lệ Quân Mặc câu môi, ông đi tới bên giường, vươn bàn tay vén chăn lên: “Lâm Thủy Dao…”
Lời của ông hơi ngừng lại, bởi vì bị phía dưới chăn không có người, mà là hai cái gối.
Hai cái gối đầu đặt cùng nhau, ráp thành hình người, mấu chốt là, trên gối đầu còn đặt một tờ giấy, trên tờ giấy có hàng chữ xinh đẹp: “Lệ tổng, tặng anh một bụng lửa đó, chúc anh chơi vui vẻ.”