Chương 2648:
Lúc này tất cả đau đón uật ức trong lòng Lâm Bất Nhiễm đều biên thành chiệc áo giáp cứng răn nhất, cô có một sức mạnh, cô phải bảo vệ tốt em trai, cô phải rời khỏi nơi này, cô không cho phấn bắt luận kẻ nào tủy ý chà đạp nhục nhã cô nữa.
Thấy cô không nói gì, Trương Hàn vươn tay cánh tay, xoay cô lại, ôm vào trong ngực mình: “Cô ây đã không còn nữa, cho nên vệ sau đừng nhắc lại cô ấy, em nên thấy may mãn anh không quên được cô ây, bởi vì anh càng khó quên cô ấy, sẽ càng đối tốt với em, Nhiễm Nhiễm, có thể giông như cô ấy vài phần đã là phúc của em.”
Ánh trăng sáng trong lòng hắn, không cho phép cô chạm, nói cũng không được.
Rõ ràng cô là vật chôn theo, còn phải mang ơn hắn, Trương Hàn thực sự là chuyên gia tẩy não.
Lâm Bát Nhiễm không nói gì.
Trương Hàn coi như cô nghe lời, hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lâm Bất Nhiễm.
Lâm Bát Nhiễm muốn giấy giụa, thê nhưng Trương Hàn quân chặt thắt lưng mêm của cô: “Đừng nhúc nhích, hửm?”
Lâm Bát Nhiễm thật sự không động nữa, cô nhắm mắt lại, xem như mình lại bị chó cắn một cái.
` Hiện tại cô ngay cả sinh tồn cũng khó khăn, kiểu cách làm giá quá xa vời.
Trương Hàn đã rất lâu không chạm vào cô, tcơ thể hiều nữ luôn là giống như thuốc phiện dễ dàng làm cho hắn nghiện, hắn hồn sâu hơn. Cả nhà tải appt ruyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!
Ngay từ đầu Lâm Bát Nhiễm vẫn còn yên lặng chịu được, khi cô phát hiện ngón tay của hăn rơi vào trên nút áo cô, đang cởi cúc áo cô ra, cô lúc này ngăn cản hắn: “Trương thiếu gia, anh đã đói khát như vây rồi à, tôi mới vừa giải phẫu, nơi này còn là phòng bệnh, có thể đợi vài ngày không?”
Trương Hàn lật cả người, đặt cô ở dưới thân, trong đôi mát kia nhốm vẻ tình dục, ngón tay không ngừng, đại khái chế cúc áo cô vướng bận, hắn trực tiếp giật đút vài cúc: “Làm bằm cái gì, trong lòng anh biết, không làm chết em được.”
“
” Lâm Bất Nhiễm nỗ lực nhắm nghiền hai mắt, để tránh hắn thấy sát ý trong mắt cô.
Cô cho tới bây giờ chính là đồ chơi của hắn, công cụ tiết dục cỉa hắn.
Lúc này Trương Hàn cầm tay nhỏ bé của cô. › Lâm Bắt Nhiễm biết hắn muốn làm gì rồi, cô dùng sức hát hắn ra, không muốn hầu hạ hắn.
*Ngoan, để anh sướng mấy ngày kế tiệp anh cũng không tìm em nữa, KÁU không, anh mỗi tối đều sẽ muốn ” Hắn phủ ở bên tai cô nói lời hạ nh Hắn không đến vài ngày sao?
Lâm Bắt Nhiễm bỏ qua giấy giụa, nếu như có thể đổi vài ngày tự do, cô nguyện ý.
Trương Hàn không lừa cô, mấy ngày kế tiếp hắn thật sư không tới, Lậm Bất Nhiễm có được khoảng thời gian tự do thanh sạch ngắn ngủi.
Lúc Lậm Mặc đầy ra cửa phòng bệnh, chỉ thấy. Lâm Bát Nhiễm ngôi trên ghé trước cửa SỐ, cô kéo rèm cửa sổ, đầy cửa số ra, cả người đắm chìm trong ánh mặt trời vàng ươm, tham lam hít thở không khí mới mẻ bên ngoài, hơn nữa, trong tay cô cầm bút, ở trên một tờ giấy trăng múa bút thành văn.
“Trời ạI”*’Ngô Trạch Vũ thực sự sợ ngây người: “A Mặc, chị Bất Nhiễm đây là thế nào, tại sao cứ như thoát thai hoán cốt trọng sinh thế?”
Lâm Mặc đứng ở cạnh cửa, mấy năm này chị đều muốn phong bế mình ở trong căn phòng nhỏ tôi đen âm ướt, không muôn đi ra, đây là lần đầu tiên chị mỏ cửa lòng đi ra.
Lâm Bắt Nhiễm chân chính đi ra rồi.