Mục lục
Cưng chiều cô vợ trời ban - Hạ Tịch Quán (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 874: Lệ Quân Mặc Gọi Điện Cho Hạ Tịch Quán

“Cái đó là cái nào?”

“Chính là cái để… tránh thai đó, hai ngày này là giai đoạn nguy hiểm của em, em sợ sẽ mang thai.”

Lục Hàn Đình nhìn khuôn mặt diễm ướt át của cô, chau hàng mày kiếm: “Mang thai thì sinh, em và cục cưng anh đều nuôi ca.

“Cơ mà…” Với sức khỏe cô bây giờ tuyệt đối không thể mang thai.

“Cơ mà cái gì?” Lục Hàn Đình nâng đôi chân nhỏ của cô lên, để cô quấn lên vòng hông rắn chắc của mình, anh trầm giọng, mang theo vài phần dụ dỗ: “Em không muốn sinh cục cưng cho anh à? Anh nhớ kỹ trước đây em đã nói muốn sinh cho anh hai cục cưng đấy nhé.”

“Nhưng…”

Lục Hàn Đình cúi đầu ngăn môi của cô: “Cô bé lừa đảo, chỉ thích gạt anh, hiện tại để anh xem thử rốt cuộc miệng em không thành thật hay là thân thể không thành thật, chờ anh trị em một trận em liền đàng hoàng lại ngay.”

Cái đầu nhỏ của Hạ Tịch Quán bị đẩy tới đầu giường, bàn tay của anh nhanh chóng đặt lên bọc lại trán cô, trong cường thế bá đạo lộ ra thương yêu cùng thương tiếc, Hạ Tịch Quán nhanh chóng nhắm mắt lại, cô cảm giác mình đã hóa thành một vũng nước.

Trong đêm khuya.

Chất giọng người đàn ông có chút khàn khàn, mang theo vẻ phóng túng lại gợi cảm, nửa người trên để trần, trên da thịt màu lúa mạch có mắy vét cào hồng hồng, đường xương bả vai và sống lưng toàn bộ mở ra, vóc người càng lộ vẻ dày rộng rắn chắc, tràn đầy hormone ẩm ướt.

Trên da thịt của anh thắm một tầng mồ hôi, mồ hôi lắm tắm đều chảy trên trán, cuồng dã lại gợi cảm bức người.

Trọng lượng đè nặng trên người hồi lâu biến mát, Hạ Tịch Quán thở phì phò nghiêng mình, co người lại, cô mệt mỏi quá.

Cô thể nghiệm được tình cảm mãnh liệt của anh, thể chất của anh thật sự chính là thể chất của chó săn mà.

Có điều, sao anh lại nhận điện thoại của cô chứ?

Thôi bỏ đi, Hạ Tịch Quán hiện tại mệt đến ngón tay cũng không muốn động, để anh nhận vậy.

Lục Hàn Đình nhận nghe điện thoại, rất nhanh bên kia liền truyền đến giọng nói trầm thấp nhuốm hương rượu: “Lục Hàn Đình, là cậu? Tịch Quán đâu?”

Đầu bên kia ấy vậy mà là… Lệ Quân Mặ!

c Vừa rồi lúc chuông điện thoại vang lên anh đã nhìn thử số báo hiện lên, anh đã nhận ra đây là số của Lệ Quân Mặc, thế nhưng đã trê thế này, Lệ Quân Mặc gọi điện thoại cho vợ anh làm cái gì?

Lục Hàn Đình cảm giác mình ở trước mặt Hạ Tịch Quán đã quá không biết xấu hổ, không nghĩ tới ông già khúm Lệ Quân Mặc này lại càng không biết xấu hỗ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK