Chương 891: Cô Áy, Bây Giờ Đang Ở Đâu?
Lệ Quân Mặc và Lục Hàn Đình đứng ở một hàng, bọn họ làm sao ngờ đến Lâm Thủy Dao có vị hôn phu, hơn nữa còn là quân vương Hoa Tây Châu – Thượng Quan Đằng?
Lục Tư Tước giống như một con cáo già đa mưu túc trí, ánh mắt ông rơi trên khuôn mặt tuấn tú của Lệ Quân Mặc: “Quân Mặc, Thượng Quan Đẳng rất yêu Lâm Thủy Dao, xem cô ấy như châu như bảo, đáng tiếc là Lâm Thủy Dao không thích hắn ta, rất sớm đã giải trừ hôn ước với hắn, sau đó Thượng Quan Đẳng trút tất cả hận ý lên người cậu, hắn cho rằng đều là tên mặt trắng(*) cậu chen chân vào, câu Lâm Thủy Dao đi mắt.”
(2) Mặt trắng ý chỉ những người đàn ông ăn bám phụ nữ.
Lệ Quân Mặc: “…”
Lục Hàn Đình ở chỗ này nghe được chuyện của bố vợ đại nhân và mẹ vợ đại nhân nhà mình mà thấy loạn cào cào trong lòng, cái này… anh nghe mấy chuyện này… có được không nhỉ?
“Bố, thủ phủ toàn cầu như bố vợ đại nhân của con mà gọi là tên mặt trắng sao, có quá không vậy?” Lục Hàn Đình cảm giác mình vẫn nên là đứng về phía Lệ Quân Mặc thì hơn.
Lục Tư Tước nhún vai: “Mẹ vợ đại nhân của con là nữ vương đến từ đất nước thần bí, người như Thượng Quan Đằng cũng thuần phục dưới váy cô ấy, con cảm thấy bố vợ đại nhân nếu như không phải là được mẹ vợ đại nhân con lật bài lâm hạnh rồi, thì mùa quýt nào mới đến lượt cậu ta?”
“cm Lục Hàn Đình có hơi kinh động, mẹ vợ đại nhân vậy mà là… là nữ vương?
Vậy thân thế Hạ Tịch Quán chẳng phải là… mẹ là nữ vương, bố là thủ phủ toàn cầu, tùy tiện tình địch cũng là quận chúa Hoa Tây Châu?
Thân thế Hạ Tịch Quán thực sự quá quá quá ngạo mạn rồi.
Lục Hàn Đình nhìn Lục Tư Tước: “Bố, sao bố biết được nhiều như vậy?”
Lục Tư Tước không trả lời vấn đề này: “Cái này con không cần quan tâm con chỉ cần biết Thượng Quan Đằng là một kẻ địch rất mạnh, lần này ông ta tới chính là đối phó Hạ Tịch Quán, tên này xuất hiện sớm hơn so với hai người tưởng, hắn ta chọn trúng Dạ Huỳnh, sinh ra Lệ Yên Nhiên, sau đó dùng chất độc biến lão buộc vận mệnh Hạ Tịch Quán và Lệ Yên Nhiên chung một chỗ. Kẻ này suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ, đi mỗi một bước đều trả thù hai người, tình yêu hắn ta dành cho Lâm Thủy Dao không được đền đáp nên đã chuyển biến thành hận ý khắc cốt ghi tâm, hai người phải cần thận.”
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình lộ ra vài phần lạnh lùng, anh mấp máy đôi môi mỏng.
Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới.
Lục Hàn Đình lây điện thoại ra vừa nhìn, là Hạ Tịch Quán gọi.
“Quán Quán gọi điện thoại cho con, bó, bố vợ đại nhân, con về trước.” Lục Hàn Đình cầm điện thoại lên xe, phóng nhanh về.
Nhìn bóng xe Lục Hàn Đình biến mắt trong tầm mắt, Lục Tư Tước đi lên trước, đi tới bên cạnh Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc không nói lời nào, ông nâng đôi mắt Đan Phượng nhìn về phía Lục Tư Tước: “Cậu biết được máy chuyện này từ khi nào?”
“Sau khi biết Hạ Tịch Quán là con gái Lâm Thủy Dao, việc này liền xâu chuỗi trong đầu tôi, vừa nhìn vừa đoán thôi.”
“Cô ấy, bây giờ đang ở đâu?” Lệ Quân Mặc hỏi.
Lục Tứ Tước lắc đầu: “Tôi cũng không biết, mấy năm nay tôi luôn điều tra dấu vết của Lâm Thủy Dao, tôi chỉ biết cô ấy biến mắt ở phần cuối thế giới, về nhà, không ngoài dự liệu, cô ấy đã thừa kế ngôi vị nữ vương, hiện tại người duy nhất có thể tìm được Lâm Thủy Dao chính là Hạ Tịch Quán.”
Lệ Quân Mặc ngắng đầu nhìn đèn đường phía trước: “Cậu tìm Lâm Thủy Dao là vì Liễu Anh Lạc sao, năm đó Liễu Anh Lạc cũng không táng thân trong đại dương, mà là bị Lâm Thủy Dao mang đi, đúng không?”
Lục Tư Tước gật đầu: “Đúng vậy.”
“Cậu muốn tìm Liễu Anh Lạc?”
“Lẽ nào cậu không muốn tìm Lâm Thủy Dao?”