Mục lục
Cưng chiều cô vợ trời ban - Hạ Tịch Quán (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1105:

 

Chờ… Chờ một chút, anh đang làm gì?

 

Nét ửng đỏ trên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán đã lan tràn đến vành tai trắng như tuyết của cô, cô đành thỏa hiệp nói: “Lục Hàn Đình, anh đừng xằng bậy, tôi kêu…me…”

 

Hạ Tịch Quán thực sự kêu lên meo một tiếng.

 

Một tiếng “meo” này đã là rất nhục nhã rồi.

 

Lục Hàn Đình sờ sờ đầu nhỏ của cô: “Ngoan.”

 

*..” Hạ Tịch Quán liền đẩy ra anh, lăn một vòng ra bàn trà.

 

Tiếp xúc được không khí mới mẻ, Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng lên, nơi đây không thể ở lâu, hơn nữa cô cũng không muốn dây dưa với Lục Hàn Đình làm, cho nên cô mở cửa, rất nhanh đi ra.

 

Hành lang, Tình Nhi tiến lên đón: “Công chúa, người vừa rồi đi đâu vậy, tôi còn lo lắng người bị phát hiện.”

 

Hạ Tịch Quán chỉnh sửa làn váy một chút: “Không có việc gì, chúng ta trở về đi thôi.”

 

“Vâng.”

 

Hạ Tịch Quán mang theo Tình Nhi chuẩn bị rời khỏi vương cung, nhưng lúc này phía trước đi tới hai người, là Họa phi và Mai phi.

 

“Ôi, đây không phải là Lan Lâu công chúa sao, Họa phi, em giới thiệu với chị một chút, vị này chính là Lan Lâu công chúa nổi danh đó, tương lai sẽ là Cửu Lăng vương phi.” Mai phi kỳ quái nói.

 

Hạ Tịch Quán trực tiếp lơ Mai phi, cô đặt mắt trên người Họa phi, nếu như không tính lần ban nãy, như vậy đây là lần đầu tiên chính thức gặp mặt của cô và Họa phi.

 

Họa phi rất đẹp, hơn nữa bên hông còn treo một cái chuông nhỏ, chuông thanh thúy dễ nghe, cũng không dùng mị thuật.

 

“Cô chính là Lan Lâu công chúa?” Họa phi trên dưới quan sát Hạ Tịch Quán, tràn đầy miệt thị, rất rõ ràng không xem Hạ Tịch Quán thành đẳng cấp địch thủ của mình: “Mẹ cô Lâm Thủy Dao đâu, cô ta tại sao không có tới?”

 

Hạ Tịch Quán duyên dáng yêu kiều, chậm rãi gợi lên môi đỏ mọng: “Mấy ngày sau ở lễ đính hôn của tôi và Cửu Lăng vương, mẹ tôi tự nhiên sẽ tới, chỉ là Họa phi, mẹ tôi giá lâm, bà thực sự đã chuẩn bị xong chưa?”

 

Nói rồi Hạ Tịch Quán tiến lên, đi tới Họa phi nhỏ giọng nói bên tai: “Bà sẽ không sợ vinh quang chốn hậu cung của bà mấy năm nay cứ thế biến mắt sao?”

 

Thượng Quan Đẳng có bao nhiêu mê luyến Lâm Thủy Dao, đó không phải bí mật, ai cũng biết.

 

Nếu như có một ngày Lâm Thủy Dao giá lâm, nhất định sẽ nguy cơ đến ân sủng của Họa phi.

 

Sắc mặt cao cao tại thượng của Họa phi lập tức trở nên rất khó coi.

 

Lúc này bên tai truyền đến tiếng bước chân vững vàng, Lục Hàn Đình tới.

 

Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình đảo trên người Hạ Tịch Quán và Họa phi.

 

“Họa phi, tôi còn có việc, đi trước.” Hạ Tịch Quán trực tiếp rời khỏi nơi đây.

 

Lục Hàn Đình cũng theo sát rời đi.

 

Lúc này Mai phi căm giận bắt bình nói: “Họa phi, Hạ Tịch Quán này thật sự là quá kiêu ngạo, con ả cũng dám kêu gào với chị.”

 

Họa phi nhìn bóng lưng Hạ Tịch Quán, cười lạnh một tiếng: “Trước hết cứ để ả kiêu ngạo vài ngày, đến lễ đính hôn của ả và Cửu Lăng vương…”

 

Họa phi đưa mắt đặt trên bụng to đang nhô ra thật cao của Mai phi, sau đó chậm rãi vươn tay đặt trên bụng Mai phi: “Quân vương thích đứa bé này như thế, nều như ở lễ đính hôn để Hạ Tịch Quán tự tay giết chết đứa bé này, quân vương nhất định sẽ tức giận! Tàn hại con nói dòng của vương tộc, đây chính là tội chết.”

 

Nói rồi Họa phi lộ ra ý cười, ý cười âm u cay nghiệt hệt như con bò cạp: “Giữ đứa bé này để thời gian dài như vậy, đến thời điểm phát huy giá trị của nó rồi.”

 

Mai phi và Họa phi cùng một phe, ban đầu Họa phi chọn trúng Mai phi, mới cho Mai phi sau khi tiền cung có cơ hội hưởng thụ vinh hoa phú quý.

 

Cũng là Họa phi cho Mai phi thuốc, để Mai phi thuận lợi mang thai.

 

Mai phi ngay từ đầu cũng biết mình và đứa bé này là con cờ, bây giờ là thời điểm hy sinh đứa bé trong bụng của cô ta rồi.

 

Nhưng…

 

Trong lòng Mai phi hết sức luyến tiếc, nguyên do đứa con này là kết tinh tình yêu của cô ta và… người đàn ông cô ta mến yêu, huống chi cô ta mang thai đã hơn 5 tháng rồi, mỗi ngày cảm thụ được chuyển động của bé cưng, đã sớm quen.

 

“Họa phi, em…” Mai phi muốn nói lại thôi.

 

“Làm sao?” Họa phi âm trầm nhìn về phía Mai phi: “Cô có ý kiến?”

 

Sắc mặt Mai phi trắng nhọt, trong lòng cô ta rất sợ hãi Họa phi, cô ta lắc đầu: “Không có, chị nói cái gì chính là cái đó, em sẽ làm theo.”

 

Họa phi lúc này mới thu hồi tay của mình: “Vậy là tốt rồi, Mai phi, cô phải hiểu được trò chơi này cô căn bản không có quyền lựa chọn, ngoan ngoãn nghe lời của tôi, cô còn có thể tiếp tục hưởng thụ vinh hoa phú quý, nếu như xảy ra sai lầm gì, cô phá hủy kế hoạch lớn của tôi, vậy tự gánh lấy hậu quả!”

 

Mai phi đã sợ đến run lẫy bầy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK