Nhìn vẻ mặt của Trương Thanh Ti, Giang Siêu thấy hơi kỳ lạ, nhưng khi hắn thấy các bách tính xung quanh có biểu cảm khác thường, hắn nhận ra câu mình nói hơi gây hiểu lầm.
Hắn ngại ngùng khụ khụ một tiếng rồi vội vàng nói: "Ta muốn mời Trương đại phu theo ta đến Ninh Châu phủ nhận chức, ta muốn để Trương đại phu làm chủ quản Bộ khám chữa bệnh.
Sau này, ta định thành lập các trung tâm khám chữa bệnh trên khắp Hoa Hạ, ta muốn cho tất cả mọi người đều được khám chữa bệnh bởi các đại phu.
Ngoài ra, các trung tâm khám chữa bệnh sẽ phục vụ miễn phí cho tất cả mọi người.
Toàn bộ chi phí khám chữa bệnh ở các trung tâm khám chữa bệnh sẽ do triều đình Hoa Hạ chỉ trả.
"Ngoài ra, nếu Trương đại phu muốn học y thuật chữa bệnh mà ta làm vừa nãy, ta cũng có thể dạy cho Trương đại phu.
Tốt nhất là sau này cô nương có thể giúp ta dạy lại những y thuật đó cho những người muốn học y-"
Giang Siêu nói một loạt ý tưởng của mình cho Trương Thanh T¡ nghe, những lời hẳn nói làm cho các bách tính xung quanh ngơ ngác.
Mọi người ngơ ngác nhìn Giang Siêu.
Tưởng tượng về ý tưởng kia của Giang Siêu, nếu tương lai được khám chữa bệnh miễn phí, thì những bách tính nghèo. khổ như họ không cần lo không có tiền khám bệnh.
Không cần lo người nhà của mình sẽ chết không nhằm mắt trước mặt mình nữa.
Nếu thật sự có thể thực hiện việc này, vậy thì người Hoa Hạ thời này, thật sự quá hạnh phúc.
“Tiên sinh vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế..."
Tất cả người dân không nói thêm câu dư thừa nào, bọn họ trực tiếp quỳ xuống đất, chân thành cúi lạy Giang Siêu
Giang Siêu nhìn những nét mặt mừng rỡ và ủng hộ của người dân, trong lòng hắn cũng hơi thỏa mãn.
Hắn muốn cho các bách tính trước mặt, và bách tính trên khắp Hoa Hạ đều được sống trong hạnh phúc, sau này không chỉ có việc khám chữa bệnh được miễn phí, giáo dục hắn cũng muốn miễn phí.
Vẫn còn rất nhiều chính sách tạo thuận lợi cho người dân mà hẳn muốn thực hiện, hẳn sẽ thực hiện từng cái một. Hắn phải thay đổi thời đại này, thay đổi tất cả.
Những việc này đều là những việc cần đi đường dài, nhưng chí ít, cứ đi thì sẽ có ngày thành hiện thực.
"Sao nào, cô nương có đồng ý theo ta đến Ninh Châu phủ..."
Lúc này, Giang Siêu đã hồi thần.
Hẳn nhìn Trương Thanh Tỉ ở trước mặt rồi hỏi.
Trương Thanh T¡ đang kinh ngạc trước ý tưởng của Giang Siêu, hai mắt nàng ta sáng ngời, gương mặt hiện lên vẻ kích động.
Không chỉ bởi vì ý tưởng khám bệnh miễn phí cho toàn dân của Giang Siêu.
Chỉ nguyên tài y thuật trác tuyệt của Giang Siêu thôi đã làm cho nàng ta cực kỳ say mê rồi.
Chứ chưa kể, nàng ta vẫn luôn có một khát khao đối với Giang Siêu.
Từ khi tên tuổi của Giang Siêu nổi ầm ầm ở Hoa Hạ, nàng ta vẫn luôn muốn gặp vị kỳ nhân này.
Nay gặp được người thật, người thật còn hoàn hảo hơn so với tưởng tượng của nàng ta.
Làm gì có thiếu nữ nào không hoài xuân. Nếu có thể đi theo Giang Siêu, thì dù không có kết quả gì, nàng ta cũng cam tâm tình nguyện.
"Ta bằng lòng....' Trương Thanh Ti gật đầu chắc nịch.
Nghe nàng ta trả lời xong, vẻ mặt Giang Siêu trở nên kỳ lạ, câu ta bằng lòng này nghe cứ sao sao ấy nhỉ.
Còn có một chút quỷ dị nữa.
Nhưng Giang Siêu không có tâm tư nghĩ thêm về vấn đề này, bây giờ hắn đang rất vui mừng.
Trước đó hẳn còn đang sầu vì không tìm được ứng viên thích hợp làm người thừa kế sự nghiệp chữa bệnh của hắn, tới giúp hẳn quản lý mọi việc bên phát triển phương diện y học.
Hắn ngại ngùng khụ khụ một tiếng rồi vội vàng nói: "Ta muốn mời Trương đại phu theo ta đến Ninh Châu phủ nhận chức, ta muốn để Trương đại phu làm chủ quản Bộ khám chữa bệnh.
Sau này, ta định thành lập các trung tâm khám chữa bệnh trên khắp Hoa Hạ, ta muốn cho tất cả mọi người đều được khám chữa bệnh bởi các đại phu.
Ngoài ra, các trung tâm khám chữa bệnh sẽ phục vụ miễn phí cho tất cả mọi người.
Toàn bộ chi phí khám chữa bệnh ở các trung tâm khám chữa bệnh sẽ do triều đình Hoa Hạ chỉ trả.
"Ngoài ra, nếu Trương đại phu muốn học y thuật chữa bệnh mà ta làm vừa nãy, ta cũng có thể dạy cho Trương đại phu.
Tốt nhất là sau này cô nương có thể giúp ta dạy lại những y thuật đó cho những người muốn học y-"
Giang Siêu nói một loạt ý tưởng của mình cho Trương Thanh T¡ nghe, những lời hẳn nói làm cho các bách tính xung quanh ngơ ngác.
Mọi người ngơ ngác nhìn Giang Siêu.
Tưởng tượng về ý tưởng kia của Giang Siêu, nếu tương lai được khám chữa bệnh miễn phí, thì những bách tính nghèo. khổ như họ không cần lo không có tiền khám bệnh.
Không cần lo người nhà của mình sẽ chết không nhằm mắt trước mặt mình nữa.
Nếu thật sự có thể thực hiện việc này, vậy thì người Hoa Hạ thời này, thật sự quá hạnh phúc.
“Tiên sinh vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế..."
Tất cả người dân không nói thêm câu dư thừa nào, bọn họ trực tiếp quỳ xuống đất, chân thành cúi lạy Giang Siêu
Giang Siêu nhìn những nét mặt mừng rỡ và ủng hộ của người dân, trong lòng hắn cũng hơi thỏa mãn.
Hắn muốn cho các bách tính trước mặt, và bách tính trên khắp Hoa Hạ đều được sống trong hạnh phúc, sau này không chỉ có việc khám chữa bệnh được miễn phí, giáo dục hắn cũng muốn miễn phí.
Vẫn còn rất nhiều chính sách tạo thuận lợi cho người dân mà hẳn muốn thực hiện, hẳn sẽ thực hiện từng cái một. Hắn phải thay đổi thời đại này, thay đổi tất cả.
Những việc này đều là những việc cần đi đường dài, nhưng chí ít, cứ đi thì sẽ có ngày thành hiện thực.
"Sao nào, cô nương có đồng ý theo ta đến Ninh Châu phủ..."
Lúc này, Giang Siêu đã hồi thần.
Hẳn nhìn Trương Thanh Tỉ ở trước mặt rồi hỏi.
Trương Thanh T¡ đang kinh ngạc trước ý tưởng của Giang Siêu, hai mắt nàng ta sáng ngời, gương mặt hiện lên vẻ kích động.
Không chỉ bởi vì ý tưởng khám bệnh miễn phí cho toàn dân của Giang Siêu.
Chỉ nguyên tài y thuật trác tuyệt của Giang Siêu thôi đã làm cho nàng ta cực kỳ say mê rồi.
Chứ chưa kể, nàng ta vẫn luôn có một khát khao đối với Giang Siêu.
Từ khi tên tuổi của Giang Siêu nổi ầm ầm ở Hoa Hạ, nàng ta vẫn luôn muốn gặp vị kỳ nhân này.
Nay gặp được người thật, người thật còn hoàn hảo hơn so với tưởng tượng của nàng ta.
Làm gì có thiếu nữ nào không hoài xuân. Nếu có thể đi theo Giang Siêu, thì dù không có kết quả gì, nàng ta cũng cam tâm tình nguyện.
"Ta bằng lòng....' Trương Thanh Ti gật đầu chắc nịch.
Nghe nàng ta trả lời xong, vẻ mặt Giang Siêu trở nên kỳ lạ, câu ta bằng lòng này nghe cứ sao sao ấy nhỉ.
Còn có một chút quỷ dị nữa.
Nhưng Giang Siêu không có tâm tư nghĩ thêm về vấn đề này, bây giờ hắn đang rất vui mừng.
Trước đó hẳn còn đang sầu vì không tìm được ứng viên thích hợp làm người thừa kế sự nghiệp chữa bệnh của hắn, tới giúp hẳn quản lý mọi việc bên phát triển phương diện y học.