Trong toàn bộ Kinh Đô rộng lớn có gần một triệu người, cuối cùng chỉ có chưa đến hai mươi vạn người trốn thoát.
Những người còn lại bị giết hoặc bị người Nữ Chân bắt đi.
Người Nữ Chân cần nô lệ để làm việc cho bọn họ, mà trong mắt bọn họ, người Đại Triều bị bọn họ gọi vui là dê hai chân.
Người già, nữ tử và trẻ em về cơ bản đều bị giết sạch.
Tình báo mô tả tình hình bi thảm ở Kinh Đô, xác chết nằm rải rác khắp nơi trên đường phố.
Máu tươi nhuộm đỏ cả con đường.
Những người bị bắt đều bị trói cổ bằng dây thừng rồi dắt đi như súc vật về phía Bắc.
Hoàng đế Tống Cấu của Đại Triệu cũng bị người Nữ Chân bắt đi cùng với các cận thần và thành viên trong hoàng thất, tổng cộng hơn 3.000 người.
Tài sản ở Kinh Đô bị người Nữ Chân cướp hết không còn một mống gì, nhưng bọn người Nữ Chân vẫn chưa thỏa mãn với điều này.
Bọn họ tiếp tục xuôi theo hướng về phía Nam, tiến về phía quân đội của Trịnh Thế Dân.
Bình Nhạc quân chiếm gần một nửa địa bàn, nằm ngay trên đường đi của quân Nữ Chân, bên phải là quân Nguyên Triệu của Nguyên vương, xa hơn phía dưới là Ninh Châu phủ của Giang Siêu, sau đó là địa bàn và lãnh thổ của đám Phương Bách Phật và ba thế lực cổ khác.
Do quân Bình Nhạc của Đại Danh phủ chiếm phần lớn lãnh thổ nên quân Con cháu không đối đầu trực tiếp với quân Nữ Chân.
Tuy nhiên, nếu quân Bình Nhạc của Trịnh Thế Dân từ bỏ một nửa lãnh thổ, quân Nữ Chân thực sự sẽ đối đầu trực diện với quân Con cháu.
Vốn dĩ Giang Siêu chuẩn bị xuất binh đến đánh Trịnh Thế Dân, nhưng tình hình hiện tại buộc hắn phải từ bỏ ý định xuất binh đến Trịnh Thế Dân.
Nguy nan của dân tộc ở ngay trước mắt, nếu hắn đâm sau lưng Trịnh Thế Dân khi hắn ta đang chiến đấu với quân Nữ Chân, chưa kể người đời sẽ nghĩ gì về hắn, bản thân Giang Siêu cũng sẽ coi thường chính mình.
Dù dân tộc bên trong có tranh đấu thế nào đi nữa thì cũng chỉ có thể coi là chuyện gia đình, còn chiến tranh với người Nữ Chân là chuyện bên ngoài.
Điều hắn phải làm bây giờ là phải đồng lòng đánh đuổi giặc ngoại xâm.
Thậm chí Giang Siêu còn cân nhắc xem có nên hỗ trợ Trịnh Thế Dân một số vũ khí và trang bị để hắn ta có thể cầm cự lâu hơn hay không.
Hoặc là hắn có thể kháng Kim viện Trịnh như sự kiện lịch sử từng xảy ra ở kiếp trước ấy!
Sau khi người Nữ Chân tiêu diệt bộ tộc Khiết Đan, hai tháng sau họ dựng nước.
Quốc hiệu là Kim! Giống như tên nước Nữ Chân trong lịch sử của Giang Siêu kiếp trước.
Tuy nhiên, rất nhiều sự kiện lịch sử đã thay đổi do sự xuất hiện của Giang Siêu, người đáng lẽ phải bị bắt cóc chắc chắn phải là Tống Triết.
Lế ra cuối cùng Tống Cấu cũng đã đến được nơi phía nam sông Dương Tử nơi Phương Bách Phật ở.
Đáng tiếc, vì sự xuất hiện của Giang Siêu, Tống Triết lại bị giết.
Lịch sử cũng đã trải qua những sai lệch lớn.
Sau sự kiện Nữ Chân, Đại Triệu coi như bị diệt vong hoàn toàn.
Nói cách khác, trước khi Giang Siêu tới đây, lịch sử bản thân lập tức xảy ra sai lệch.
Tuy nhiên, Giang Siêu vẫn từ bỏ ý định kháng Kim viện Trịnh.
Trịnh Thế Dân cũng giống như cha hắn là Trịnh An, là một nhân vật phản diện lặp lại y chang.
Nếu hỗ trợ vũ khí và trang bị cho loại người như hắn ta, nói không chừng hắn ta sẽ quay lại cắn ngươi một cái thật đau.
Chưa kể, khó có thể nói Trịnh Thế Dân có đủ quyết đoán để liều mạng với người Nữ Chân hay không.
Ngay lúc Giang Siêu đi theo Đông Ly Thải để tiến hành nghiên cứu và thí nghiệm về công nghệ nhà kính, quân Nữ Chân đã không thể ngăn cản được.
Trực tiếp đánh giết đến lãnh thổ của quân Bình Nhạc thuộc Trịnh Thế Dân.
Quân Bình Nhạc đóng tại Thiệu Thành lập tức bỏ thành mà chạy, bao gồm toàn bộ quân Bình Nhạc đang bao vây phía Ninh Châu phủ cũng chạy trốn hết.