Mục lục
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài đảo Phổ Đà, một đội viên đội đặc chiến của quân Con Cháu đang ẩn náu dưới nước, xung quanh đều là thuyền chiến của người Oa.

Tên hắn ta là Lý Thắng, là hộ vệ mà Giang Siêu đã chọn ra trong những hộ vệ của Tống Trữ Tuyết ở Quận Chúa phủ.

Người này tính tình lương thiện, khả năng vũ lực cũng không tệ, quan trọng nhất là cực kỳ cẩn thận và to gan, rất thích hợp để làm đặc công.

Vì vậy, Giang Siêu gần như đã hết lòng dạy dỗ hắn ta.

Hắn ta là đội trưởng dẫn đội lần này, tiểu đội có mười hai người chuyên phụ trách thu thập tin tức ở bên đảo Phổ Đà.

Mấy ngày nay, hắn ta đã thăm dò sơ lược về vị trí và số lượng quân địch ở trên đảo.

Mấy ngày gần đây, đột nhiên có gần 300 con thuyền chiến xuất hiện nên hắn ta đã mạo hiểm đến đây xem có chuyện gì xảy ra.

Hắn ta đang ẩn náu ở ngay bên cạnh chiếc cọc gỗ to dưới bến tàu, trừ khi có người đi xuống nước, nếu không thì không thể phát hiện ra hắn ta.

Dù có xuống nước cũng chưa chắc đã phát hiện được hắn ta.

Ngay trên đầu là bến đò, thỉnh thoảng vẫn có người đi qua đi lại. Hắn ta nghe không hiểu tiếng nước Oa, nhưng nơi này trừ người Oa vẫn còn rất nhiều cướp biển người Hoa khác.

Dù bọn họ nói tiếng địa phương ở Dũng Thành, nhưng Lý Thắng đã vào Nam ra Bắc nhiều nên vẫn hiểu được điều bọn họ đang nói.

Từ miệng mấy tên cướp biển, hắn ta biết được những chiếc thuyền chiến này thuộc về năm đường quân Oa từ vùng biển khác trốn về đây.

Tin tức này có ý nghĩa rất quan trọng.

Lý Thắng mừng rỡ định mang tin tức trở về ngay.

Nhưng ngay khi hắn ta chuẩn bị rời đi, đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập vang lên, một mùi máu tanh từ trên truyền xuống.

Hắn ta biết mùi máu này phát ra từ trên người những người vừa đi qua, chỉ có trên tay dính đây máu người mới có mùi tanh nồng nặc như vậy.

Qua mấy cái khe hở giữa ván gỗ, hắn ta thấy được một đám người Oa mặc áo đen, dáng người thấp bé mà đầy sát khí, số lượng ít nhất cũng phải gần trăm người.

Trên tay mỗi người đều cầm một cái hộp gõ, lạnh lùng đi về phía chiếc thuyền chiếc đang đỗ ở phía trước.

Rất nhanh sau đó, bọn họ đã đi lên thuyền chiến và rời đi.

Vẻ mặt Lý Thắng đầy hoang mang. Hắn ta quyết định sẽ †ìm đồng bạn để nghĩ cách đuổi theo những người mặc áo đen kia.

Tuy nhiên, đối phương dùng thuyền chiến, thuyền nhỏ của bọn họ sợ không thể đuổi kịp được.

Dù vậy, mặc kệ kết quả có ra sao, hắn ta vẫn phải điều tra rõ ràng về cái tin tức mới này.

Vì hắn ta luôn cảm thấy trong đó kiểu gì cũng có chuyện lớn xảy ra.

Hộp gỗ trên tay mấy người họ mơ hồ làm hắn ta thấy rất bất an.

Ngay khi hắn ta chuẩn bị rời đi, đột nhiên, trên bến tàu phát ra tiếng nói của cướp biển tuần tra.

“Tam ca, đám người Oa kia đi đâu vậy? Người dưới trướng còn cầm một cái hộp, thần bí như thế...” Một người nghi ngờ nói.

Lúc này, một giọng nói khác vang lên cùng sự trách móc: “Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, cẩn thận phải chết đấy... Đúng rồi, mấy viên thuốc vừa phát xuống, các người phải giữ cẩn thận, đây chính là vật cứu mạng đó. Đừng trách ta chưa nhắc nhở các ngươi, nếu như không sử dụng đúng thời hạn... Hậu quả... Các ngươi tự cân nhắc đi!”

Theo sau đó lại có một giọng nói khác vang lên, sợ hãi nói: “Tam ca, những viên thuốc chúng ta phát xuống không có quan hệ gì với mấy hộp gỗ mà đám người Oa đó cầm chứ!”

“Im miệng... Cẩn thận mạng nhỏ khó giữ... "

Người được gọi là Tam ca ngay lập tức quát một người khác.

Sau đó, tiếng nói và bóng dáng của bọn họ cũng càng lúc càng xa.

Lý Thắng nghe vậy thì thấy rất lo lắng.

Mấy tên cướp biển này làm hắn ta càng không yên tâm hơn.

Hắn ta nhân cơ hội người tuần tra đã đi xa, vội vàng lặn xuống nước rời khỏi nơi này, đến ven biển ở bên khác rồi cùng đi với mười một người đã chờ ở đó.

Mọi người trao đổi tin tức của mình rồi vội vàng nhân đang đêm tối mà đi lên thuyền nhỏ rời khỏi đảo Phổ Đà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK