Mục lục
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù ở cửa thành chỉ có chưa tới một ngàn quân, nhưng họ đều được trang bị đầy đủ, nháy mắt đã cản lại gần một vạn binh Dương Thành ở cửa thành.

Bọn họ không có cách nào lao ra khỏi thành, mỗi lần xông lên đều bị đánh trở về.

Thấy cảnh đó, Dương Thành chủ tướng tràn đầy tuyệt vọng.

Bây giờ, bốn cửa thành đều bị quân Con Cháu chiếm lĩnh hết, nếu còn không chạy ra ngoài được, có lẽ hắn ta sẽ toi đời.

Hắn ta lại thúc giục binh sĩ của mình xông về phía cửa thành.

Đáng tiếc, có nhiều binh hơn nữa tấn công cửa thành thì cũng chỉ là chịu chết mà thôi, dù quân Con Cháu ở cửa thành không nhiều, nhưng lại có khí thế một người chống vạn người.

Khi Dương Thành chủ tướng tức giận không cam lòng, quân Con Cháu ở ba hướng khác đã vây đến, khiến hẳn ta không còn cơ hội chạy trốn nữa.

Nhìn xung quanh đều là quân Con Cháu, mặt Dương Thành chủ tướng xám như tro tàn, hắn ta tuyệt vọng nhìn cửa thành trước mắt, cũng biết mình không thể nào rời đi nữa.

Trong cơn tuyệt vọng, Dương Thành chủ tướng rút bảo. kiếm ra, không cam tâm ngửa mặt lên trời, hét một tiếng đầy tức giận rồi cắt cổ tự vẫn.

Thường Châu chủ tướng thấy cảnh ấy, trong mắt cũng có vẻ không cam lòng, nhưng rồi lại thở dài, cũng vung kiếm tự vẫn.

Đám binh sĩ còn lại của Dương Thành đều mất hồn mất vía, mờ nhìn nhìn quân Con Cháu xung quanh mình.

Nghe quân Con Cháu nói nộp khí giới sẽ không giết, bọn họ đều vô thức vứt bỏ vũ khí, giơ tay lên.

Vì thế, quân Con Cháu giành được Dương Thành, chỉ tốn thời gian nửa ngày.

Từ khi phá thành đến khi Dương Thành chủ tướng bị ép phải tự vẫn, thời gian chiến đấu không bao lâu cả, công thành vô cùng thuận lợi.

Vũ khí hiện đại đấu với vũ khí lạnh, kết quả không cần nói cũng biết.

Nếu trang bị của quân Con Cháu mà tân tiến hơn nữa, có lẽ thời gian kết thúc chiến đấu còn nhanh hơn!

Bây giờ chỉ còn lại cuộc chiến của Đông Ly Nhân bên Tô Thành thôi.

Phòng thủ của Tô Thành giống Dương Thành và thành Thường Châu, nhưng lúc này ở Tô Thành chỉ còn lại hai vạn binh thủ thành.

Mặc dù chỉ có hai vạn binh thủ thành, nhưng nếu muốn cưỡng ép công thành thì căn bản không thể cướp được thành.

Cho dù một vạn quân Con Cháu được trang bị pháo cối, nhưng không có pháo dã chiến ủng hộ, khả năng phá vỡ cửa thành bằng pháo cối không cao.

Tuy nhiên, điều này không làm khó được Đông Ly Nhân.

Hắn ta đã nghĩ tới điều đó từ lâu rồi, cũng nghĩ được sách lược rồi.


Hắn ta sai mấy trăm thuộc hạ hóa trang thành bại binh Tô Thành, giơ cờ xí của Tô Thành chủ tướng, lại cho người hóa trang thành Tô Thành chủ tướng.


Muốn lừa gạt để mở cửa thành cũng không phải việc gì khó khăn.


Dù sao, Tô Thành chủ tướng mới đi không bao lâu, uy danh của quân Con Cháu lại vang xa, chỉ cần giả bộ cho. giống, còn ra vẻ cấp bách nữa, thì việc lừa gạt mở cửa thành không hề khó.


Cửa thành mở ra, tất cả đều dễ giải quyết. Dùng một vạn người đoạt được Tô Thành do hai vạn Doanh Châu quân bảo. vệ, thật ra cũng không quá khó, đó là sự tự tin của quân Con Cháu.


Đông Ly Nhân đoán thời gian, không đi cướp thành vào ban ngày, mà lựa chọn lúc hoàng hôn.


Khi đó, ánh sáng không quá tốt, mọi người đều buông lỏng cảnh giác.


Sau hoàng hôn, mọi người đều nghỉ ngơi, cũng là lúc tinh thần thả lỏng nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK