“Khang Đạt ta nguyện ý trung thành cống hiến sức lực cho tộc trưởng A Thi Mã, về sau bất cứ chuyện gì mà người phân phó, Khang Đạt ta thề sẽ tận hiến mặc sống chết.”
Lấy ông ta làm người đi đầu, tất cả những người khác trong nhóm tộc lão cũng nhanh chóng đứng dậy thể hiện sự trung thành đối với A Thi Mã.
Không có cách nào, Giang Siêu vẫn đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm kia kìa.
Tên này giết cha con Hách Liên Khang không nháy. mắt, thi thể của cha con Hách Liên Khang và những tâm phúc của hắn ta vẫn còn máu me ở bên trên đây.
Nếu bọn họ thật sự làm cho vị này không vui.
Có khả năng lúc này bọn họ cũng đang nằm trên đất rồi.
“Được... Nếu các vị không phản bội ta, ta chắc chắn cũng sẽ không làm mọi người phải thất vọng.”
A Thi Mã gật đầu nói với đám tộc lão.
Ngược lại nàng ấy cũng thể hiện được sự bá đạo của một nữ cường nhân, làm việc cũng dứt khoát.
Nếu như không phải nàng ấy hơi mềm lòng, cũng coi là một nhân vật kiêu hùng đạt tiêu chuẩn.
“Hi vọng các ngươi nhớ kỹ ngày hôm nay.
Nếu như các ngươi làm hại A Thi Mã, ta có thể cam đoan, dù các ngươi vẫn trốn ở Bạch tộc, ta muốn giết các ngươi, vẫn dễ như trở bàn tay.”
Giang Siêu lạnh nhạt nhìn về phía đám tộc lão, giọng nói ẩn chứa sự uy hiếp.
Đối với đám người đê tiện này, đương nhiên là thể hiện càng hung hăng, bọn họ mới càng ngoan.
Nếu không, chờ sau khi hắn đi, trong đám này lại có người ra gây sự thì phiền phức lắm.
Hãn tin tướng chí cân đám người này sợ chết, thì chắc chắn sẽ không dám nhẹ nhàng hành động mà không suy nghĩ.
Dù sao, bây giờ Giang Công gia hắn ở sau chống lưng, bọn họ phải cung kính với A Thi Mã chứ sao.
Chỉ là về phương diện sức mạnh chiến đấu, những tộc lão này nhất định đã hoàn toàn sợ hãi rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ thành thật của đám tộc lão, A Thi Mã không khỏi cảm khái, cũng rất biết ơn Giang Siêu.
Thật ra hôm nay nàng ấy đã chuẩn bị sẵn tỉnh thần tắm máu ở đây rồi, không nghĩ rằng lại nắm được toàn bộ Bạch tộc trong tay dễ dàng như vậy.
Nếu nhắc đến, nếu không phải Giang Siêu tìm đường thắng trong nguy hiểm, lấy sức mạnh của một người mà kiểm soát toàn bộ cục diện, hôm nay sợ là không thể thuận lợi như vậy.
A Thi Mã lòng đầy bội phục Giang Siêu, quả nhiên không hổ là vị kia trong truyền thuyết.
Lúc ấy nàng ấy còn nghỉ ngờ thân phận của đối phương nữa.
Bây giờ nghĩ lại, đúng là buồn cười!
Từng hành động giơ tay nhấc chân của Giang Siêu đều có một sức hấp dẫn làm lòng người muốn nghe theo.
Không biết A Thi Mã nghĩ đến chuyện gì, vẻ mặt cũng ngượng ngùng.
Chuyện tiếp theo thì đơn giản rồi. A Thi Mã chỉnh đốn lại Bạch tộc, cũng để những dân tộc thiểu số xung quanh đến họp.
Mà hội nghị được xác định là sẽ tổ chức ở huyện Giang Thành.
Người chủ trì hội nghị là A Thi Mã và Lạc Ngưng Sương, mọi người tuyên bố một loạt những hiệp nghị liên hợp.
Đồng thời, Giang Siêu cũng để A Thi Mã phái vài người tiến về thôn Kháo Sơn học tập một số kiến thức liên quan, như các tri thức về nông nghiệp và các lĩnh vực kỹ thuật của thôn Kháo Sơn.
Cho người con cá, không bằng dạy người cách bắt cá!
Chỉ cần A Thi Mã có thể lãnh đạo Bạch tộc, nước Thục chắc chắn có thể phát triển trong thời gian ngắn.
Muốn cả thiên hạ đều sung túc lên, cũng không chỉ dựa vào một mình Ninh Châu phủ là có thể làm được.
Cũng không phải chỉ mình Giang Siêu là làm được.
Chỉ cần nước Thục có thể ổn định thì sẽ chậm rãi phát triển.
Trong tương lai, có khả năng Giang Siêu còn có thể có được lợi ích lớn.