Chương 486
Sáng sớm, biệt thự nhà họ Cổ.
Mặc dù đã mang theo chiếc gối đầu quen thuộc tới đây nhưng Hòa Tuệ vẫn không ngủ được ngon vì lạ giường.
Buổi sáng khi tỉnh dậy, cô nhìn đồng hồ đã mười giờ rười rồi!
Cổ Tồn Ngộ đã thức dậy, Cổ Đình Xuyên năm bỏ bên cạnh giường nhìn cô “Mẹ! Mẹ là con sâu lười! Mặt trời chiếu đến mông
Hòa Tuệ vội vàng ngồi dậy: “Bố con đâu?”
“Bố đi làm từ sớm rồi!”
Hòa Tuệ nhanh chóng tắm rửa, chết tiệt, mới ngày đầu đến nhà họ Cổ đã dậy muộn, không biết ông Cô ở dưới nhà sẽ làm khó có thể nào nữa
Những người có tiền chắc thường thích con dâu hiểu thảo dậy sớm làm bữa sáng rồi !! Sau khi Hòa Tuệ đánh răng rửa mặt xong, cô thấy quần áo rồi chạy xuống lâu.
Cổ Đình Xuyên đi theo sau không nói nên lời.
“Mẹ mẹ với vàng như vậy làm gì?
Hòa Tuệ không trả lời con trai, cô đeo dép lê chạy xuống lầu, nhưng vừa xuống lầu, cô đã nhìn thấy Liễu Tiêm Tiêm và ông Cổ đang ngồi bên bàn ăn.
Liễu Tiêm Tiêm rất hiếu thảo hỏi: “Bác trai, món cháo khoai mỡ này cháu nấu có còn hợp khẩu vị của bác không?”
Ông Cố vốn định nói sau này đừng làm như vậy nữa, nhà họ Cổ có đầu bếp, nhưng khi ông liếc nhìn thấy Hòa Tuệ đứng ở cầu thang, ông hằng giọng và cố tình nói: “Ừm, mùi vị không tệ. Tiêm Tiêm, phụ nữ phải giống như cháu mới tốt, không giống một số người không ra dáng phụ nữ gì cả, mấy giờ rồi vẫn còn ngủ nướng. Từ Ngộ nhà ta nên tìm một người vợ như cháu mới đúng.
Hòa Tuệ: “…”
Mới sáng sớm, cô đã bị khiêu khích.
Liễu Tiêm Tiêm cũng nhìn thấy Hòa Tuệ, hai mắt lóe sáng, tỏ ra hiểu chuyện nói: “Bác trai, cô Hòa chắc là mới tới nhà họ Cổ nên chưa quen, vì vậy mới ngủ dậy muộn Hòa Tuệ siết chặt năm đảm, không cảm thấy Liễu Tiêm Tiêm đang nói tốt cho có một chút nào cả.
Ông có cũng không tiếp lời, chỉ ngôi ăn hết bắt cháo khoai mỡ và nói: “Ừm, bác ăn xong rồi.”
Hòa Tuệ bước tới, cắn môi nói: “Bố, sáng mai con nhất định sẽ dậy sớm nấu bữa sáng cho bố
Ông Cố không thèm nhìn Hòa Tuệ, lấy khăn giấy lau miệng, đeo kính và đi ra ghế sofa ngồi đọc báo.
Phía bên này chỉ còn lại Hòa Tuệ và Liễu Tiêm Tiêm.
Liễu Tiêm Tiêm đứng dậy, đi tới trước mặt Hòa Tuệ, cong môi nói: “Cô Hòa không quen dậy sớm thì không cần phải cố gắng quá, sau này sáng nào tôi cũng sẽ đến nhà họ Cổ nấu bữa sáng”
Hòa Tuệ cười khẩy: “Cô Liễu thật là có lòng tốt, vậy xin hỏi cô Liễu nấu ăn sáng cho bố con nhà họ Cổ với thân phận gì vậy?”
“Cô! Hòa Tuệ, cô hãy đợi đấy, người Tồn Ngộ yêu trong lòng luôn là tôi! Năm đó anh ấy vì tôi mà trở mặt với nhà họ Cổ, anh ấy có vì cô mà làm chuyện như vậy không?”
Hòa Tuệ nhướn mày nói: “Xin lỗi, tôi không cần phải để chống tôi trở mặt với nhà họ Cổ cũng có thể hạnh phúc bên cạnh anh ấy, dù sao thì chúng tôi đã kết hôn, đã có giấy chứng nhận kết hôn, và còn có con nữa. Không ai có thể chia cắt chúng tôi được
Liễu Tiêm Tiêm nghiến răng, vẻ mặt đầy tức giận, khi cô ta nhìn thấy chiếc nhẫn tầm thường đến mức không thể tầm thường hơn trên ngón tay áp út của Hòa Tuệ, cô ta cười khẩy nói: “Cô nói Tôn Ngộ yêu cô, nhưng tại sao tôi lại cảm thấy Hòa Tuệ đối xử với cô rất nhạt nhòa? Khi Tồn Ngô ở bên cạnh tôi, cũng không tiêu tiền của nhà họ Cố, nhưng anh ấy dùng tất cả số tiền mình kiểm được để mua nhẫn kim cương cho tôi, chiếc nhẫn ấy trị giá gấp trăm lần so với chiếc nhẫn này của cô.”
“Vậy thì đã sao, người trên giấy đăng ký kết hôn của Tồn Ngộ bây giờ là người phụ nữ tên Hòa Tuệ, chứ không phải cô, cô Liễu.
Cổ Tồn Ngộ đáng chết! Lại còn dám mua nhẫn kim cương cho người phụ nữ khác
Tối nay anh về, anh đừng hòng ngủ trên giường!
Liễu Tiêm Tiêm nhìn Cổ Đình Xuyên cách đó không xa, nhếch môi giễu cợt: “Cô Hòa có nhiều thủ đoạn hơn những người phụ nữ bình thường, những người phụ nữ khác đều không thể ở bên cạnh Tồn Ngô lâu, nhưng Cô Hòa thông minh ở chỗ biết dùng đứa trẻ để giảng buộc Tổn Ngộ. Tồn Ngộ là người có trách nhiệm cao, nên có thể thấy thực ra Tôn Ngộ đối với cô Hòa không phải là vì tình yêu, mà vì trách nhiệm nhiều hon.”
Hòa Tuệ nhướn mày, đáp trả lại: “Cô Liễu là con giun trong bụng Tồn Ngộ sao? Hơn nữa, nếu Tốn Ngôi thực sự thích cô, tại sao anh ấy lại kết hôn với tôi? ( phải rồi, tôi quên không nói cho cô biết, cô Liễu, tối qua Tồn Ngộ đã thẳng tay ném bức ảnh chụp chung của hai người vào trong thùng rác rồi.”